Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1254: Bạch Thượng Đình Đến Tìm Lâm Hữu.

Mãi cho đến gần buổi chiều, sau khi thu thập được 50 khối Tinh Thạch Pháp Tắc cấp 12.
Hắn cũng trong lúc vô tình đi tới chỗ sâu hơn.
- Đó là!
Đột nhiên, Lâm Hữu đang bay cực nhanh bỗng nhiên giảm tốc độ lại, nhìn từng dãy kiến trúc cao lớn dần dần xuất hiện ở cuối tầm mắt.
Những tòa kiến trúc nguyên thủy liên tiếp nhau được xây dựng từ nham thạch, răng nanh và gai gỗ.
Không ngờ ma thú lại có thể xây dựng ra được trạm gác phòng ngự cỡ lớn!
Không chỉ như thế, trên dưới trạm gác càng tụ tập rất nhiều ma thú có khí thế kinh khủng.
Giống như binh sĩ nhân loại, đi qua đi lại tuần tra xung quanh trạm gác, gần như trải rộng toàn bộ trên trời dưới đất.
Thậm chí ngay cả ngọn núi và địa huyệt gần đó cũng đều có đủ loại sào huyệt ma thú cỡ lớn.
Gần như mỗi một khu vực đều có một loại hoặc nhiều Chủng Tộc chiếm cứ, liên tục kéo dài ra ngoài không biết bao xa.
Đây vẫn chỉ là trạm gác phụ trách điều tra ở phía ngoài nhất mà thôi!
Trước đó, Lâm Hữu nghe Bạch Thượng Đình nhắc đến chuyện có liên quan đến việc ma thú tạo dựng quân đội hành động tập thể, hắn còn có chút thật không dám tin tưởng.
Dù sao hung tính của ma thú vẫn còn đó, hơn nữa trí tuệ cũng không cao.
Nhưng hôm nay hắn lại phát hiện mình đã sai, hắn đã quá xem thường ma thú trong Thần Vực, càng coi thường sự khủng bố của ma thú cấp cao.
Mà ngay khi hắn đang ở xa đánh giá trạm gác thì vô số đạo cảm giác cường hãn bỗng nhiên bao phủ hắn, làm vẻ mặt của hắn biến đổi.
- Không tốt, nhanh rời khỏi nơi này!
Hắn vừa nói hết câu, Tiềm Long đã lập tức quay đầu, phát động Cự Long Tập Kích tăng tốc thoát đi, chạy nhanh về phương hướng cách xa trạm gác.
Trong nháy mắt đã bỏ lại trạm gác ở đằng sau.
Mãi đến khi phi hành mấy trăm cây số, sau khi xác định không có ai đuổi theo thì hắn mới dần dần hãm lại tốc độ.
Lâm Hữu cực kỳ kinh hãi.
Vừa rồi, trong những đạo cảm giác kia có thật nhiều đã gần đã đạt tới mức độ gấp đôi binh chủng Vương tộc của hắn.
Đây tuyệt đối là ma thú Lãnh Chúa cấp 12!
Không ngờ chỉ là phòng tuyến phía ngoài nhất mà đã có nhiều ma thú mạnh mẽ như vậy trấn thủ, Ma Vương Quân này cũng quá khủng bố rồi.
May mắn hắn phản ứng kịp thời chạy nhanh, không cho đối phương cơ hội đuổi theo.
Nào còn dám dừng lại, lập tức bay khỏi mảnh thiên địa đỏ như máu này, đuổi trở về phương hướng thành Trấn Ma.
Vào đêm, sau khi một tia sáng cuối cùng của mặt trời biến mất, đêm tối giống như màn che rơi xuống, dần dần bao phủ toàn bộ thành Trấn Ma.
Sau một ngày ra ngoài, rất nhiều Lãnh Chúa cũng lần lượt chạy về trong thành, để cửa thành cũng trở nên khí thế ngất trời, người đi đường, cỗ xe nối liền không dứt.
Trên đường phố đèn đuốc sáng rực, có nơi thì trực tiếp sử dụng sản phẩm hệ Máy Móc chiếu nửa mảnh quảng trường sáng rực.
Hô ——
Lúc này, một bóng đen khổng lồ gào thét bay qua.
Sau khi trải qua hơn một giờ phi hành, Lâm Hữu cưỡi Tiềm Long cũng trở lại ngoài thành.
Hắn nhìn thoáng qua cảnh tượng nhộn nhịp phía dưới, hắn trực tiếp bay về vùng ngoại ô phía thành Bắc, rơi vào trong trang viên yên tĩnh kia.
- Thế nào? Khoảng thời gian này ta đi ra ngoài có xảy ra chuyện gì không?
Vừa hạ xuống đất, Lâm Hữu đã hỏi Thanh Đằng đang ở trên Đại Thụ Thế Giới.
- Không có.
Thanh Đằng nhẹ giọng trả lời:
- Nhưng lúc chiều, thành chủ kia có tới đây một lần, thật giống như muốn tìm chủ nhân, nhưng rất nhanh đã rời khỏi.
- Bạch Thượng Đình à? Hắn tìm đến mình làm gì? Chẳng lẽ có chuyện gì gấp à?
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi thì bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một hồi cánh âm thanh kích động.
Một bóng đen xuất hiện trong bóng đêm, đang nhanh chóng tới gần bên này, không bao lâu đã hạ xuống bên ngoài trang viên.
- Lâm tiên sinh, xin hỏi ngài có ở trong không?
Là âm thanh của Bạch Thượng Đình.
Phải đến đây tìm hắn những hai lần, xem ra thật có chuyện gì gấp.
- Vào đi.
Không suy nghĩ nhiều, Lâm Hữu lập tức gọi Thanh Đằng thu lại dây leo sinh trưởng ở xung quanh trang viên, nhường ra một con đường.
Không bao lâu, Bạch Thượng Đình đã vội vã tiến vào đình viện, đi tới trước mặt hắn.
- Tìm ta có chuyện gì?
Lâm Hữu hỏi.
- Ta, ta đang có một đại sự muốn thương lượng với Lâm tiên sinh.
Bạch Thượng Đình có chút sợ hãi nhìn thoáng qua thực vật xung quanh, vội vàng nói.
- Thực không dám giấu giếm, hôm nay khi Lâm tiên sinh ra ngoài, tiểu nữ Lâm Tuyết con bé… Con bé thức tỉnh binh chủng ban đầu là binh chủng cấp Truyền Kỳ, hơn nữa còn là hệ Thiên Sứ.
- Cấp Truyền Kỳ? Hệ Thiên Sứ?
Lâm Hữu nghe vậy không nhịn được giật mình.
Cũng không phải hắn giật mình vì thiên phú của Bạch Lâm Tuyết, mà vì chuyện liên lụy phía sau đó.
Quả nhiên, Bạch Thượng Đình dừng lại một chút, Lâm Hữu đã nghe thấy hắn nói tiếp:
- Điện Vạn Thần đã nhận được tin tức, mấy ngày nữa sẽ phái người từ bên phía thành Vạn Thần tới, là thủ hạ đắc lực nhất của Tam trưởng lão, một vị chấp sự có được thực lực Chuẩn Thần cấp 9.
Chuẩn Thần cấp 9!
Vậy chẳng phải là chỉ thiếu chút nữa đã có thể lên tới cấp bậc Chân Thần à?
Ánh mắt của Lâm Hữu lập tức kinh ngạc, hôm nay giết hắn mấy trăm ma thú cấp 12, cũng mơ hồ có dấu hiệu đạt tới Chuẩn Thần cấp 2 mà thôi.
Còn xa xa không có cách nào chính diện chống lại Chuẩn Thần cấp 9.
Một khi hắn bị phát hiện thân phận thật sự, biết được hắn là cá lọt lưới đến từ Vạn Giới, như vậy điện Vạn Thần chắc chắn sẽ phái người đuổi theo giết hắn.
Bạch Thượng Đình thấy hắn không nói lời nào, lấy lo lắng cho hắn tiết lộ thân phận, vội vàng nói:
- Xin Lâm tiên sinh yên tâm, chuyện liên quan tới thân phận của ngươi, ta đã phái người xử lý sạch sẽ tất cả khả năng có thể tiết lộ chuyện này, tuyệt đối sẽ không có người nào biết chuyện này.
- Hôm nay, ta đến đây chính là muốn thông báo sớm một chút, cũng tốt để đề phòng.
Còn về phần Bạch Lâm Tuyết, Bạch Thượng Đình cũng không lo lắng, tự hắn sẽ thương lượng với người của điện Vạn Thần.
Cho dù kết quả xấu nhất thì cũng chính là Bạch Lâm Tuyết được đưa tới thành Vạn Thần bồi dưỡng mà thôi.
Có mẹ của cô bé ở đó dù sao cũng tốt hơn so với ở một nơi nhỏ bé, thâm sơn cùng cốc này với hắn nhiều lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận