Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 584: Lãnh Chúa Tề Tụ! Nhiệm Vụ Mở Ra

Một đêm không nói chuyện.
Trải qua cả đêm yên lặng, nửa ngày cuối cùng của Chiến Trường Vạn Giới, đã đến.
Từ sáng sớm, trên chiến trường trung ương đã kín người hết chỗ, lượng lớn lãnh chúa đến từ các giới tụ tập.
Lúc này, chỉ còn hơn một giờ là nhiệm vụ sẽ mở ra.
Nhưng nhóm lãnh chúa đã sớm hồi hộp chờ mong, bọn họ làm thành một vòng ở bên ngoài chiến trường trung ương, nghị luận không ngừng.
Một bộ phận trong số bọn họ tới gia nhập trận doanh.
Một bộ phận còn lại là đơn thuần đi tới xem náo nhiệt.
Loại sự kiện tề tụ lãnh chúa đứng đầu Vạn Giới này, không có nhiều.
Mà ngay trên chiến trường tràn ngập cát vàng, lúc này Thanh Phượng đại lục Thú Thần, Đường Vấn Thiên thế giới Vĩnh Hằng, đang ngạo nghễ đứng trên đài điểm tướng thuộc trận doanh của mình.
Ở phía trước bọn họ, hơn hai ngàn người đã chiêu được hơn nửa, tốp năm tốp ba lãnh chúa tụ tập bên cạnh đài điểm tướng, thấp giọng nói chuyện.
Trước đài điểm tướng chỗ Mễ Già Nhĩ và Ai Lan Tư, số lượng người còn nhiều hơn, tiếp cận hai phần ba.
Sở dĩ cả đêm chưa đầy, cũng không phải vì khen thưởng không đủ hấp dẫn, mà vì đám lãnh chúa cũng không biết quy tắc cụ thể, sợ bên trong có nguy hiểm gì.
Cho nên rất nhiều người vẫn đang quan sát.
Không bao lâu sau, hào quang liên tiếp hiện lên trên ba đài điểm tướng còn lại.
- Sắp rồi!
Nhóm lãnh chúa tinh thần chấn động, đều nhìn về phía ba phương hướng kia.
Mễ Già Nhĩ, Ai Lan Tư, Lâm Hữu trước sau đều xuất hiện trên đài điểm tướng tương ứng.
Đám người Lê Kha đứng trong đội hình Bá Vương, nhìn thấy Lâm Hữu xuất hiện, lập tức kích động không thôi, lập tức chen qua đám người trước mặt đi vào Lâm Hữu.
- Hữu ca, cuối cùng ngươi cũng đến!
Lê Kha vội vàng đi lên đón.
Mà giọng nói của đối phương, đã khiến Lâm Hữu bị vây trong trạng thái không trọng lực gây ra bởi quá trình truyền tống, cũng bừng tỉnh, ánh mắt dần dần khôi phục tỉnh táo.
Đầu tiên, hắn nhìn lướt qua bốn phía, lúc này mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Người gia nhập trận doanh Bá Vương, còn nhiều hơn hắn tưởng tượng, không sai biệt lắm đã có một ngàn người.
Tuy ít hơn bốn vị còn lại, nhưng đã cao hơn hắn mong muốn.
Hơn nữa ngoại trừ đám người Lê Kha, bên trong đội ngũ lại có không ít gương mặt quen thuộc.
Một là lãnh chúa hệ Côn Trùng hắn đã gặp được xung quanh lãnh địa ngay trong ngày đầu tiên tới.
Những người khác lại là mấy lãnh chúa bị hắn làm cho kinh sợ khi cứu Lê Kha lần trước.
Sau khi lên tới cấp tám, trí nhớ của hắn đã sớm khác trước kia, thực dễ dàng có thể nhớ kỹ những người này.
- Đúng là trùng hợp nha, không nghĩ tới các ngươi cũng muốn gia nhập vào bên trong đội ngũ của ta.
Lâm Hữu gật đầu với Lê Kha rồi nói với mấy người kia.
Hắn không biết sao những người này lại biết hắn chính là Lâm Hữu kia.
Nhưng lãnh chúa cấp tám, ai cũng có một chút thủ đoạn mà những người khác không biết, cho nên chuyện đó cũng không khiến hắn quá mức ngoài ý muốn.
Lãnh chúa hệ Côn Trùng cùng mấy lãnh chúa khác xấu hổ cười cười, nói:
- Không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
- Các ngươi không sợ đi theo ta sẽ thua?
Lâm Hữu cổ quái cười.
Kỳ cảnh những lãnh chúa giới vực khác đứng vui vẻ nói chuyện với nhau, thật là hiếm thấy.
Chỉ dưới điều kiện ích lợi cho phép, mới khiến bọn họ tạm thời buông thành kiến, đứng chung một chỗ.
Mấy người kia không biết suy nghĩ trong lòng Lâm Hữu, nhưng bọn họ cũng rất rõ ràng.
Thực lực của Lâm Hữu.
Rất mạnh!
Mà không phải mạnh bình thường!
Ít nhất là trong suy nghĩ của bọn họ, thực lực của hắn không hề kém Mễ Già Nhĩ và Ai Lan Tư, thậm chí còn mạnh hơn.
Cho nên suy nghĩ một đêm, mấy người ấy bình tĩnh nói:
- Dù sao ai cũng không dám khẳng định ai sẽ là người thắng cuối cùng, không bằng đánh cuộc một phen.
- Quả thật, lãnh chúa chúng ta một đường đi tới, đều là anh dũng xông lên, nếu ngay cả chút dũng khí ấy cũng không có, giống đám người chỉ biết đứng bên ngoài quan sát, sao dám mơ tới chuyện trở nên mạnh mẽ đây?
- Ta đã hỏi thăm, nhiệm vụ chiến trường số một kiểu này, bình thường sẽ khó khống chế việc người chém ta chết.
Nói xong, trong mắt mấy người bọn họ không hẹn mà cùng bốc lên một tia tinh quang, hình như đều cực kỳ tự tin vào lựa chọn của mình.
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn bọn họ, hắn phát hiện mình vẫn quá coi thường lãnh chúa cấp tám khác.
Thấy bộ dáng bọn họ đầy tự tin, hắn cũng cười và tràn ngập hào khí nói:
- Không thể không nói, hôm nay các ngươi đã lựa chọn rất chính xác, bởi vì trận doanh chiến thắng hôm nay, nhất định là chúng ta bên này!
Cái gọi là thua trận không thua người, tóm lại là cứ thổi da trâu trước đã lại nói sau.
Vì thế Lâm Hữu còn cố ý tăng lớn âm lượng, truyền âm thanh ra khắp toàn trường.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt nhóm lãnh chúa trong trận doanh của hắn đều sáng lên.
Lê Kha bên cạnh còn có vẻ mặt đỏ bừng, kích động không thôi.
Quả nhiên, mắt nhìn người của hắn luôn chuẩn.
Hữu ca chính là đại lão từng trấn áp Vạn Giới kia, nay lại chuyển thế trở về nhất thống Vạn Giới!
Đi theo lăn lộn cùng đại lão như vậy mới là chính xác!
Giống như để đáp lại lời của Lâm Hữu, lúc này đột nhiên liên tiếp nhắc nhở vang lên.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, chỉ còn hơn một giờ nữa là nhiệm vụ chiến trường cuối cùng sẽ mở ra, hiện tại bắt đầu công bố quy tắc nhiệm vụ.



Nhiệm vụ “Cuộc Chiến Của Năm Quốc Vương” lần này sẽ do bản thân lãnh chúa tiến hành hỗn chiến tập thể, không thể triệu hồi binh chủng, hiệu quả của tất cả các loại quầng sáng bị mất tác dụng.



Sau khi bị phán là đánh chết sẽ cưỡng chế truyền tống rời khỏi chiến trường, sẽ không chết, trận doanh tương ứng của một người cuối cùng ở lại chiến trường, sẽ là bên giành thắng lợi.



Chú ý, một khi người mang theo Lá Cờ Thống Lĩnh chết, toàn bộ thành viên trận doanh bị phán định nhiệm vụ thất bại.

………..
Hỗn chiến tập thể... Không thể triệu hồi binh chủng...
Tất cả quầng sáng không có hiệu quả?
Bao gồm cả Lâm Hữu, tất cả lãnh chúa đang nói chuyện đều sững sờ.
Từ đây, bọn họ có vai trò tương đương với binh sĩ đại biểu cho các quân vương trên chiến trường, phải chiến đấu tại đây.
Đúng là hỗn chiến tập thể danh xứng với thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận