Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1280: Thiên Hạ Rộng Lớn, Nhưng Lại Không Có Chỗ Cho Ta Dung Thân!

- Nhanh! Nhanh đi thông báo những người khác, phong tỏa tất cả thành thị, toàn lực điều tra tung tích của hắn!
Lão giả đẫn đầu hét lớn một tiếng, lập tức làm ra biện pháp ứng đối.
Sau đó, cũng không lâu lắm.
Các thế lực lớn nhỏ trong phạm vi điện Vạn Thần quản lý đều thu được một lệnh truy nã Lâm Hữu, đồng thời hứa hẹn ban thưởng cực kỳ kinh người cho ai phát hiện được tin tức về hắn.
Trong lúc nhất thời, các thế lực lớn xôn xao một mảnh, nhao nhao phái người điều tra tung tích của Lâm Hữu.
Thậm chí ngay cả những Lãnh Chúa tự do cũng đều gia nhập vào đội điều tra, có người càng trực tiếp chặn ở xung quanh, không cho Lâm Hữu cơ hội chạy ra khỏi phạm vi thế lực của điện Vạn Thần.
- Làm sao lại, sao Lâm Hữu đại ca lại bị điện Vạn Thần truy nã?
Trong phủ thành chủ của thành Trấn Ma, bọn người Bạch Thượng Đình cũng thu được tin tức liên quan, Bạch Lâm Tuyết vừa thức tỉnh không bao lâu, trong mắt tràn đầy không thể tin.
- Chẳng lẽ là thân phận của hắn bị điện Vạn Thần phát hiện?
Lông mày Bạch Thượng Đình nhíu chặt, vẻ mặt hắn cực ngưng trọng kỳ.
Hắn đã đặt tất cả hi vọng của mình lên người Lâm Hữu, nếu như bị điện Vạn Thần phát hiện những gì hắn làm, tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện bỏ qua hắn.
Nhưng cho dù hắn muốn giúp đỡ thì lấy thực lực cấp 10 của hắn, căn bản không có quá nhiều tác dụng.
- Lâm Hữu đại ca rõ ràng không làm gì hết, vì sao điện Vạn Thần lại phải làm vậy với hắn chứ?
Ánh mắt của Bạch Lâm Tuyết rung động, cô trời sinh tính cách thiện lương, căn bản không rõ vì sao điện Vạn Thần phải hùng hổ dọa người như thế.
Rõ ràng Lâm Hữu không làm gì cả, chỉ là từ Hạ giới phi thăng lên mà thôi, nhưng lại lọt vào nhiều người truy sát như vậy.
Thậm chí rất nhiều người vốn không quen biết đều muốn mạng của hắn.
Đối với chuyện này, Bạch Lâm Tuyết không thể nghi ngờ cảm thấy cực kỳ khó hiểu.
- Ai…
Bạch Thượng Đình thở dài:
- Thế giới này chính là như vậy, không có thực lực thì sẽ bị quản chế đủ điều, bị người khác ức hiếp, bây giờ, chắc con cũng nên hiểu tại sao ta khuyên con nên gia nhập điện Vạn Thần rồi chứ?
- Chỉ cần ta gia nhập điện Vạn Thần, sau đó mạnh lên thì có thể thay đổi tất cả những chuyện này à?
Bạch Lâm Tuyết cắn môi, có vẻ hơi do dự.
Cô cực kỳ phản cảm đối với việc gia nhập điện Vạn Thần, thậm chí là chán ghét.
Nhưng đúng như Bạch Thượng Đình nói, ở thế giới này, nếu không có thực lực thì sẽ chính là nửa bước khó đi, bị người sắp xếp.
Cuối cùng, sau khi cô xoắn xuýt hồi lâu, vẻ mặt của cô đột nhiên biến thành nghiêm túc.
- Tốt! Ta đi điện Vạn Thần, ta muốn dùng lực lượng của bọn hắn để thay đổi tất cả những thứ này!
Nhưng cô lại không biết, quyết định này của cô sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn như thế nào đối với tương lai của Thần Vực.
Lúc này, cô chỉ muốn mượn tay của kẻ ác để thu được lực lượng trừng trị kẻ ác mà thôi.
Đây cũng là chuyện duy nhất trước mắt cô có thể làm.
Ở một bên khác, phía Nam điện Vạn Thần.
Sau khi Lâm Hữu thoát khỏi những Lãnh Chúa cấp 12 kia truy sát, rất nhanh đã dựa vào tốc độ khủng khiếp của Tiềm Long một đường đi về phía Nam, đi tới một trấn nhỏ gần biên giới phạm vi thế lực của điện Vạn Thần.
Sở dĩ hắn lựa chọn phương hướng này vì Thẩm Ti Không thông qua tin nhắn riêng gửi tới cho hắn một tin tức, nói người của bọn hắn đã làm tốt chuẩn bị ngăn chặn điện Vạn Thần ở đây, giúp hắn chạy thoát.
- Chủ nhân, phía trước có tình huống.
Lúc này, dưới người hắn đột nhiên truyền đến âm thanh trầm thấp của Tiềm Long.
Tốc độ cực nhanh cũng dần dần thả chậm lại.
- Ừm, ta đã cảm thấy.
Lâm Hữu yên lặng gật đầu, ánh mắt thâm thúy của hắn nhìn về tiểu trấn càng ngày càng gần.
Mà ngay khi bọn hắn bay đến trên bầu trời tiểu trấn thì một đạo cột sáng chói mắt bỗng nhiên phóng lên tận trời, bao phủ toàn bộ tiểu trấn ở trong.
- Lên!
Nương theo một tiếng hừ lạnh, mười mấy bóng người cưỡi tọa kỵ bay lên trên bầu trời, nháy mắt cản bọn hắn lại đường đi, hình như sớm đã chờ đã lâu.
- Quả nhiên.
Trong mắt Lâm Hữu hiện ra một tia khí lạnh.
Vào giờ phút này, sao hắn còn không biết, đây là bố cục một tay Thẩm Ti Không sắp xếp.
Trước mặt lợi ích tuyệt đối, cho dù trước đó còn tươi cười nói chuyện với ngươi thì cũng sẽ lập tức trở mặt, đứng ở phía đối lập.
- Ha ha.
Lâm Hữu tự giễu cười một tiếng, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng.
Thần Vực rộng lớn, nhưng lại không có nơi Lâm Hữu hắn có thể dung thân à.
Đến cùng là thế giới này xảy ra vấn đề, hay là hắn xảy ra vấn đề?
- Người trẻ tuổi, ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi, còn có thể cho ngươi thống khoái!
Nhưng Lãnh Chúa đối diện không biết hắn đang suy nghĩ gì, lần lượt triệu hoán binh chủng, bao vây hắn lại.
Trong nháy mắt, toàn bộ bầu trời khắp nơi đều là binh chủng phi hành cấp 12.
Uy thế kinh khủng đó làm cho các lão bách tính bình thường trong tiểu trấn phía dưới kinh hãi chạy trốn tứ phía, tránh về trong phòng.
- Ngay cả Diệt Thần Minh các ngươi cũng muốn đối địch với ta à?
Lâm Hữu chậm rãi ngẩng đầu, coi thường lên trước mặt mấy người.
Sau đó, không gian vặn vẹo một hồi, đại quân thực vật đột nhiên xuất hiện, trải rộng trên trời dưới đất.
- Vương tộc!
Nhìn thấy mấy Vương tộc bên cạnh hắn, bọn người Diệt Thần Minh lập tức rối loạn tưng bừng.
- Thật sự là Vương tộc!
Tin tức quả nhiên không sai!
- Trên người hắn tuyệt đối có chí bảo, nếu không thì không thể bị điện Vạn Thần toàn cảnh truy nã được.
- Cùng tiến lên! Cướp lấy bảo vật trên người hắn!
Trong tiếng hét tức giận, bọn hắn cũng không còn nói nhảm, đại quân binh chủng lập tức hóa thành thủy triều mãnh liệt từ bốn phương tám hướng lao về phía Lâm Hữu, công kích đầy trời đổ xuống.
- Muốn chết!
Sắc mặt Lâm Hữu trầm xuống, lực lượng Pháp Tắc bộc phát trên người, phát động Gào Thét Dã Man.
Trong chốc lát, khí thế của tất cả thực vật đột nhiên tăng lên, trực tiếp cao hơn Chuẩn Thần cấp 9 trình độ binh chủng Siêu Phàm, nhẹ nhõm ngăn lại sự tiến công của bọn hắn.
Khí thế và sát ý ngút trời cũng làm cho trong lòng của đám người Diệt Thần Minh kinh hãi, nhịn không được lui về phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận