Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 824: Đi Nhầm Vào Địa Bàn Phe Địch

- Năng lực truyền tống?
An Cách Tư chậm rãi rơi xuống đất, kinh ngạc nhìn vị trí Lâm Hữu biến mất.
Trừ một thoáng đó, khuôn mặt lão ta không còn biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì nữa.
Sống hơn trăm năm rồi, lão ta đã sớm rèn luyện ra một trái tim không gợn sóng, không sợ hãi.
Gần như lão ta chỉ đứng tại chỗ dò xét tung tích Lâm Hữu một hồi, sau đó truyền ra một tiếng nói nhỏ.
- Rất thú vị, xem ra thời gian sau này sẽ càng thêm đặc sắc.
Dứt lời, lão ta xoay người một cái nhảy đến trên mình Nguyên Tố Gió, bay về phương hướng chiến khu.
Một trận giao thủ ngắn ngủi, rốt cuộc cũng hạ màn.
Mà lúc này, ở một chỗ khác trên chiến trường.
Lâm Hữu thông qua năng lực Truyền Tống Ngẫu Nhiên rời đi, sau khi xuyên qua không gian, cuối cùng cũng xuất hiện bên trong khu vực đông đúc đầy người đến người đi.
- Di? Vận khí tốt như vậy?
Hắn nhìn khung cảnh bốn phía náo nhiệt vô cùng, không nhịn được có chút ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới mình lại có vận khí tốt như vậy, trực tiếp truyền tống trở lại bên trong chiến khu, quả nhiên thượng thiên vẫn rất quan tâm tới hắn.
Có điều… Sau khí tức trên người đám đông này, dường như có chút khác biệt so với cảnh tượng hắn nhìn thấy hồi sáng nay?
Đột nhiên, Lâm Hữu sững sờ.
Hắn ngơ ngác nhìn đám lãnh chúa tới lui bên cạnh.
Mà đám lãnh chúa kia cũng chú ý tới hắn, ai nấy đều ngừng lại, nhìn thẳng vào hắn.
Hai bên bốn mắt nhìn nhau, tiếp theo sắc mặt ấy đột nhiên biến đổi.
- Có gian tế!
- Người này là gian tế!
- Mau giết hắn!
Một chuỗi những tiếng kinh hô chợt vang lên bên trong chiến khu.
Lâm Hữu phản ứng lại, rốt cuộc biết cũng mình đã truyền tống đến nơi nào rồi.
Nơi này không phải doanh địa phản liên minh bọn họ, mà là đại bản doanh của Liên Minh Giới Vực!!!
- Đậu xanh!
Lâm Hữu nhổ ra một tiếng chửi thề rồi xoay người bỏ chạy.
Mà những lãnh chúa Liên Minh Giới Vực kia, đều triệu hồi binh chủng, nhanh chóng đi tới vây quanh hắn.
- Ở đâu? Gian tế ở đâu?
- Thật to gan, cũng dám lẻn vào đây.
- Đuổi cho ta!
Trong nháy mắt, cả đại bản doanh Liên Minh Giới Vực loạn làm một đống, tiếng hô vang lên không ngừng.
Lượng lớn lãnh chúa cấp chín từ mỗi một phương hướng chen nhau tới, triệu hồi ra binh chủng tiến hành vây kín Lâm Hữu.
Lâm Hữu nào dám nghĩ nhiều, trực tiếp phát động kỹ năng Ảo Ảnh, làm ra hai cái huyễn ảnh giống hệt mình, rồi bỏ chạy theo ba phương hướng, phân tán hỏa lực của đối phương.
May mắn vị trí hắn truyền tống đến lại rất gần cửa thành.
Mắt thấy lượng lớn binh chủng ùn ùn lao đến, sắp bịt kín đường đi, hắn cũng bất chấp nhiều như vậy, lập tức phát động kỹ năng Hư Vô, biến mất tại chỗ trong nháy mắt.
- Không tốt, hắn có năng lực tiềm hành.
- Gian tế thật giảo hoạt!
- Mau, mở rộng phạm vi công kích, đánh hắn lộ nguyên hình!
Nhóm lãnh chúa Liên Minh Giới Vực hô quát liên tục, một đám công kích phạm vi lớn sáng lên, bắt đầu oanh tạc trải thảm về phương hướng Lâm Hữu vừa đi đến và lối vào đại bản doanh.
Lâm Hữu vừa đến bên cạnh khu vực kia, không tránh né kịp, trực tiếp bị đánh trúng, trạng thái tiềm hành bị xóa bỏ trước tiên, từ Hư Vô dần dần hiện hình.
- Hắn ở nơi này!
- Mau đuổi theo!
Binh chủng phía sau đuổi theo không bỏ, một đám phát động kỹ năng gia tốc, nhanh chóng xúm lại.
Thậm chí ở bên ngoài lối ra, cũng theo sát đó mà xuất hiện rất nhiều lãnh chúa, ngăn cản đường đi của Lâm Hữu.
Trong phút chốc, vô số công kích nổi lên, như thủy triều gào thét lao đến.
Nếu bị đánh trúng, sợ là không chết cũng tàn.
Lâm Hữu mắt sáng như đuốc, Hiền Giả Rừng Rậm xuất hiện bên người, trực tiếp phát động Lĩnh Vực Hòa Bình.
- Ông ——
Một vòng dao động vặn vẹo đẩy ra, nháy mắt đã quét sạch những công kích sắp sửa hạ xuống người.
Nương theo khoảng thời gian hiếm có này, Lâm Hữu thu hồi Hiền Giả Rừng Rậm, phát động kỹ năng Tật Ảnh, cả người hóa thành mũi tên nhọn lao khỏi vòng vây, bắn thẳng ra ngoài thành.
- Đáng chết, để cho hắn chạy rồi.
- Mau đuổi theo!
Nhóm lãnh chúa Liên Minh Giới Vực phản ứng lại, đều gầm lên đuổi theo.
Trên bầu trời lại xuất hiện lượng binh chủng phi hành lớn vô cùng, trực tiếp chặn đứng ý tưởng dựa vào phi hành tọa kỵ để trốn đi của Lâm Hữu.
Vẫn còn đuổi theo?
Trong lúc Lâm Hữu đang chạy trối chết, hắn vẫn kịp quay đầu lại nhìn thoáng qua mảnh binh chủng đông nghìn nghịt phía sau, chân mày dần dần nhíu lại.
Nếu tiếp tục như vậy, chờ đến khi lực lượng quy tắc trong người hắn tiêu hao không còn, sớm hay muộn cũng sẽ bị đuổi theo.
Đến lúc ấy, đối mặt với nhiều lãnh chúa vây công như vậy, muốn chạy trốn cũng khó.
Không được.
Phải nghĩ ra cách!
Lâm Hữu lo lắng vô cùng, không khỏi nhìn quanh bốn phía.
Rất nhanh, hắn đã phát hiện cách đó hai km có một mảnh khu vực bị bão cát đầy trời bao phủ, ánh mắt lập tức sáng lên.
- Linh Tịch!
Lâm Hữu hét lớn một tiếng, Linh Tịch bị hắn triệu hồi đến bên người.
Căn bản không cần nhiều lời, Linh Tịch vừa xuất hiện, lập tức bùng nổ sức mạnh tự nhiên, pháp trượng trong tay khua một vòng về phía trước.
Mặt đất vốn đang trống rỗng không có một thứ gì, đột nhiên nở rộ một mảnh Vườn Hoa Tử La Lan, ngăn cản đường đi của đội ngũ Liên Minh Giới Vực.
Pháp Trượng Tử La Lan lên tới cấp chín, hiệu quả đã sớm xưa đâu bằng nay.
Những binh chủng kia vừa vọt vào phạm vi vườn hoa, lập tức xuất hiện một đám thực vật cùng thuộc tính cùng ngoại hình, khởi xướng công kích mãnh liệt về phía chúng nó.
Đám lãnh chúa phía sau thấy vậy, không thể không lệnh cho binh chủng đi vòng qua hoa viên, tranh thủ cho Lâm Hữu thời cơ chạy trốn.
Cứ như vậy, trong quá trình một đuổi một chạy, rất nhanh Lâm Hữu đã đến khu vực bão cát kia.
Lâm Hữu nhìn bão cát trước mắt dày đặc đến nỗi che khuất tầm nhìn, lòng hắn trở nên hung ác, trực tiếp lao thẳng vào, đảo mắt một cái đã biến mất không thấy.
- Làm sao bây giờ? Hắn chạy vào bên trong rồi.
- Đuổi! Chỉ là bão cát bình thường mà thôi, rất nhanh sẽ tan đi, chờ cát bay hết hắn có thể chạy đi đâu được.
- Đúng vậy, tuyệt đối không thể mặc gian tế phe đối địch chạy thoát!
Đám lãnh chúa Liên Minh Giới Vực đuổi theo, gần như chỉ do dự một lát, lại có không ít người cùng vọt vào bên trong bão cát, tiếp tục truy kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận