Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 330: Cánh Cửa Bí Cảnh

Mà lúc này, bên trong lãnh địa, sau khi Lâm Hữu ra lệnh cho thủ hạ đi làm nhiệm vụ thu nạp cư dân, hắn cũng đến bên cạnh bàn ăn ngồi xuống, vừa ăn bữa sáng vừa xem xét giao diện quản lý lãnh địa.
Kết quả vừa thấy, hắn đã hoảng sợ.
Doanh thu mỗi ngày của thành Hoàng Sa trực tiếp từ một ngàn tăng vọt đến mười ngàn, uớc chừng tăng lên gấp mười lần!
Trừ đi các loại phí dụng, bảo vệ cộng thêm phí dụng trả cho nhân công các loại, mỗi ngày cũng có thể lãi ròng chừng năm ngàn.
Nói cách khác, bây giờ kể cả hắn không chịu làm cái gì, mỗi ngày vẫn đủ ma năng để chiêu mộ hai binh chủng cấp bảy.
Hơn nữa số lượng này còn có thể tăng lên tỷ lệ thuận với số lượng dân cư.
Đã ứng với câu nói trước kia của hắn: Thu vào một ngày tùy tiện của lãnh chúa cấp bảy, đã bằng vài ngày cố gắng của hắn.
Tiếp theo, Lâm Hữu lại ấn mở bảng xếp hạng cấp bảy, nhìn một chút.
Hắn phát hiện, quả nhiên hắn còn chưa chen được vào vòng mười ngàn người đứng đầu.
Thậm chí phía trên thành Hoàng Sa, Vương Miện Vinh Quang tượng trưng cho người đứng đầu bảng xếp hạng cũng biến mất vào khi hắn nâng lãnh địa lên cấp bảy.
Nhưng hắn cũng không lo lắng, vì dù không có Vương Miện Vinh Quang thêm vào, hiện giờ tốc độ tăng lên tín ngưỡng của hắn cũng không quá kém, mỗi ngày sẽ đạt được 10 điểm, nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với khi hắn vừa đến.
Về vị trí xếp hạng của hắn, lại càng không cần phải nói.
Suy cho cùng, hắn vừa mới thăng cấp lãnh địa, binh chủng cấp bảy còn chưa chiêu mộ đủ quân số, đám cấp sáu khác cũng tạm thời không sử dụng đến.
Vậy mới nói, để ý tới vị trí xếp hạng còn không bằng bỏ thêm công sức vào phát triển lãnh địa.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu thuận thế ấn mở giao diện kiến trúc, chuyên tâm kiểm tra tin tức bên trên.
Tài nguyên khoáng thạch còn lại của hắn vừa vặn đủ để nâng tất cả kiến trúc cơ sở bên trong thành Hoàng Sa đều lên tới cấp bảy.
Cân nhắc tới chuyện tiếp theo cần phải nghênh đón một làn sóng dân cư di chuyển tới đây, hắn tạm thời buông tha cho chuyện thăng cấp kiến trúc lãnh địa, dùng tất cả tài nguyên khoáng thạch tới thăng cấp kiến trúc cơ sở của thành Hoàng Sa.
Trong phút chốc, ánh sáng không ngừng sáng lên trong các góc bên trong thành Hoàng Sa.
Tất cả kiến trúc cơ sở cấp sáu đều được nâng lên cấp bảy, dẫn tới người đi đường chung quanh đều dừng chân lại vây xem.
Sau khi nâng cấp tất cả kiến trúc, Lâm Hữu còn phát hiện thêm, bên trong giao diện kiến trúc mới xuất hiện vài loại kiến trúc có quan hệ tới Rừng Phỉ Thúy.
Ví dụ như Tháp Canh, Tháp Tên, Dòng Suối Tự Nhiên.
Hai cái đầu tiên vừa nhìn đã biết mục đích của nó, ngược lại cái thứ ba lại khiến Lâm Hữu có chút ngoài ý muốn.


Tên kiến trúc: Dòng Suối Tự Nhiên



Cấp bậc kiến trúc: Cấp một



Tác dụng của kiến trúc: Phun ra nước suối, có thể cung cấp cho cư dân lãnh địa trị liệu tất cả thương tích trên người, ngoại trừ vết thương trí mệnh. Mỗi lần trị liệu sẽ tiêu phí ma năng hoặc ma tinh, chỉ có hiệu quả với cư dân lãnh địa có cấp bậc dưới cấp bậc của kiến trúc.



Tiêu hao khi trị liệu: Cấp bậc cư dân lãnh địa x2



Tiêu hao mỗi ngày: 100 ma năng



Muốn xây dựng cần: 500 tài nguyên gỗ, 500 tài nguyên đá, 250 quặng sắt, 250 quặng đồng, 500 ma năng

Nói tóm lại, thứ này là một loại kiến trúc không tồi.
Chờ về sau có đủ tài nguyên cũng có thể xây dựng nên.
Như vậy khi cư dân lãnh địa ra ngoài săn bắn trở về, có thể khỏi thương tích rất nhanh, lãnh địa cũng kiếm được không ít ma năng.
Hắn không cần tham lam.
Mỗi ngày chỉ cần tới tám trăm hoặc một ngàn người trị liệu là được, cho hắn kiếm chừng mấy ngàn ma năng cũng không quá đáng chứ?
Như vậy, xây dựng nên một đám kiến trúc, cộng lại sẽ kiếm được một khoản lợi nhuận xa xỉ.
- Đúng rồi, dường như lúc nâng lên cấp bảy, ta đã nghe nhắc nhở mở khoá một thứ gì đó?
Đột nhiên, Lâm Hữu nghĩ đến nhắc nhở hắn nghe được khi thăng cấp lãnh địa.
Dường nhưu ngoại trừ mở khoá cấp bậc kiến trúc bên ngoài, còn mở khoá công năng khác nữa.
Bởi vậy, hắn vội vàng mở giao diện lãnh địa và kéo xuống bên dưới.
Quả nhiên đã nhìn thấy đằng sau một chuỗi dài những công năng, đã có thêm một hạng mục là


Cánh Cửa Bí Cảnh


.
Hắn nhanh chóng ấn mở, một chuỗi giới thiệu đập vào mắt hắn.


Cánh Cửa Bí Cảnh: Có thể mở ra Cánh Cửa Bí Cảnh trong phạm vi lãnh địa, đi tới Bí Cảnh Thánh Vực.

-...
Thế là hết rồi?
Không giới thiệu nhiều hơn một chút đi?
Vẻ mặt Lâm Hữu đầy ngạc nhiên, hắn nhìn một hồi phần giới thiệu kia, nhưng vẫn hoàn toàn không tìm ra chút manh mối nào.
Hơn nữa dưới tình huống không biết, hắn cũng không dám dễ dàng sử dụng công năng này, sợ xảy ra biến cố gì đó.
Không còn cách nào khác, dưới loại tình huống này, hắn chỉ có thể xin giúp đỡ từ bên ngoài.
Hắn suy nghĩ một chút, rồi lập tức ấn mở công năng nhắn tin riêng tư, và gửi một tin nhắn cho Kỷ Vân Sương.
Nếu nói, trong số những người hắn quen, có ai nắm được nhiều tin tức nhất, vậy chắc chắn sẽ là công chúa Kỷ Vân Sương này.
Quả nhiên, tin nhắn vừa gửi đi không lâu, hắn đã nhận được hồi âm.
- Đột nhiên hỏi ta chuyện Cánh Cửa Bí Cảnh, chẳng lẽ ngươi thăng lên cấp bảy rồi?
Vừa mở miệng, có thể nhìn ra cô thật sự biết về chuyện này.
Lâm Hữu cũng không nhiều lời vô nghĩa, hắn trực tiếp trả lại một tin tức:
- Ừm, lúc trở về mới thăng cấp, cho nên muốn hỏi một chút, chắc là ngươi biết chuyện này?
- Dĩ nhiên rồi, cấp dưới của cha ta thường xuyên chạy tới Cánh Cửa Bí Cảnh, nơi đó cực kỳ nguy hiểm, nhưng nghe nói có thể tìm được Bí Bảo Binh Chủng ở đó, cả rất nhiều tài nguyên khác nữa.
- Bí Bảo Binh Chủng?
Hai mắt Lâm Hữu sáng ngời, không nghĩ tới trong lúc vô tình, hắn lại biết được tin tức về bí bảo.
- Đúng vậy, chắc ngươi cũng nghe nói tới Bí Bảo Binh Chủng chứ?
- Nghe nói rồi, ngươi cứ tiếp tục đi.
- Nghe nói rồi là được, kỳ thật Cánh Cửa Bí Cảnh chính là một dạng công năng truyền tống giống hệt Truyền Tống Trận tới chủ thành, nhưng nơi nó truyền tống tới lại là Bí Cảnh Thánh Vực ở đại lục Trung Ương. Nơi đó được ba đại đế quốc bản địa liên hợp quản lý và nối liền với chủ vị diện ma thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận