Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 883: Chiến Đấu Với Diệp Lăng âm – Lãnh Chúa Hệ Vong Linh

Dù sao tài nguyên bên trong những đại giới vực kia cũng không phải hàng trưng bày, chỉ tính riêng thực lực tổng hợp lại của những lãnh chúa bên đó, cũng không phải một lãnh chúa đến từ giới vực tầm trung có thể so sánh được.
Hơn nữa, số lượng thiên tài đỉnh cấp bên trong đại giới vực, tuyệt đối nhiều hơn so với giới vực tầm trung.
Huống chi lần này bên trong mười đại giới vực lại có không ít lãnh chúa cấp chín đã thành công ngưng tụ mảnh nhỏ Thần cách, có thể nói là thực lực cực kỳ khủng bố.
Nhưng cả đám mạnh như vậy lại vẫn bị người khác vượt lên dẫn đầu, khiến người ta cực kỳ nghi ngờ tính chân thực của chuyện này. Chẳng qua tình huống thực tế lại bày ra trước mắt, ép bọn họ không thể không tin tưởng.
- Ta dám đánh cược, hắn không thể luôn luôn dẫn đầu.
- Có lẽ hắn chưa gặp phải đám biến thái của mười đại giới vực kia, nếu không đã sớm bị đào thải rồi.
- Ta cũng cho là như thế.
- Nghe nói về cơ bản sau ba tầng đều là quyết đấu cá nhân, chắc hắn cũng sắp gặp phải người của những đại giới vực kia rồi.
Lãnh chúa các giới bàn tán xôn xao, nhưng hầu hết đều không xem trọng người dẫn đầu của Giới Nguyên Thủy.
Mà lúc này, trong không gian tầng thứ sáu.
Sau khi trải qua gần hai mươi phút chờ đợi, cuối cùng Lâm Hữu cũng nghênh đón đối thủ kế tiếp của hắn, là một cô gái tay nâng đàn cổ, thân mặc quần áo màu trắng, thanh nhã xuất trần.
………..
Nữ lãnh chúa?
Ánh mắt Lâm Hữu đầy kinh ngạc khi nhìn đối thủ vừa xuất hiện trên sàn đấu cùng mình.
Gần như có thể khẳng định thực lực của lãnh chúa có thể đi vào tầng sáu, là cực kỳ mạnh, ít nhất cũng xếp vào hàng đầu trong những lãnh chúa cùng cấp.
Hơn nữa vũ khí của đối phương vô cùng kỳ lạ. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người dùng đàn cổ làm vũ khí, trên người đối phương còn có khí tức quy tắc nhàn nhạt lưu chuyển, sợ là thủ đoạn không đơn giản.
Mà ngay tại khi hắn đánh giá đối phương, nữ lãnh chúa kia cũng đang đánh giá hắn, sau đó trên khuôn mặt vốn đang bình tĩnh thanh nhã đã hiện ra một tia kinh ngạc.
- Ngươi rất mạnh.
Cô ta nhàn nhạt lên tiếng.
Âm thanh như tơ lụa nhẹ nhàng lướt qua tai, chạy thẳng tới tâm linh, thứ giọng nói mềm nhẹ mà chậm rãi kéo dài, khiến người ta không tự giác đã cứ chìm sâu vào trong đó.
Khống chế tinh thần!
Trong lòng Lâm Hữu thầm cả kinh, hắn cảm nhận được một luồng dao động vô hình hỗn loạn ở bên trong âm thanh ấy, suýt nữa đã khiến hắn rơi vào thất thần ngắn ngủi.
- Kỹ năng khống chế tinh thần của hệ Vong Linh?
Lâm Hữu không lập tức ra tay, mà buông ra một câu dò hỏi.
Binh chủng loại Oán Linh bên trong hệ Vong Linh, có được năng lực khống chế tinh thần.
Hơn nữa năng lực này khác với kỹ năng tinh thần của hệ Thực Vật.
Kỹ năng loại tinh thần của hệ Thực Vật, đa số vẫn lấy tính quấy nhiễu phạm vi, lấy sự biến hóa hoàn cảnh để thay đổi ngũ cảm của kẻ địch, từ đó đạt tới mục tiêu giết người trong vô hình.
Mà kỹ năng loại tinh thần của hệ Vong Linh, lại lấy phương thức tinh khí hóa thực, tiến hành đả kích tinh thần đối với một địch nhân duy nhất, loại kỹ năng thiên về hướng tấn công hơn.
Ngay cả nói chuyện bình thường cũng mang theo hiệu quả công kích tinh thần, xem ra đối phương là một lãnh chúa Vong Linh có binh chủng hệ tinh thần chuyên tấn công, bản chất chênh lệch quá xa so với khí chất thanh nhã bên ngoài.
Bởi vì nếu chỉ dựa vào khí chất để phán đoán, chắc chắn hắn sẽ cho rằng đối phương thuộc hệ Thiên Sứ, hoặc hệ Thực Vật, nếu không cũng là hệ Hình Người.
Tóm lại, hắn không bao giờ liên tưởng tới hệ Vong Linh, vì hai bên cách nhau xa quá.
- Ngươi là người đầu tiên hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi năng lực khống chế tinh thần của ta.
Âm thanh dịu dàng mềm nhẹ lần thứ hai vang lên nhưng có thể nhận ra lần này có thêm vài phần ngưng trọng hơn hồi nãy, hiển nhiên cô ta đã cảm nhận được thực lực của Lâm Hữu.
Người am hiểu công kích loại tinh thần, cũng có cảm giác cực kỳ nhạy bén với khí tức.
Tuy khí tức Thần Cách trên người Lâm Hữu đã bị che giấu nhưng cô ta vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được một luồng khí tức khiến tim mình đập thật nhanh.
Cô ta biết mình không phải đối thủ của Lâm Hữu.
Rốt cuộc trên khuôn mặt ấy cũng mơ hồ hiện ra một tia không cam lòng xen lẫn do dự.
Nhưng sau khi cô ta im lặng một lát, lại vẫn cắn chặt môi dưới, nói:
- Ta tên là Diệp Lăng m, xin chỉ giáo nhiều.
Dứt lời, cô ta không thèm nhiều lời vô nghĩa với Lâm Hữu, đàn cổ trong tay đã chắn ngang trước người, ngón tay thon dài đột nhiên lay động dây đàn.
Trong phút chốc, âm thanh trong trẻo được khuếch tán từ dây đàn, nhanh chóng lan ra bốn phía, hóa thành từng luồng sóng gợn vô hình bắn nhanh về phía Lâm Hữu.
Diệp Lăng m?
Lâm Hữu nhíu mày, tựa như chưa từng nghe nói tới cái tên ấy.
Mắt thấy tiếng đàn đã hóa thành sóng gợn đánh úp lại về phía mình, hắn cũng không tiếp tục nương tay, chỉ trực tiếp phát động Tứ Diệp Gia Hộ, sau đó bổ ra một đao. Trong nháy mắt, kiếm khí ẩn chứa khí tức hàn băng đã chặt nát tiếng đàn.
Đúng là kỹ năng kiếm khí của Kiếm Trúc Tai Họa!
Mà bên trên sáo trang Sương Linh của hắn vốn đã có sẵn thuộc tính giảm thương tổn tinh thần.
Bởi vậy hắn trực tiếp không nhìn những tiếng đàn còn lại, chỉ thấy mặt đất dưới lòng bàn chân nổ vang một tiếng, Lâm Hữu đột nhiên lao về phía Diệp Lăng âm đang đứng ở biên giới đấu trường đối diện.
- Tranh!
Tiếng đàn lần thứ hai bùng nổ.
Hiển nhiên Diệp Lăng âm cũng biết nếu bị hắn tới gần, thế cục của cô sẽ nghiêng về phía bất lợi, vì vậy khí thế của tiếng đàn vừa chuyển, đã hóa thành lưỡi dao sắc bén đầy trời đánh úp về phía Lâm Hữu, tạo nên một chuỗi những tiếng phá không.
Rõ ràng là công kích vô hình, lại giống như không khí đều bị xé nát, ngay cả không gian phía trên đấu trường quyết chiến cũng đang run rẩy kịch liệt.
Lâm Hữu vừa vọt tới một nửa, đã cảm giác được một luồng công kích tinh thần mạnh mẽ như thủy triều, đi tới vây quanh hắn.
Nếu hắn bị đánh trúng thẳng mặt, dù là hắn cũng phải chịu tinh thần bị thương không nhẹ.
Hơn nữa đối phương am hiểu nhất là công kích tinh thần, cho nên kỹ năng ảo cảnh và mị hoặc không mang tới bao nhiêu hiệu quả, càng đừng nói tới động tác cắt ngang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận