Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 108: Báo Danh Điên Cuồng

- Thật sự có?
Sắc mặt Lâm Hữu vui vẻ.
Vốn hắn chỉ thuận miệng hỏi một chút, không ngờ xung quanh đây lại thật có mỏ quặng, hơn nữa còn là một vị lãnh chúa phía trên khai quật ra!
Nghĩ tới đây, hắn lập tức nói:
- Vậy thì thật là tốt, ngươi giúp ta đi thông báo mọi người một chút, phàm là nguyện ý giúp ta thu thập khoáng thạch, mỗi ngày đều có thể lấy 10 cân thịt ở chỗ của ta, không cần thu thập được nhiều với nhanh, chỉ cần chịu khó, khỏe mạnh có sức là được.
……….
- Lãnh chúa đại nhân nói thật chứ?
Nghe thấy Lâm Hữu nói vậy, nguyên một đám người Tiết Trường Quý trừng lớn hai mắt.
Mười cân thịt, hơn nữa còn là thịt ma thú, nếu đặt ở nơi khác có thể không tính là gì, nhưng đối với bọn hắn lại là vô cùng trân quý.
Mà Lâm Hữu còn nói là mỗi ngày 10 cân!
Đây gần như đãì giải quyết vấn đề no ấm cho cả nhà, thậm chí còn có dư!
Bọn họ dám đảm bảo, chỉ cần tin tức này truyền đi, khẳng định sẽ có vô số người báo danh, tranh nhau làm chuyện này.
- Như vậy không có vấn đề gì chứ?
Lâm Hữu hỏi tiếp.
- Không có vấn đề! Tuyệt đối không có vấn đề! Bây giờ ta sẽ lập tức đi thông báo cho mọi người!
Tiết Trường Quý kích động liên tục gật đầu, lập tức mang theo một đám quản sự vội vàng rời khỏi, thông báo tin tức này đến từng nhà.
Quả nhiên như bọn họ đoán trước.
Tin tức vừa truyền ra, trong thành lập tức nổi nên một mảnh xôn xao.
- Ngươi nói cái gì? Chỉ cần một ngày thu hoạch mỏ là sẽ đổi được 10 cân thịt?
- Còn là lãnh chúa đại nhân tự mình nói?
- Nhanh! Mau giúp ta báo danh! Còn có con trai của ta cũng đi!
- Mẹ nó ơi, đừng nấu cơm nữa, nhanh đi giúp ta báo danh!
- Ta cũng muốn đi! Tính ta một người!
...
Trong nháy mắt, trên đường chính thành Hoàng Sa náo thành hỗn loạn.
Một đám người mang người nhà đuổi theo mấy quản sự phụ trách báo danh, vây quanh bọn hắn ba tầng trong ba tầng ngoài, đều mồm năm miệng mười báo danh cho mình hoặc là người đàn ông của mình.
Đương nhiên, mấy quản sự kia cũng không có quên yêu cầu của Lâm Hữu, chỉ chọn lấy thân thể khỏe mạnh, không có bệnh.
Dù sao loại chuyện giống như thu thập khoáng thạch này, thân thể quá yếu sẽ không làm được, chút chuyện ấy Lâm Hữu vẫn phải cân nhắc chu toàn.
Mà hắn lựa chọn để các lĩnh dân giúp đỡ thu thập khoáng thạch mà không phải gọi các thực vật đi.
Ngoại trừ các thực vật phải cùng hắn đi săn bắt ra thì một nguyên nhân quan trọng trong đó chính là muốn cải thiện cuộc sống của lĩnh dân một chút.
Dù sao hôm nay hắn thu hoạch không ít thi thể ma thú, chèo chống tầm vài ngày là hoàn toàn không có vấn đề.
Cứ như vậy, báo danh oanh liệt liên tục kéo dài đến tối.
Đợi đến khi danh sách báo danh và thống kê tư nguyên trong thành đồng loạt đưa đến trên tay Lâm Hữu thì trời đã tối xuống.
Lâm Hữu nhìn danh sách trên tay, tổng cộng vượt qua năm mươi người, không khác lắm trong dự đoán của hắn, cái này cũng đã là toàn bộ thanh niên trai tráng thành Hoàng Sa có thể lấy ra.
Còn lại, cơ bản đều là người già và trẻ em, hoặc là tuổi tương đối lớn, để cho bọn họ quản lý hoa màu lại rất thích hợp.
Linh khí trên thế giới này nồng đậm hơn thế giới trước đó của hắn rất nhiều, nghe nhóm lĩnh dân nói bình thường hoa màu chỉ cần ba tháng là sẽ thành thục.
Hạt giống hắn đặc chế lại càng nhanh, có lẽ không cần đến ba tháng như vậy.
Sống qua khoảng thời gian này, cuộc sống chắc có thể tốt rồi.
Tương lai đều có thể.
Sau đó, Lâm Hữu lật ra quyển thống kê cư dân ra xem.
Phía trên ghi chép tình huống cặn kẽ từng nhà, còn có tình huống kiến trúc trong thành Hoàng Sa , viết vô cùng kỹ càng, so với biểu hiện trên lãnh địa còn kỹ càng hơn.
Lại giúp cho hắn càng thêm hiểu rõ đối với nơi này, cũng biết tiếp theo nên làm như thế nào.
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu cất danh sách, qua một bên nhóm lửa nướng thịt.
Đợi sau khi nướng chín thịt, hắn lập trức trực tiếp ngồi xuống bên cạnh đống lửa, tiện tay ấn mở chức năng


xếp hạng


của lãnh địa.
Hôm qua, vì vừa đến nơi đây nên cái gì cũng không biết, cho nên quên còn có chức năng này nữa, cho tới bây giờ mới nhớ tới.
Rất nhanh.
Một giao diện xếp hạng đã hiện ở trước mặt của hắn, phía trên biểu hiện ra hai lựa chọn là


Xếp Hạng Vương Quốc





Xếp Hạng Công Quốc


.
Nhưng hình như vì quyền hạn của hắn không đủ,


Xếp Hạng Vương Quốc


lại hiện ra màu xám, cho nên hắn chỉ có thể ấn mở


Xếp Hạng Công Quốc


.
Ngay sau đó, một bảng xếp hạng chi tiết bắn ra ngoài.
Làm cho Lâm Hữu vô cùng ngoài ý muốn chính là, trong xếp hạng công quốc lại dựa theo cấp bậc của lãnh chúa để xếp hạng.
Cũng chính là xếp hạng giữa các lãnh chúa ngang cấp, ước định thực lực tổng hợp của mỗi vị lãnh chúa.
Suy nghĩ kỹ một chút, như vậy cũng thật hợp ý.
Đã tăng lên độ cạnh tranh giữa các lãnh chúa cùng cấp độ, lại đẩy mạnh phát triển, Quốc Vương nước Đại Hoang vẫn rất có tầm nhìn.
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu lập tức nhìn về phía dưới cùng của giao diện, thứ hạng của mình có ghi ở chỗ đó.
- Chưa tiến vào bảng xếp hạng.
Quả nhiên... Dựa vào lãnh địa và thực lực hiện tại của hắn, ngay cả bảng xếp hạng còn không vào được.
Đây là chuyện hắn đã sớm dự liệu được, cho nên vẻ mặt cũng không có bao nhiêu biến hóa, trực tiếp bấm mở bảng xếp hạng lãnh chúa cấp 6 ra xem.
Hạng 1: Thu Trường Sinh


Cấp 6: Hệ Hình Người

Hạng 2: Kỷ Vân Sương


Cấp 6: hệ Thiên Sứ

Hạng 3: Nam Cung Kiếm Vũ


Cấp 6: hệ Vong Linh

Hạng 4: Diêm Nhượng


Cấp 6: Hệ Ác Ma

Hạng 5: An Đồ Lỗ


Cấp 6: hệ Dã Thú

...........
Có hơn trăm trang, tổng cộng xếp tới một vạn người.
Sếp hạng càng sau nữa thì không xuất hiện, ngay cả tư cách lên bảng cũng không có.
Làm cho Lâm Hữu có chút ngoài ý muốn chính là, binh chủng hạng 1 lại là hệ Hình Người, xếp hạng cuối cùng cũng có đủ loại binh chủng.
Quả nhiên không hổ là đại lục Nguyên Thủy chân chính, lại có nhiều hạng người kinh tài tuyệt diễm như vậy.
Mà còn chờ cấp tăng lên, một ít binh chủng thế yếu lúc đầu cũng bắt đầu rực rỡ ánh sáng, liên tiếp xuất hiện trên bảng xếp hạng.
Muốn chen lên bảng xếp hạng, chỉ sợ không phải là một chuyện dễ dàng.
Xem hết bảng xếp hạng cấp 6, Lâm Hữu lại đi tới trang chủ bảng xếp hạng công quốc, tiếp tục lướt lên xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận