Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 150: Đại Lục Nguyên Thủy Bị Tước Đoạt Khí Vận

Những du khách thương khách càng ngửi được cơ hội buôn bán trong thành Hoàng Sa, bắt đầu nhanh chóng đặt mua đất trong thành, thu xếp cửa hàng.
Đương nhiên, đây đều là chuyện sau này.
Lại bận rộn một trận ở ngoài thành, sau khi sắp xếp thỏa đáng tất cả mọi chuyện, Lâm Hữu mới làm vung tay chưởng quỹ, giao nhiệm vụ này cho Tiết Trường Quý phụ trách,
Mà hắn thì dưới ánh mắt kính úy của mọi người, đi trở về phương hướng lãnh địa.


Chúc mừng ký chủ, hành động của ngươi đạt được nhóm lĩnh dân tôn kính phát ra từ trong lòng, thu hoạch được 50 điểm lực lượng tín ngưỡng.

Tiếng nhắc nhở êm tai vang lên trong đầu Lâm Hữu.
Vừa trở lại lãnh địa trong, hàng động của hắn dừng một chút, tiếp đó lập tức biến thành kinh hỉ.
Vội vàng gọi ra giao diện lãnh địa nhìn thoáng qua, phát hiện lực lượng tín ngưỡng quả nhiên đã từ 115 điểm, trực tiếp biến thành 165 điểm.
Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng thần bí tràn vào trong cơ thể hắn, không ngừng cường hóa thân thể của hắn, làm cho hắn lại tăng lên gần một phần mười thực lực.
Lâm Hữu dám khẳng định.
Dựa vào thực lực của hắn bây giờ, dù một mình đối mặt với ma thú cấp 6 thì cũng không có bất cứ vấn đề gì!
Lực lượng tín ngưỡng quả thật bá đạo!
Cảm nhận hết biến hóa trong thân thể, Lâm Hữu lập tức đi đến bên cạnh Đại Thụ Sinh Mệnh ngồi xuống.
Tranh thủ lúc nhàn rỗi, ấn mở kênh nói chuyện phiếm ra xem.
- Ha ha, cuối cùng cũng an toàn trở về, lần này vận khí không tệ, ta giết bảy lãnh chúa khu vực thế giới khác.
- Ta cũng giống vậy, giết tám tên.
- Tức chết ta, ta ngày đầu tiên đoạt bảo vật thì binh chủng đã tổn thất hơn một nửa, kém chút chết ở trên chiến trường, may mà lão tử thông minh.
- Ngươi đây coi là tốt, có lãnh chúa vừa dịch chuyển đến đã gặp phải hỗn chiến, trốn cũng trốn không thoát, không biết lần này lại có bao nhiêu lãnh chúa không có thể trở về.
- Có lẽ không ít, ta trong chiến trường kia ngay cả một đồng tộc cũng không gặp, chỉ có thể một mình điên cuồng sống tạm.
- Ta ở chiến trường cấp 6 còn thảm hại hơn, ra cái đầy binh chủng cấp 7 biến thái, cơ bản là người nào gặp người đó chết, may mà ta chạy nhanh.
- Thế cục này có chút không ổn...
Quả nhiên giống như Lâm Hữu lường trước, lúc này trên kênh nói chuyện phiếm đều đang bàn luận về chuyện Chiến Trường Vạn Giới.
Kích động, nghĩ mà sợ, sợ hãi, bất an... Đủ loại phản ứng đan vào một chỗ, làm cho cả kênh nói chuyện phiếm náo nhiệt hơn thường ngày rất nhiều.
Nhưng lông mày Lâm Hữu lại dần dần nhíu lại.
Bởi vì hắn phát hiện, lãnh chúa trong cùng thế giới bọn họ, hình như biểu hiện đều trong chiến trường không phải là rất tốt, thậm chí còn có tình huống mặc bị người giết xuất hiện, quả thực vô cùng thê thảm.
Không biết chuyện này có thể ảnh hưởng đến đại lục Nguyên Thủy hay không.
Lâm Hữu nhịn không được lo lắng trong lòng.
Mà ngay khi hắn xuất hiện ý nghĩ này không bao lâu thì phía trên đại lục Nguyên Thủy.
Trong bầu trời vô tận.
Đột nhiên “Răng rắc” một tiếng, xuất hiện một vết rách vô cùng to lớn, đồng thời còn kèm theo một tiếng nhắc nhở không chứa bất cứ tia cảm tình nào, truyền vào trong tai tất cả lãnh chúa.


Các vị lãnh chúa tôn kính, Chiến Trường Vạn Giới đã kết thúc.



Bởi vì đại lục Nguyên Thủy lần này ở Chiến Trường Vạn Giới biểu hiện không tốt, khí vận bị tước đoạt.



Một khi khí vận bị tước đoạt toàn bộ, đại lục Nguyên Thủy sẽ triệt để sụp đổ, đến lúc đó, vạn vật câu diệt, mời các vị cố gắng nhiều hơn.

......
...
Yên tĩnh.
Toàn bộ kênh nói chuyện phiếm yên tĩnh đến đáng sợ.
Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu, nhìn về phía cái khe to lớn xuất hiện trên bầu trời, đồng tử không bị khống chế điên cuồng run rẩy.
Khí vận bị tước đoạt toàn bộ.
Đại lục Nguyên Thủy sẽ triệt để sụp đổ?
Chuyện này sao có thể!
Giờ khắc này, tất cả mọi người kinh ngạc, trong lòng điên cuồng chấn động.
Đại lục Nguyên Thủy sụp đổ, vạn vật câu diệt, kết quả của bọn họ không cần nhiều lời, tất cả đều sẽ cùng chết.
Không có bất kỳ khả năng còn sống!
Cho dù là bộ phận lão lãnh chúa đã sớm nghe nói qua chuyện này, khi nghe tiếng nhắc nhở này, trong lòng vẫn không cầm được nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn.
Chớ nói chi là Lâm Hữu lần đầu tiên biết được tin tức này, lúc này sớm đã bị chấn động đến định ngay tại chỗ, mắt mở thật to, trong mắt chỉ có vết nứt kinh khủng trên bầu trời.
Mà sau khi yên tĩnh, tin tức trong kênh nói chuyện phiếm cũng trong nháy mắt nổ tung.
- Mẹ nó! Các ngươi đã nghe nhắc nhở vừa rồi chưa? Đại lục Nguyên Thủy thật sẽ bị hủy diệt sao?
- Cái này cái này cái này... Cái này sẽ không phải là thật chứ?
- Trên đại lục Nguyên Thủy có nhiều người như vậy, chẳng lẽ đều phải chết sao? Đây cũng quá khoa trương!
- Xong xong, sớm biết là như vậy, ta đã giết thêm mấy kẻ địch.
- Ta vừa đến nơi đây, ta còn không muốn chết...
- Kệ con mẹ hắn chứ, đợi đến chiến trường lần sau, ta gặp một giết một!
- Ngươi cũng phải giết được trước đã, lãnh chúa của giới vực khác cũng không phải người ngu...
Tin tức đột nhiên xuất hiện, có thể nói là nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn trong kênh nói chuyện, làm cho các lãnh chúa nghị luận ầm ĩ lên.
Vốn là bọn họ ngay từ đầu tưởng là khí vận bị đoạt, chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, lại không nghĩ rằng sẽ nghiêm trọng như vậy.
Một khi khí vận bị tước đoạt toàn bộ, tất cả bọn họ đều phải chôn cùng, đây cũng không phải là đùa giỡn.
Lâm Hữu nhìn những tin tức này không ngừng bay qua, biểu lộ cũng vô cùng ngưng trọng.
- Còn có thời gian ba tháng, xem ra phải chuẩn bị cẩn thận mới được.
Lần này, xuất hiện biến cố, có thể nói là trực tiếp đẩy đại lục Nguyên Thủy và đại lục khác đến mặt đối lập.
Nếu bọn họ muốn còn sống sót thì nhất định phải đánh giết càng nhiều lãnh chúa từ đại lục khác mới được, nếu không cứ để xu hướng suy tàn đi xuống như thế, thần tiên cũng khó cứu!
Lâm Hữu tự nhận mình không phải là ác nhân gì.
Nhưng việc quan hệ đến sinh tử tồn vong của mình, vậy hắn cũng không có cách nào.
Nghĩ xong, hắn đứng dậy ấn mở giao diện chiêu mộ, lại nhìn một chút ba trăm ngàn ma năng còn thừa lại, ánh mắt của hắn dần dần trở nên kiên định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận