Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 393: Một Kích Mất Mạng!

Giữa đàn ma thú, còn rất nhiều ma thú thủ lĩnh cấp tám với hình thể khổng lồ trộn lẫn bên trong.
- Không được, ma thú thủ lĩnh này rất mạnh! Sắp không cản nổi rồi!
- Cố gắng kiên trì! Kỹ năng bùng nổ của ta sắp hết thời gian làm lạnh!
- Đứng vững, đừng để chúng nó phá vỡ phòng tuyến.
- Càng ngày càng nhiều ma thú thủ lĩnh!
Mấy lãnh chúa kia sợ hãi than liên tục, đội ngũ của bọn họ đang dần tan tác dưới thế công mãng liệt của đám ma thú.
Mắt thấy càng ngày càng nhiều binh chủng ngã xuống, trong lòng bọn họ càng thêm lo lắng không thôi, trong đầu cũng dần dần sinh ra ý nghĩ rút lui.
- Phanh!
Đột nhiên, một tiếng nổ truyền đến, khiến tim mấy lãnh chúa kia đập dồn dập liên hồi, bên tai nghe được một âm thanh khủng bố đang lao qua không trung nhằm thẳng về hướng bọn họ.
Đám người ấy căn bản chưa kịp phản ứng gì, đã thấy một viên oản đậu tản ra ánh lửa kịch liệt xẹt qua bên cạnh bọn họ, lao thẳng về phía một con cự mãng thủ lĩnh cấp tám đang phát cuồng ở phía xa xa.
- Phốc!
Hoa máu nổ tung.
Một lỗ hổng thật lớn, xuất hiện bên trên nhược điểm nằm ngay vị trí bảy tấc nơi cổ con rắn khổng lồ, khiến cho động tác của con rắn đó ngừng lại trong nháy mắt.
Một kích mất mạng!
Chỉ nghe một tiếng nổ ầm ầm, thân thể khổng lồ của con rắn cấp tám kia rầm rầm ngã xuống đất, miệng vết thương vẫn còn dấy lên liệt diễm hừng hực.
- Này...
Mấy lãnh chúa cấp tám kia cả kinh hít thật sâu một hơi khí lạnh, lại không nhịn được lui về phía sau nửa bước.
Chỉ dùng một kích, đã giết chết một thủ lĩnh cấp tám.
Tuy bọn họ cũng có thể đánh chết nó, nhưng tuyệt đối không thể làm thoải mái như thế. Bởi suy nghĩ đó, trong lòng bọn họ bắt đầu xuất hiện nỗi hoảng sợ vô biên.
Bởi vì nếu công kích hồi nãy nhắm thẳng vào bọn họ, vậy kẻ chết nằm kia tuyệt đối chính là bọn họ!
Rốt cuộc là thần thánh phương nào, sao có thực lực kinh khủng như vậy?
Chẳng lẽ là lãnh chúa cấp chín?
Đáng tiếc, đại quân ma thú trước mắt lại không cho bọn họ cơ hội nhìn ngó xung quanh. Chúng nó lại nổi giận gầm lên một tiếng rồi điên cuồng đánh tới bọn họ, buộc đám người kia phải tập trung tinh thần đối phó.
Bên kia, trên một cái quảng trường khác cách hòn đảo trung tâm chừng vài trăm mét.
Trong mắt Lâm Hữu đầy kinh ngạc, hắn đang nhìn trân trối vào thi thể con rắn khổng lồ kia vừa ngã xuống đất không dậy nổi kia.
Không nghĩ tới, sau khi có thêm hiệu quả của bí bảo Long Viêm Hủy Diệt, uy lực của Đại Pháo lại trở nên khủng bố như thế, cả lân giáp của ma thú thủ lĩnh cấp tám cấp B cũng có thể một kích xỏ xuyên qua, trực tiếp giết chết bằng một chiêu.
Phải biết rằng, dù có thêm thuộc tính của đài rêu, thuộc tính tinh thần cơ sở của Đại Pháo chỉ đạt tới 1780 điểm mà thôi.
Kết quả dưới một đám kỹ năng cường đại tăng phúc, nó lại đạt tới trình độ khoa trương như thế, quả thực đã đạt tới tầng thứ của một đại sát khí (bắt nguồn từ một bộ phim ngắn trên internet của Hồ Qua, tên ban đầu là - Truyền Kỳ Đại Sát Khí- (



杀器传奇

) sau này đổi tên thành - Ký sự về úp lồng chim diệt sơn tặc- (
鸟笼山剿匪记

). Từ đại sát khí có thể hiểu là một thứ cực kỳ mạnh mẽ) tấn công tầm xa.
Hơn nữa dưới quầng sáng tăng thuộc tính, thuộc tính thể chất của nó cũng tăng thêm tương ứng, dẫn tới kỹ năng này có thể thoải mái xóa bỏ thương tổn do Tẩu Hỏa Nhập Ma phản phệ.
Sau đó chỉ cần chờ đợi chừng 30 giây sau, trên cơ bản kỹ năng này đã làm lạnh xong.
Thời gian làm lạnh còn ngắn hơn Rít Gào Dã Man của Thanh Cương.
Dựa vào thời gian làm lạnh ngắn như vậy, suốt quãng thời gian này, Lâm Hữu vẫn luôn loanh quanh khắp các hòn đảo trôi nổi, bắn chết từng con từng con ma thú thủ lĩnh cấp tám trên đảo trung tâm.
Mỗi lần giết được một con, đều đạt được 0.1% tiến độ bản nguyên.
Về phần ma năng, coi như bỏ, vẫn keo kiệt như cũ.
Lại nói, sau khi dùng biện pháp này, chỉ chừng nửa giờ thôi, hắn đã đánh chết bốn mươi tám con ma thú thủ lĩnh, tiến độ thu thập bản nguyên Tự Nhiên trực tiếp tăng tới 5.2%.
Chiếu này tiến độ này đi xuống, chỉ sợ không tới một ngày hắn đã thu thập đủ.
Ma thú bạo động này quả nhiên là thứ tốt nha.
- Rống!
Đột nhiên, một tiếng rống giận kinh thiên vang lên trong khe không gian, khiến Lâm Hữu vừa tìm được một cơ hội chuẩn bị lệnh cho Đại Pháo đánh chết ma thú, lập tức bị âm thanh này cắt ngang, hắn trực tiếp khiếp sợ nhìn qua.
Sau đó hắn nhìn thấy một quái vật chín đầu thật lớn xuyên qua cái khe, chậm rãi xuất hiện.
Cùng với sự xuất hiện của nó, một cỗ uy thế khủng bố mạnh mẽ đến mức khiến người ta hít thở không thông, bắt đầu quét qua bốn phía.
- Ma thú cấp mười! Mọi người mau tản ra!
Chỉ nghe ở vị trí trung tâm trên quảng trường truyền đến một tiếng thét kinh hãi, đám lãnh chúa đều biến sắc.
Đồng thời, hai bóng dáng tu luyện giả bay lên trời, một thân khí thế cuồn cuộn như biển, thẳng tắp đánh úp về phía quái vật chín đầu.
- Ầm vang!
Không gian bị nổ nứt, hai tu luyện giả và quái vật chín đầu hung hăng va chạm cùng nhau.
Uy thế khủng bố kia đã đánh lui quái vật ra ngoài, kéo theo không gian bốn phía, cũng hoàn toàn nát bấy hóa thành cơn cuồng phong khủng bố thổi quét cả quần đảo trôi nổi.
Lâm Hữu phản ứng không kịp, cũng bị cỗ cuồng phong này kéo đi mấy mét, té rớt xuống phía trên đài cao.
Cấp mười!
Tuyệt đối là tu luyện giả cấp mười!
Vẻ mặt Lâm Hữu đầy khiếp sợ. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tu luyện giả cấp mười ra tay, không nghĩ tới uy lực lại không kém lãnh chúa cấp mười chút nào.
Chỉ dính một chút dư chấn thôi cũng khiến hắn đứng thẳng không xong, té ngã trên đất.
Loại trình độ chiến đấu này, đã không phải tép riu như hắn có thể tham gia vào!
Hơn nữa trải qua qua kinh nghiệm bị cuốn vào không gian loạn lưu lúc trước, hắn đã cẩn thận hơn rất nhiều.
Bởi vậy Lâm Hữu đâu còn dám nghĩ nhiều, hắn chỉ nhìn thật sâu về phía hòn đảo trung tâm một cái rồi trực tiếp truyền tống rời khỏi, trở lại bên trong lãnh địa của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận