Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 895: Kỷ Tinh Hà Ban Bố Sắc Lệnh

Chỉ chốc lát sau, Tiết Trường Quý cùng mấy quản sự đã xuyên qua rừng rậm đi tới trước mặt hắn, báo cáo với hắn tình huống kiến thiết khu nội thành mới trong khoảng thời gian này.
Điều khiến cho Lâm Hữu cực kỳ ngoài ý muốn chính là vừa qua không đến hai tháng nhưng các loại công trình cơ bản trong khu nội thành mới đã được hoàn thành trên cơ bản, bên cạnh đó, đám người Tiết Trường Quý còn bắt đầu xây dựng tường thành ở vị trí hai mươi km ngoài rừng rậm, bảo vệ khu vực của thành.
Mà hiện giờ phạm vi của thành Hoàng Sa, đã được chia làm hai khu vực, một là khu nội thành ở trung tâm kéo dài đến hết phạm vi rừng rậm, hai là khu ngoại thành ở bên ngoài rừng rậm.
Tổng cộng phạm vi của hai phần thành khu này tới gần năm mươi km.
Nơi đây đã dần dần có dáng vẻ của thành thị cấp bậc triệu dân.
Mà Đại Thụ Thế Giới ở bên trong lãnh địa hắn cũng là trung tâm của tòa thành, vừa đi tới khu ngoại thành, đã có thể mơ hồ trông thấy nó.
- Làm không tồi, chỉ cần tiếp tục hoàn thiện các công trình cơ bản một chút là có thể dần dần bố trí dân cư di dời qua.
Lâm Hữu nghe xong mấy người Tiết Trường Quý báo cáo, tỏ ra rất vừa lòng gật đầu.
Lãnh địa mở rộng, tốc độ đạt được sức mạnh tín ngưỡng của hắn cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều, tự nhiên không thể qua loa được.
- Là lãnh chúa đại nhân cho tài chính thật sự quá nhiều, mới khiến chúng ta đạt thành mục tiêu nhanh như vậy.
Từ Trung đứng bên cạnh cung kính nói.
- Còn một việc nữa.
Lúc này, Tiết Trường Quý lại lên tiếng:
- Gần đây có khá nhiều đến các loại gia tộc, học viện, môn phái tu luyện, thế lực từ thủ đô, muốn thiết lập chi nhánh ở bên trong thành Hoàng Sa chúng ta, hơn nữa cũng có khá nhiều cường giả cấp chín tới đây. Lãnh chúa đại nhân cảm thấy nên xử lý như thế nào?
- Thế lực ở thủ đô?
Lâm Hữu hơi hơi kinh ngạc:
- Nếu bọn họ muốn gia nhập và cư trú, vậy cứ cho bọn họ gia nhập và cư trú là được, có nhiều tu luyện giả cấp chín hơn, cũng có lợi với công việc phòng thủ của thành chúng ta.
- Trong khoảng thời gian này có khả năng ta sẽ thường xuyên ra ngoài, nên sẽ để Vô Ảnh mang theo một đội ngũ cùng ngươi đi qua can thiệp. Nếu có kẻ nào không phục quy củ, không cần kiêng kỵ gì hết, cứ trực tiếp giết gà dọa khỉ.
Hiện giờ, ngoại trừ không biết nói, còn lại, trí tuệ của đám binh chủng vương tộc dưới trướng hắn đã đạt tới trình độ cực kỳ cao, bảo chúng độc lập suất lĩnh một đội ngũ hành động hoàn toàn không có bất luận vấn đề gì.
Hơn nữa ở bên trong phạm vi lãnh địa, thuộc tính binh chủng còn được tăng phúc thêm, đối phó với tu luyện giả cấp chín hoàn toàn không chút khó khăn.
- Chỉ là… Bọn họ đều đến từ thế lực lớn ở thủ đô, nếu giết chết, ta chỉ sợ sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt.
Tiết Trường Quý có chút lo lắng nói.
- Không có việc gì, kẻ không phục quy củ hoặc là quấy rối sinh sự, cứ trực tiếp xử lý là được.
Lâm Hữu khoát tay áo với lão:
- Hiện giờ, chính là thời điểm mấu chốt thành lập trật tự, quá nhân từ sẽ chỉ khiến bọn họ không an phận mà thôi, ta sẽ giải quyết chuyện thủ đô bên kia.
- Vâng!
Đám người Tiết Trường Quý vội vàng đáp lại.
Có những lời này của Lâm Hữu, bọn họ không còn điều gì lo lắng nữa rồi, cứ yên tâm lớn mật mà làm thôi.
Cứ như vậy, sau khi mấy người lại hàn huyên một chút về quy hoạch mậu dịch của thành và tuyến đường thông thương, đám người Tiết Trường Quý vội vàng cáo lui, vào trong thành mặt tiếp tục công việc giám sát.
Mà Lâm Hữu không biết chính là.
Ngay khi hắn xử lý công việc lãnh địa, thì giữa thủ đô công quốc Đại Hoang, đột nhiên quốc vương lại phát ra một sắc lệnh khẩn cấp, mọi việc những mối quan hệ lui tới giữa thủ đô với thành Hoàng Sa, đều sẽ được thủ đô bảo vệ.
Mệnh lệnh này vừa ra, lập tức làm dấy lên một mảnh sóng to gió lớn ở khu trung tâm công quốc.
Những mối quan hệ lui tới giữa thủ đô với thành Hoàng Sa đều được bảo vệ, hành động này chính là trợ giúp bên ngoài, đồng thời cũng đại biểu cho sự coi trọng của quốc vương đối với thành Hoàng Sa, khiến cho những thế lực lớn vốn còn cực kỳ khinh thường thành Hoàng Sa là một thành thị xa xôi hẻo lánh đều bị gõ vang một hồi chuông cảnh báo, ai nấy đều ngửi ra một tia manh mối không tầm thường.
Phải biết rằng, cho tới bây giờ dù là lãnh địa của những lãnh chúa cấp chín thuộc hạ dưới tay quốc vương cũng không đạt được đãi ngộ như vậy, chớ đừng nói tới chuyện quốc vương tự mình ban bố sắc lệnh.
Cho nên rất nhanh, cao tầng các thế lực lớn đều cảnh cáo người bên dưới, để bọn họ tuyệt đối không gây chuyện bên trong thành Hoàng Sa.
Nhất là những thế lực đang chuẩn bị đến nơi này phát triển phân bộ, lại càng bị cảnh cáo nhiều lần hơn, cao tầng đều dặn dò bọn họ khi đến nơi này nhất định phải an phận một chút.
Vì chuyện này, thậm chí có vài thế lực còn chuyên môn mang theo lễ vật đi qua.
Đương nhiên, đây đều là chuyện để người dưới đi xử lý.
Lâm Hữu là lãnh chúa, tự nhiên không rảnh đi để ý tới loại việc nhỏ này.
Sau khi hắn dặn dò tất cả những nhiệm vụ cần triển khai, đã tiếp tục bận rộn bên trong lãnh địa, bắt đầu làm chuẩn bị cho chiến đấu kế tiếp rồi.

Đảo mắt một cái, một đêm đã qua.
Chân trời vừa sáng, Lâm Hữu đã đứng dậy rửa mặt, ăn bữa sáng đơn giản, sau đó trực tiếp truyền tống tới chiến tranh doanh địa.
Hôm nay, hắn cần phải vượt ải tầng thí luyện thứ mười lấy khen thưởng, cho nên phải nắm chặt thời gian thu thập nhiều thi thể một chút.
Về phần nguồn gốc của thi thể, chỉ có thể tới tháp Khí Vận bên kia trước, lại nhìn kỹ hẵng nói.
- Lâm Hữu.
Hắn đang suy nghĩ, đột nhiên một tiếng gọi vang lên.
Kỷ Vân Sương mặc một bộ trang phục màu vàng vừa vặn cũng từ lãnh địa truyền tống tới.
- Ngươi cũng đến sớm như vậy?
Lâm Hữu tiến lên mở lời chào hỏi.
Hắn vừa thấy Kỷ Vân Sương đột nhiên nghĩ đến một việc.
Binh chủng Thần Thánh Trọng Tài Giả của cô có kỹ năng Đếm Ngược Tới Giây Cuối Cùng, nếu có thể khiến Thôn Thiên sao chép được kỹ năng này, nó sẽ mang tới trợ giúp rất lớn cho quá trình vượt ải thí luyện của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận