Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1237: Con Đường Thông Thiên Bạo Loạn.

Nếu không phải hư không bên ngoài con đường vẫn còn đang chậm chạp lưu động thì có lẽ hắn đã cho là mình rơi vào trong một vòng tuần hoàn vô hạn.
Hắn lại tiếp tục đi tới khoản ba ngày nữa, nhưng cảnh tượng xung quanh hắn vẫn không có bất kỳ thay đổi nào, vẫn yên tĩnh đến đáng sợ.
- Chẳng lẽ đây là khảo nghiệm của thông thiên chi lộ à?
Lông mày Lâm Hữu nhăn lại, rốt cục hắn không chậm chạp tiến lên nữa, trực tiếp bạo phát lực lượng, chạy như điên trong thông thiên chi lộ.
Sau đó lại qua ba ngày, khi Lâm Hữu đều sắp tưởng là có phải mình sẽ mãi mãi không đi ra được nơi này hay không thì hắn cũng phát hiện chỗ không đúng.
Lực lượng của hắn lại đang không ngừng suy giảm theo hắn tiến lên!
Thậm chí ngay cả sinh cơ trong cơ thể hắn cũng đều đang không ngừng xói mòn!
Tuy quá trình này vô cùng chậm chạp, nhưng dựa vào mượn cảm giác mạnh mẽ thì hắn vẫn có thể mơ hồ phát hiện.
Nhưng sau khi hắn dừng bước lại, quá trình xói mòn này lại ngay lập tức dừng lại.
Rất hiển nhiên.
Đây cũng là một phần khảo nghiệm của con đường Thông Thiên.
Hoặc nói, là phải vượt qua chiều không gian.
Nếu hắn đã đang ở trong một thế giới trò chơi hóa thì chỉ cần dựa theo phương thức tư duy của trò chơi thì có thể dễ dàng nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó.
Đơn giản mà nói, bây giờ, thật ra thì chuyện hắn đang làm chính là vượt qua chiều không gian.
Nếu như muốn đi vào một chiều không gian cao hơn thì hắn nhất định phải trả giá rất nhiều năng lượng mới được.
Cũng giống như một con kiến muốn cao lớn như một con người, nhất định phải bỏ ra đại giới rất lớn mới có thể làm được.
Mà đại giới này chính là sinh cơ và lực lượng trong cơ thể bọn hắn!
Khó trách nhóm Đại Đế đều nói người tiến vào của con đường Thông Thiên cơ bản mười không còn một, bây giờ, hắn cũng hiểu rồi.
Không có đủ thực lực thì căn bản không có khả năng vượt qua con đường này, cuối cùng chỉ có thể sinh mệnh hao hết, chết già ở trên đường.
Khảo nghiệm thật biến thái!
Lâm Hữu triệt để bị kinh sợ, rốt cuộc hắn hiểu rõ vì sao nhóm Đại Đế đều muốn lấy được lực lượng Pháp Tắc Thời Gian.
Bởi vì thông qua thay đổi tốc độ thời gian trôi qua của Pháp Tắc Thời Gian, có thể trì hoãn xói mòn sinh cơ và lực lượng, đây chính là mấu chốt vượt qua thông thiên chi lộ!
Lâm Hữu thầm cảm thấy may mắn không thôi.
May mắn hắn có năng lực BUG Pháp Tắc Thời Gian, nếu không thì lấy thực lực của hắn bây giờ căn bản không thể nào chèo chống đều cuối cùng được.
Sau khi hắn nghĩ thông suốt điểm này, hắn cũng không còn do dự nữa, lập tức phát động Pháp Tắc Thời Gian giảm tốc độ thời gian trôi qua xuống 10 lần.
Lòng bàn chân nổ vang một tiếng, cả người hóa thành tia sáng bạo lướt ra ngoài.
Đợi đến khi hao hết lực lượng quy tắc, hắn lại lập tức dừng lại khôi phục, sau đó tiếp tục tiến lên.
Cứ như vậy một đường vừa đi vừa nghỉ, lại qua hai mươi ngày.
Thực lực của Lâm Hữu đã thoái hóa đến một phần ngàn lúc đầu.
Nhưng thân thể và Linh Hồn của hắn lại trở nên ngưng thực hơn rất nhiều, hình như đã mơ hồ đụng chạm đến một cấp độ mới khác, làm cho hắn càng mong đợi nhiều hơn.
- Ầm ầm!
Nhưng vào ngay lúc này lại truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Vốn dĩ hư không Hỗn Độn vô cùng bình tĩnh, đột nhiên kịch liệt cuồn cuộn, hóa thành từng dòng lũ khủng bố điên cuồng va chạm lên con đường Thông Thiên, làm cho cả thông đạo cũng bắt đầu chấn động mãnh liệt.
Lâm Hữu quay đầu lại, nhìn về phía vị trí mở đầu của con đường, cũng chính là trung tâm của mảnh hư không Hỗn Độn này, hắn phát hiện vùng không gian kia cũng đã bắt đầu đổ sụp.
Một lực lượng hủy thiên diệt địa lấy vị trí chỗ đại lục Vạn Giới làm trung tâm, điên cuồng cắn nuốt tất cả xung quanh.
Đến cuối cùng lại trực tiếp hình thành một lỗ đen to lớn, làm cho con đường Thông Thiên cũng không ngừng bị cắn nuốt, đang nhanh chóng lan tới hướng bên phía hắn.
- Đáng chết!
Lâm Hữu thầm mắng một tiếng, nếu như hắn đoán không sai thì chắc là hạch tâm thế giới biến mất đã làm cho linh hồn của thế giới bắt đầu sụp đổ.
Cũng chính là Linh Hồn tiêu tán mà mọi người thường nói.
Nếu như hắn không thể rời khỏi nơi này trước khi Linh Hồn triệt để tiêu tán thì sợ là sẽ bị hủy diệt theo!
Hắn nào còn dám suy nghĩ nhiều, bỗng nhiên tăng tốc độ lên lớn nhất, chạy như điên trên thông thiên chi lộ.
Mà lực lượng trên người hắn cũng đang không ngừng suy yếu, từ một phần ngàn lúc đầu đã dần dần giảm còn gần một phần mười ngàn.
Nhưng cho dù như vậy, hắn như vẫn là không có cách nào chạy kịp hỗn độn hư không sụp đổ.
Trong thời gian không đến nửa ngày, lực lượng cắn nuốt kinh khủng đã xuất hiện sau lưng hắn, trực tiếp cắn nuốt toàn bộ thông thiên chi lộ đều thành mảnh nhỏ, giống như một miệng lớn vực sâu.
- Nhanh!
- Nhanh hơn nữa!
- Nhất định phải đuổi kịp!
Trong lòng Lâm Hữu lo lắng hô to, thậm chí cũng không dám quay đầu nhìn dù là một chút.
Bởi vì hắn đã cảm giác được sau lưng đang có một lực hút thật mạnh đang kéo hắn lại, chỉ cần hắn quay đầu nhìn một chút chỉ sợ cũng sẽ bị lỗ đen trực tiếp hút vào, vĩnh viễn không thể quay đầu.
Mà đúng lúc này, phía cuối cùng của con đường bỗng nhiên xuất hiện một vệt ánh sáng màu vàng, để tâm thần đào vong của Lâm Hữu vô cùng kinh ngạc.
Tuyệt đối không sai.
Đó phải là lối ra của con đường Thông Thiên!
Thấy vậy, hắn trực tiếp bộc phát toàn bộ tiềm năng, lấy tốc độ nhanh nhất, điên cuồng bỏ chạy về kia cánh cửa vàng óng đó, trên mặt hắn rốt cục cũng lộ ra vẻ mặt kích động.
- Ầm ầm!
Nhưng không ngờ, lúc này lại là một tiếng vang thật lớn.
Biên giới hư không Hỗn Độn lại cũng bắt đầu sụp đổ.
Vốn dĩ một đoạn thông đạo cuối cùng kết nối với hư không bên ngoài đột nhiên bị một lực lượng hủy diệt cắn nuốt phá hủy, cắt ra đứt đoạn kết nối với cánh cửa vàng.
Thậm chí Lâm Hữu chưa kịp phản ứng thì không gian loạn lưu kinh khủng cũng đã nuốt hết hắn, cuốn về phía một phương hướng khác.
Lực lượng tứ ngược điên cuồng xé rách thân thể của hắn, đảo mắt đã tràn trề máu thịt, biến thành một người máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận