Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 597: Đạo Cụ Hồi Sinh Quần Thể!

Chẳng qua Nữ Hoàng Tinh Linh là người ra sao chứ, nàng đâu thể tùy ý giao thứ trân quý như Hạt Giống Sinh Mệnh cho người ta?
Huống chi đối tượng muốn có lại là nhân tộc, vốn bất hòa với tộc Tinh Linh bọn họ.
Lâm Hữu nghe lời Lê Kha nói, chỉ yên lặng nhìn chủ quán hai mắt vô thần trong đám người, ánh mắt hắn đầy phức tạp.
Hắn cũng từng mất đi người nhà, cho nên rất hiểu loại thống khổ này.
Nhưng sống hay chết, là thứ khó khống chế nhất trên đời.
Ở trước mặt sống chết, điều bọn họ có thể cảm nhận được chỉ là bất lực, cực kỳ bất lực mà thôi.
- Đạo cụ thật biến thái!
Hắn đang mải suy nghĩ, đột nhiên bên cạnh truyền đến tiếng kinh hô của Nghiêm Liệt.
Ánh mắt Lâm Hữu không khỏi nhìn về phía pho tượng thiên sứ được điêu khắc từ thủy tinh màu trắng phía trên quầy hàng, nó cũng là vật phẩm duy nhất được bày trên đó.


Đạo cụ: Chúng Thần Thiên Sứ Cầu Nguyện



Phẩm cấp: hiếm



Hiệu quả: Sau khi sử dụng, có thể trực tiếp làm sống lại tất cả binh chủng và vật triệu hồi phe bạn trong phạm vi 1 km, với thời gian tử vong không quá 10 phút. Mỗi ngày có thể dùng một lần, không có hiệu quả với binh chủng từ cấp mười trở lên.

!!!
Đạo cụ hồi sinh quần thể!
Lại là đạo cụ dùng mà không tổn hại!
Đừng nói Lâm Hữu.
Kể cả Lê Kha có kiến thức rộng rãi, cũng bị hiệu quả của đạo cụ này làm kinh sợ, ánh mắt đầy lửa nóng.
Chỉ cần có đạo cụ này, tương đương với tất cả binh chủng có nhiều hơn một cái mạng.
Ở trong đoàn chiến quy mô lớn, tuyệt đối là thủ đoạn cực kỳ khủng bố.
Mà quan trọng hơn cả, trên nội dung là phe bạn, mà không phải binh chủng của bản thân.
Nói cách khác, binh chủng của lãnh chúa đồng đội cũng nhận được hiệu quả này!
Nói như vậy, hiệu quả này không chỉ đơn giản là sống lại.
Mà vào lúc mấu chốt, thậm chí có thể xoay thế cục cả chiến trường!
- Đạo cụ lợi hại như vậy, hắn thật sự muốn lấy ra để đổi Hạt Giống Sinh Mệnh?
Đồng bạn của Nghiêm Liệt không dám tin nói.
- Xem ra người phải cứu cực kỳ thân thiết với hắn.
- Đúng thật.
Nghiêm Liệt yên lặng gật đầu.
Từ sau khi hắn đến đại lục này vẫn luôn tìm kiếm em gái mình.
Nếu dùng loại bảo vật này có thể khiến em gái hắn quay về, hắn tuyệt đối sẽ vì nghĩa quên thân mà làm như vậy.
Ngay trong khoảnh khắc này, hắn cũng bị cảm động lây.
- Thế nhưng Hạt Giống Sinh Mệnh có thể dễ dàng lấy được như vậy ư?
Lê Kha đứng bên cạnh thấp giọng nói.
Phải biết rằng, viên trên tay mẹ của hắn, phải dùng một cái giá thật lớn mới đổi được.
Khẳng định không thể nhẹ nhàng lấy được như vậy, càng đừng nói đến chuyện lấy ra để đổi bảo vật khác.
Dù đạo cụ này cũng xứng đáng với cái giá đó.
Nhưng... Ai sẽ dùng một bảo vật cứu mạng để đổi một đạo cụ kiểu này?
Cho nên sau khi nói xong lời cuối cùng, bọn họ cũng chỉ biết thở dài đầy tiếc nuối.
Đám lãnh chúa bên cạnh cũng vậy, một đám đều nhìn mà cảm thán, rõ ràng đã gặp bảo vật trông mà thèm này nhưng không làm gì được.
Nhưng đúng lúc ấy, Lâm Hữu đang đứng một bên, đột nhiên chen vào đám người, đi về phía quầy hàng.
- Chỉ cần có Hạt Giống Sinh Mệnh, là đổi được đạo cụ này?
Giọng của hắn không lớn, nhưng truyền vào trong tai mỗi người lại cực kỳ rõ ràng, cũng lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả lại đây.
- Chẳng lẽ hắn có biện pháp?
Nghiêm Liệt kinh ngạc nói.
- Không biết.
Lê Kha lắc đầu, trong mắt mang theo nghi hoặc.
Hắn chỉ biết Lâm Hữu đang muốn tới Rừng Tinh Linh mà thôi, chứ không biết mối quan hệ giữa Lâm Hữu và tộc Tinh Linh.
Trong đám người bên cạnh, cũng truyền đến tiếng những lãnh chúa thấp giọng nghị luận.
- Hắn muốn làm cái gì?
- Chẳng lẽ trên người hắn có Hạt Giống Sinh Mệnh?
- Không thể nào đâu? Hạt Giống Sinh Mệnh chỉ có tộc Tinh Linh mới có.
- Lần trước ta đi xin bọn họ cả rừng rậm bên đó còn không được vào, đừng nói tới chuyện vào xin Hạt Giống Sinh Mệnh.
Lâm Hữu không để ý đến lời bọn họ xì xầm, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào chủ quán lôi thôi lếch thếch, lại hỏi:
- Chỉ cần có Hạt Giống Sinh Mệnh là có thể đổi được?
Cũng vì những lời này, mới khiến chủ quán đang ngây người chợt bừng tỉnh lại.
Trong đôi mắt đục ngầu của đối phương xuất hiện một tia sáng.
- Đúng, chỉ cần Hạt Giống Sinh Mệnh! Người anh em, ngươi có không?
Có thể nhìn ra được, người này đang rất nôn nóng, thậm chí còn có một tia chờ đợi, không hề vì Lâm Hữu thấp hơn một cấp mà khinh thường.
Dáng vẻ này khiến Lâm Hữu nhớ tới dáng vẻ của một người sắp chết đuối lại bắt được cọng rơm cuối cùng, chắc có thể hình dung như vậy?
Nghĩ đến đây, hắn lắc lắc đầu:
- Ta không có.
Người đàn ông kia nghe vậy lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng.
- Nhưng…
- Ta đoán mình có cơ hội lấy được nó.
Lâm Hữu dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được nói.
- Ngươi nói thật?
Người đàn ông kia bất ngờ đứng dậy, gắt gao trừng mắt nhìn Lâm Hữu, còn thiếu một chút là trực tiếp xông lên tóm lấy áo hắn.
Nhưng đối phương vẫn nhịn được.
Người này không muốn vì mình xúc động nhất thời mà làm tiêu tan hy vọng khó khăn lắm mới xuất hiện.
Lâm Hữu không hề hứa hẹn gì, chỉ đơn giản nói:
- Thêm bạn tốt đi, nếu lấy được, ta sẽ liên hệ với ngươi.
- Được! Cảm ơn!
Dù chỉ là có thể, nhưng người đàn ông này vẫn không buông tha cho bất kỳ cơ hội nào. Đối phương vội vàng gửi cho Lâm Hữu một lời mời kết bạn, trên mặt cũng dần dần khôi phục một tia thần thái.
…………..
- Hữu ca, ngươi có nắm chắc lấy được Hạt Giống Sinh Mệnh không? Nếu không ta trở về xin mẹ ta, để bà ấy ra mặt hỗ trợ?
Lúc trên đường rời đi, Lê Kha có chút chần chờ nói.
- Không cần.
Lâm Hữu lắc đầu:
- Ta chỉ tùy tiện hỏi chút mà thôi.
Kỳ thật bản thân Lâm Hữu cũng không nắm chắc, có thể cầu được Hạt Giống Sinh Mệnh từ tộc Tinh Linh.
Dù sao cả năm trời mới kết được một viên, có thể hiểu nó quý tới mức nào.
Sở dĩ hắn xin phương thức liên hệ với đối phương, chỉ là muốn thử thời vận mà thôi.
Dù sao không lấy được cũng chẳng thiệt thòi gì, mà lỡ như lấy được chính là kiếm bộn.
Cớ sao lại không làm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận