Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 395: Dược Tề Sư Hoàng Miện

- Đây là kiến trúc gì?
- Hình như là một nơi có thể học tập được kỹ năng cấp cao.
- Kỹ năng cấp cao? Thế kỹ năng may vá cấp thấp của ta có thể học lên trung cấp không?
- Hình như có thể, hình như chiến đấu kỹ năng cũng có thể học tập!
- Còn có loại chuyện tốt này?
- Đi! Chúng ta vào xem!

Trong một mảnh la lớn, nhóm dân chúng hứng thú bừng bừng vội vàng dũng mãnh tràn vào Tháp Tri Thức, đi nghiên cứu học tập các hạng mục kỹ năng.
Quán rượu bên kia cũng như vậy, trải qua một đoạn thời gian nghiên cứu, cư dân lãnh địa đã phát hiện, bên trên đó lại tuyên bố rất nhiều tin tức chiêu mộ, lập tức lại có không ít người dũng mãnh tràn vào nơi này, đăng ký thông tin của mình.
Sau đó Lâm Hữu ngạc nhiên phát hiện, bản thân hắn lại có thể xem xét thông tin cơ bản và kỹ năng chức nghiệp của những cư dân lãnh địa, như Tiết Trường Quý và Ngụy Cương!
…………


Họ tên: Chu Thúy Lan



Chức vị: cư dân lãnh địa bình thường ( Thành Hoàng Sa )



Cấp bậc: cấp một



Tuổi: 39 tuổi



Thiên phú: Chuyên Môn Chăn Nuôi ( sơ cấp ), Hộ Lý Sau Sinh Cho Heo Mẹ ( sơ cấp )




Họ tên: Trương Thiết Ngưu



Chức vị: cư dân lãnh địa bình thường ( Thành Hoàng Sa )



Cấp bậc: cấp ba



Tuổi: 32 tuổi



Thiên phú: Cự Lực ( sơ cấp ), Chịu Khổ ( sơ cấp )




Họ tên: Vương Tứ Hỷ



Chức vị: cư dân lãnh địa bình thường ( Thành Hoàng Sa )



Cấp bậc: cấp hai



Tuổi: 30 tuổi



Thiên phú: Vua Dạ Dày ( trung cấp )


Lâm Hữu:
-...
Trộn lẫn vào những món đồ chơi gì kỳ quái vậy?
Vẻ mặt Lâm Hữu ngây ngốc nhìn giao diện quán rượu xuất hiện tin tức chiêu mộ mới.
Hắn phát hiện bên trong lãnh địa của mình, quả nhiên rất đông “Nhân tài”.
Bên trong đó còn có một người thiên phú Vua Dạ Dày lên tới trung cấp, thật biến thái.
Nhưng cũng nhờ có công năng chiêu mộ của quán rượu, khiến hắn có thể hiểu biết rõ ràng hơn về thiên phú của nhóm cư dân lãnh địa.
Về sau lúc muốn tìm nhân tài có liên quan cũng tiện lợi hơn rất nhiều.
Chẳng qua quán rượu này mới đạt tới cấp ba, cho nên chỉ biểu hiện thiên phú của cư dân lãnh địa từ cấp ba trở xuống, tạm thời còn không nhìn được cấp ba trở lên.
Xem ra cần phải kiếm thêm chút khoáng thạch nâng quán rượu này lên tới cấp bảy mới được.
Nghĩ đến đây, hắn lại tiếp tục xem xét giao diện chiêu mộ nhân tài.
- Ừm?
Đột nhiên, một tin tức không giống người khác xuất hiện trước mặt hắn.


Họ tên: Hoàng Miện



Chức vị: cư dân lãnh địa bình thường ( Thành Hoàng Sa )



Cấp bậc: cấp một



Tuổi: 16 tuổi



Thiên phú: Am Hiểu Thảo Dược ( sơ cấp ), Chuyên Môn Chế Dược ( sơ cấp ), Quen Thuộc Thảo Dược ( cao nhất )


Cao nhất!
Giữa một đống cư dân lãnh địa thiên phú phổ biến đều là sơ cấp, lại xuất hiện một cư dân lãnh địa có thiên phú cao nhất, đã vậy còn có được tới ba dạng thiên phú!
Tin tức này nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt Lâm Hữu đi qua.
Hắn ấn mở kỹ năng cao nhất kia, một đoạn tin tức kỹ càng tỉ mỉ nhảy lên.


Quen Thuộc Thảo Dược ( cao nhất ): ngộ tính dược lý tăng lên 50%, tiêu hao khi chế tác dược tệ giảm bớt 10%, có tỷ lệ sẽ xuất hiện dược tề biến dị, khi dùng dược tề đạt được hiệu quả thêm vào.

Kỹ năng thật tốt nha!
Vừa lúc trong Tiệm Thuốc của hắn đang thiếu một dược tề sư lợi hại.
Tuy nói này cư dân lãnh địa cấp bậc còn thấp, nhưng tiềm lực vô cùng.
Chỉ cần tăng cấp bậc lên, trong tương lai, chắc chắn người này có thể trở thành một dược tề sư lợi hại trong lãnh địa của hắn.
Tới đây, Lâm Hữu không nghĩ nhiều nữa, hắn lập tức tắt đi giao diện và gọi Từ Trung tới.
Mà lúc này, bên ngoài quán rượu mới xây dựng của thành Hoàng Sa.
Có hai chị em xanh xao vàng vọt vừa đến thành Hoàng Sa, đang đứng ở nơi đó. Hai người có chút chần chờ nhìn tin tức chiêu mộ trên bảng thông báo.
- Chị, ngươi nói xem Tiệm Thuốc bên kia có thể cần ta hay không?
Cậu em trai mặc một bộ quần áo bằng vải thường cũ nát, trên lưng còn vác theo một cái bao tải, bên trong đều là các loại thảo dược hái được trên đường tới đây, thoạt nhìn khá dúm dó, chật vật.
Nhưng nếu quan sát cẩn thận sẽ phát hiện, tất cả thảo dược này đều là cực phẩm trong cực phẩm, cơ hồ dược tính đều thuộc loại thượng thừa.
Chị gái nghe hắn hỏi lại chua xót cười:
- Ta cũng không biết. Nhưng chúng ta đã dùng hết lộ phí rồi, tối nay ta lại đi tìm xem có nơi nào cần công nhân nữ hay không, cứ tìm một công việc đủ để trả tiền cơm lại nói sau.
- Vâng.
Cậu em trai yên lặng gật đầu, ánh mắt hắn lại gắt gao nhìn chằm chằm vào tin tức chiêu mộ trên bảng thông báo kia, không chịu dời đi.
Hai người bọn họ cũng giống đám dân chạy nạn khác, đều là gia đình sa sút, từ thôn trang ở gần đây chạy tới nơi này kiếm kế sinh nhai.
Kỳ thật cậu em trai rất rõ ràng, những người từ trong thôn trang chạy ra như bọn họ, lại chỉ là tiểu học đồ học được một ít dược lý từ người lớn trong nhà, căn bản không thể so sánh được với những dược tề sư lợi hại khác.
Mắt thấy những người báo danh vào Tiệm Thuốc, một đám đều cao lớn vạm vỡ, ăn mặc đẹp đẽ quý giá.
Hắn đành phải lưu luyến chuyển đi ánh mắt, chuẩn bị cùng chị gái đi tìm một phần công việc lao động chân tay để kiếm sống.
- Mau nhìn! Có người đi tới!
Đột nhiên, một tiếng thét kinh hãi vang lên trong đám người.
Từng đội nhân mã đã xuất hiện ở xa xa, đang nhanh chóng đi tới nơi này, khiến nhóm cư dân lãnh địa xôn xao một đợt.
Chỉ thấy đội ngũ kia ăn mặc hoàn mỹ, mỗi người đều khoác trên người khôi giáp màu bạc sáng chói, đại đao giắt ở thắt lưng, cả người đầy khí thế ngay ngắn, nghiêm nghị.
Mà bên trên khôi giáp của bọn họ, còn có ấn ký đặc biệt hình lá cây của thành Hoàng Sa, dưới ánh mặt trời chiếu xuống thứ này cũng tỏa sáng lấp lánh, hết sức loá mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận