Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1048: Quốc Vương Tứ Tướng Thảm Bại.

Mà Vương Đồ đối diện lại chỉ có một mình một người, cùng một thanh chiến đao hai tay.
Cứ như vậy, hai người ngăn cách bởi một khoảng võ đài rộng lớn, đứng giằng co từ phía xa xa, cũng khiến cho một đám Đại Đế nhận nhiệm vụ chú ý trên đài nhìn lại.
- Là quốc vương công quốc Tứ Tướng của Giới Thương Lan!
- Nghe nói từ mấy năm trước hắn đã thu hoạch được mảnh nhỏ Thần Cách thứ năm, thực lực có thể xếp vào hàng trung thượng bên trong cấp mười Giới Thương Lan.
- Tê! Lợi hại như vậy?
- Quá tốt rồi, cuối cùng cũng có thể cho gia hỏa kia nhìn một chút màu sắc.
- Không sai, dám mắng chúng ta là đồ bỏ đi, còn muốn chúng ta cút, cứ trực tiếp đánh hắn thành tàn phế là tốt nhất!
Tuy tất cả mọi người biết trên võ đài có cơ chế bảo vệ, không thể chém giết đối phương nhưng đều đó lại không cản trở bọn hắn lên tiếng chửi mắng, chỉ hận không thể tranh thủ thời gian đánh tàn phế Vương Đồ.
Mà thế lực bản địa Giới Sinh đối diện nghe được bọn hắn chửi mắng, cũng ồn ào lên.
- Vương Đồ, mau làm thịt lão gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia!
- Kẻ ngoại lai tới từ Vạn Giới, cút về giới vực của các ngươi đi!
- Để bọn hắn nhìn thực lực Giới Sinh chúng ta!
Trong nháy mắt, toàn bộ bầu không khí xung quanh đều bị Vương Đồ và quốc vương Tứ Tướng giằng co thiêu đốt, rất nhiều cấp mười cũng bắt đầu chửi mắng đối phương thông qua màn ngăn cách khán đài.
Khu vực bên này náo nhiệt như thế, thậm chí còn thông qua màn sáng truyền đến khu vực cấp chín và cấp mười một bên cạnh, hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn qua.
Có người còn trực tiếp rời khỏi khu vực của mình, chạy sang khu vực cấp mười xem trò vui, khiến cho khu vực cấp mười lập tức trở thành sân khấu biểu diễn cho toàn khu vực.
- Lão đầu, ta khuyên ngươi nên sớm nhận thua sẽ tốt hơn, tránh cho chút nữa bị ta đánh nát một thân xương cốt già nua, sẽ xấu mặt.
Trên võ đài, Vương Đồ cầm chiến đao trên tay, mặt không đổi sắc, khinh thường nhìn quốc vương Tứ Tướng đối diện cùng mười binh chủng thiên sứ bên cạnh lão.
- Đánh thắng ta trước lại mạnh miệng.
Quốc vương Tứ Tướng hừ lạnh một tiếng, lực lượng quy tắc xuất hiện quanh thân, bạo phát một vầng thánh quang chói lóa, sau lưng hình thành một hư ảnh Đại Thiên Sứ tay cầm cự kiếm.
- Đã đến nước này, vậy để tự tay ta đưa ngươi đi xuống!
Vương Đồ quát lớn một tiếng, mặt đất dưới lòng bàn chân đột nhiên nổ vang, cả người hóa thành mũi tên mãnh liệt bắn ra.
Cùng lúc đó, thân thể của hắn ta nhanh chóng bành trướng, khắp người dần dần bị bao trùm bởi một tầng đường vân màu đỏ tươi.
Hồng quang lóe sáng phía trên đường vân, đảo mắt một cái đã bao trùm cánh tay của hắn cùng chiến đao trong tay, khí thế toàn thân đột nhiên tăng vọt.
- Chết đi cho ta!
Bên trong một tiếng hét phẫn nộ, một luồng huyết mang dài 100 trượng đột nhiên bổ ra, từ trên xuống dưới, khiến không gian cả võ đài đều run lên bần bật.
Đối diện với đao mang khủng bố lao thẳng mặt này, sắc mặt quốc vương Tứ Tướng đại biến.
Cánh tay lão vừa nhấc, Pháp Tướng Thiên Địa sau lưng đã nổ tung, dung hòa cùng thánh quang bạo phát từ trên người mười binh chủng thiên sứ cấp anh hùng, hóa thành một thanh kiếm nhận màu vàng kim ầm vang rơi xuống, va chạm cùng một chỗ với đao mang huyết sắc của Vương Đồ trên không trung.
- Ầm ầm ~~
Lấy hai người làm trung tâm, bùng nổ ra chấn động kịch liệt.
Uy thế khi thánh quang và huyết khí va chạm vào nhau đã hóa thành sóng chấn động vô biên, lao thẳng ra bốn phía rồi hung hăng trùng kích lên phía trên màn sáng phòng ngự ở rìa võ đài.
Sau đó ngay trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người trên khán đài, quốc vương Tứ Tướng giống như một miếng vải rách, từ trung tâm vụ nổ bay ngược ra bên ngoài, thậm chí còn phun ra một ngụm máu tươi ở trên võ đài, còn trực tiếp gãy lìa một cánh tay!
……….
Yên tĩnh, các khu vực trên hội trường đều là một mảnh im ắng.
Nhưng chỉ trong giây lát, đột nhiên tất cả bộc phát ra một mảng lớn xôn xao và kinh hô.
Quốc vương Tứ Tướng nắm giữ năm mảnh nhỏ Thần Cách, đã thua rồi.
Hơn nữa còn thua triệt để như vậy!
Chỉ vẻn vẹn một kích đã trực tiếp bị đối phương đánh thành trọng thương, thậm chí cả mười binh chủng Thiên Sứ kia cũng bị đánh tan Thánh Thể, hóa thành thánh quang tiêu tán trong không trung.
Thực lực của Vương Đồ này quá mức khủng bố!
- Thực lực ngang cấp mà kém nhiều như vậy?
- Đây chính là uy lực của dị năng hệ cường hóa sao?
- Lực lượng quá biến thái!
Tất cả lãnh chúa Vạn Giới đều bị một màn này trấn trụ, trong lúc nhất thời không một ai dám đi lên tiếp tục khiêu chiến.
Mà quốc vương Tứ Tướng bị trọng thương đang được quy tắc võ đài bao phủ quanh thân, nhanh chóng khôi phục, ngay cả cánh tay gãy và binh chủng của lão cũng một lần nữa ngưng tụ lại, sau đó bị trực tiếp truyền tống lên trên khán đài.
Cũng may, dù bị thương nặng như vậy vẫn có thể khôi phục lại, cuối cùng cũng khiến mọi người trên khán đài nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Nhưng tạm thời vẫn không có ai đi lên chiếm cứ những võ đài trống còn lại, mà tất cả đều hướng sự chú ý tới võ đài dưới chân Vương Đồ, dự định xem một hồi lại nói.
Dù sao đại hội vừa mới bắt đầu, còn cả ngày dài cho bọn hắn chuẩn bị.
- Không phải vừa rồi cả đám còn rất vui vẻ sao? Sao hiện giờ không một ai dám lên? Đúng là một đám rùa đen rút đầu!
Vương Đồ thu hồi chiến đao, ánh mắt hắn ta cuồng ngạo nhìn chăm chú về phía trận doanh lãnh chúa Vạn Giới, mở miệng lên tiếng không thèm che giấu ý khiêu khích.
Mà trận doanh Giới Sinh phía sau hắn lại truyền đến từng tràng cười nhạo, thậm chí còn vang lên từng tiếng xì xào, khiến sắc mặt đám lãnh chúa Vạn Giới trở thành lúc trắng lúc xanh, cực kỳ khó coi.
- Quá phách lối!
- Khinh người quá đáng!
- Thật sự cho rằng thắng một trận là không một ai có thể trị được hắn sao?
Bên trong đội ngũ bọn hắn, có lãnh chúa với thực lực mạnh mẽ hơn Vương Đồ, ví dụ như lão quốc vương nắm giữ sáu mảnh nhỏ Thần Cách trở lên, số lượng những người này cũng không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận