Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 720: Không Đúng, Là Viện Quân, Viện Quân Của Chúng Ta Tới Rồi!

Mà vì nghe hết những lời Mặc Hòe nói, nên mới đặc biệt đi vào khu vực này tìm kiếm đến cùng.
Tính toán tìm vị lãnh chúa trong lời Mặc Hòe nói, rồi giải quyết đối phương, hung hăng đánh mặt Giới Linh Châu.
Kết quả thật bất ngờ.
Bọn họ không tìm được mục tiêu nhưng lại đụng phải ba lãnh chúa Giới Nguyên Thủy đang thăm dò gần đó, cho nên mới phát sinh trận chiến này.
Trong từng tràng tiếng cười nhạo chói tai, binh chủng của bọn họ công kích càng thêm dày đặc, mãnh liệt, vòng chiến không ngừng co rút lại, vẻ mặt năm người này cũng càng thêm đắc ý.
Nhưng, bọn họ lại không chú ý tới.
Ngay khi bọn họ đang điên cuồng tiến công, một bóng dáng hư ảo, đã đi tới phía sau lãnh chúa hệ Thiên Sứ đảm nhiệm phụ trợ trị liệu, rồi chậm rãi tới gần đối phương.
- Ừm?
Lãnh chúa hệ Thiên Sứ nghi hoặc quay đầu lại, hình như đã nhận ra một tia khác thường.
Nhưng không cần biết hắn ta quan sát như thế nào, vẫn không phát hiện ra có nơi nào khác thường, chỉ cảm thấy một đợt gió lạnh thổi qua cổ, khiến cho hắn ta run rẩy một chút.
Mùa đông đã bắt đầu rồi?
Lãnh chúa hệ Thiên Sứ nghi hoặc nhíu mày nhưng hắn ta cũng không nghĩ nhiều, lại nhìn về phía trước, tiếp tục chỉ huy binh chủng tiến hành trị liệu.
Nhưng điều khiến cho hắn ta trăm triệu lần không nghĩ tới chính là ngay khi hắn ta hé miệng chuẩn bị truyền mệnh lệnh, lại phát hiện mình không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, bên trên yết hầu lại mơ hồ truyền đến một tia đau đớn, hơn nữa càng ngày càng kịch liệt.
Hắn ta đưa tay sờ yết hầu của mình một cái, nơi tay truyền đến xúc cảm ướt sũng.
Xòe tay ra nhìn vào, trên bàn tay là một mảnh đỏ tươi.
Máu!
Đột nhiên lãnh chúa đó trừng lớn hai mắt, hoảng sợ lấy tay che yết hầu, nhưng lại phát hiện càng ngày càng có nhiều máu tươi phun ra, ròi theo cánh tay hắn ta không ngừng nhỏ giọt xuống dưới.
Không thể ngừng lại được!
- Ách ách… Ách...
Hắn ta mở lớn miệng, muốn nhắc nhở đồng đội.
Nhưng cổ họng đã bị cắt, chỉ có thể phát ra một đợt tiếng vang khàn khàn, lập tức bị âm thanh chiến đấu đằng kia che giấu đi.
Cuối cùng hai mắt khẽ đảo, hắn ta té thẳng xuống mặt đất.
- Lão Bát, chuyện gì vậy? Nhanh trị liệu đi!
Lúc này, Quách Trung Hiền quay đầu, thúc giục nói.
Thế nhưng thứ hắn ta nhìn thấy lại là thi thể của lãnh chúa hệ Thiên Sứ kia, cùng với binh chủng thiên sứ không ngừng từ không trung rơi xuống dưới.
Hắn ta ngây người sau một lát, vẻ mặt lập tức biến đổi.
- Lão Bát!
Nháy mắt, một tiếng thét đầy bi ai thảm thiết truyền vào trong tai mọi người.
Lãnh chúa hai bên đang trong chiến đấu cũng phản ứng lại, ai nấy đều khiếp sợ nhìn về phía lãnh chúa hệ kia đã biến thành thi thể. Nhất là ba lãnh chúa Giới Nguyên Thủy kia.
Một đám đều kinh ngạc không thôi, hoàn toàn không đoán được sao chiến đấu lại đột nhiên xuất hiện loại biến cố này.
- Chuyện gì vậy? Sao đột nhiên tên kia lại chết rồi?
- Chẳng lẽ là miệt mài quá độ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử?
- Không đúng, là viện quân, viện quân của chúng ta tới rồi!
- Viện quân? Ở đâu?
Ba người nhìn mọi nơi xung quanh, trong mắt đong đầy sự mong đợi nồng đậm.
Cuối cùng, ở bên trên một gốc đại thụ xa xa, bọn họ đã thấy Lâm Hữu đang đứng ở nơi đó.
Ngay khi ba người cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người Lâm Hữu, ai nấy đều vui mừng quá đỗi.
Thế nhưng căn bản không cho bọn họ có cơ hội nghĩ nhiều, Lâm Hữu đã dẫn đầu lên tiếng:
- Ra tay!
Âm thanh vừa rơi xuống, mảng lớn thực vật đột nhiên xuất hiện trong rừng.
Mấy trăm binh chủng bản thể và hơn một ngàn gốc Hoa Bất Tử tràn ra, nhanh chóng lao về phía bốn người Quách Trung Hiền, rồi bao vây bọn họ lại.
Mấy người Quách Trung Hiền vốn đang khiếp sợ vì đồng bạn tử vong quá đột ngột lại lập tức hoàn hồn, nhìn về phía Lâm Hữu trên cây.
- Một người?
Quách Trung Hiền ngẩn người.
Nhưng ngay sau đó, dường như hắn nghĩ đến cái gì, vẻ mặt lại biến đổi.
Cấp tám.
Một người.
Chẳng lẽ người này chính là kẻ trong miệng Mặc Hòe?
- Cẩn thận!
Hắn ta đâu còn dám do dự, lập tức tất cả binh chủng đến bên người, bày ra trận thế phòng thủ.
Phản ứng của ba người khác cũng không chậm, đều bỏ qua tiến công, triệu hồi toàn bộ binh chủng.
- Cơ hội tốt, chúng ta lên!
Lâm Hữu xuất hiện, trực tiếp khiến cục diện năm đánh ba biến thành bốn đánh bốn.
Từ nãy giờ ba lãnh chúa thế giới Nguyên Thủy luôn nghẹn ngào lửa giận, làm sao bỏ qua cơ hội báo thù này. Bọn họ lập tức ra lệnh cho binh chủng phản công, phối hợp tiến công với Lâm Hữu.
Lãnh chúa có thể đi vào nơi này, dù yếu cũng chẳng yếu đến mức nào.
Chỉ đảo mắt một cái, binh chủng của bọn họ đã hội hợp với thực vật của Lâm Hữu, khởi xướng trùng kích mãnh liệt về phía đám người Quách Trung Hiền.
Xông vào trước nhất, tự nhiên là Thanh Cương cầm kiếm thuẫn trong tay.
Rồi trực tiếp phát động Xông Tới Dã Man hung hăng xông đến phòng tuyến bên ngoài, đánh bay một mảng lớn binh chủng, khiến trong lòng mấy người Quách Trung Hiền kinh hoàng, run sợ.
- Đây rút cuộc là thứ quái vật gì!?
- Binh chủng cổ thụ trong hệ Thực Vật có mạnh như vậy không?
- Kiếm Trúc Tai Ách và Rùa Đen Mộc Thuẫn, còn có Rêu Cộng Sinh, người này lại có tới ba binh chủng trang bị!
- Làm sao có thể!?
Bốn người Quách Trung Hiền cực kỳ khiếp sợ rồi.
Bọn họ là lãnh chúa cấp tám với thực lực xếp hàng đầu trong Giới Vô Tướng, kiến thức sâu rộng, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra binh chủng trang bị trên người Thanh Cương.
Kia là binh chủng trang bị!
Là binh chủng siêu hiếm thấy được rất nhiều lãnh chúa cầu nhưng không được.
Vậy mà lại có người đồng thời có được cả ba.
Rốt cuộc lần này Bọn họ đụng phải loại quái vật gì đây?
Chẳng lẽ người này chính là tên quái vật lãnh chúa cấp tám trong lời Mặc Hòe nói?
Mới đầu bọn họ còn không tin, cảm thấy Mặc Hòe đang khoác lác.
Thế nhưng hiện giờ bọn họ lại phát hiện mình sai lầm rồi, hơn nữa sai cực kỳ nghiêm trọng.
Còn ai dám giữ lại, một đám đều bùng nổ bạo phát, ngăn cản tiến công của Lâm Hữu và ba người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận