Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1412: Trị Liệu (Phần 1)

- Ta cũng đồng ý, nhất định phải cướp lại Thần Vị Chủ Thần trước các thế lực khác, trọng chấn uy danh của Thần Quốc!
- Nói không sai!
- Các vị an tâm chớ vội.
Thiên Thần phía dưới ào ào lên tiếng, lộn xộn một mảnh, ông lão dẫn đầu đưa tay ép bọn hắn xuống.
- Thần vị chủ thần có còn ở Sâm Chi Thánh Vực hay không thì không biết, nhưng thực lực của hai người Đoạn Thiên Vương và Thu Hàm Nguyệt cũng không phải dễ đối phó, nhất định phải bàn bạc kỹ hơn mới được.
- Đúng vậy.
Một người đàn ông bên cạnh khí thế không kém hắn bao nhiêu nghiêm túc nói.
- Từ khi Chủ Thần vẫn lạc, thậm chí các Thần Quốc còn lại phía đông Thần Vực đều chú ý tới động tĩnh bên chúng ta, một khi tin tức này truyền ra, sợ là sẽ có người từ đó cản trở.
- Nếu không như vậy, thừa dịp bọn hắn vẫn còn chưa phát hiện chuyện này, chúng ta trước âm thầm phái người tới điều tra?
- Cũng chỉ có thể làm như vậy.
Rong khi nói chuyện, tiếng nghị luận của nhóm Thiên Thần dần dần lắng xuống, nguyên một đám ánh mắt thâm trầm.
Trước mặt vị trí Chủ Thần, ai cũng có tư tâm, cho dù là lúc này bọn hắn cũng không ngoại lệ.
Chớ nhìn bọn hắn ngồi chung một bàn, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ làm sao đoạt được truyền thừa trước những người khác.
Chỉ cần lấy được truyền thừa, trở thành Chủ Thần, vậy bọn hắn sẽ có thể thống trị toàn bộ Thần Quốc, dụ hoặc to lớn như vậy, lại có bao nhiêu người có thể chịu được?
Huống chi bọn hắn cách Chủ Thần cũng chỉ kém một bước chân mà thôi.
Cho nên hội nghị kết thúc, một đám Thiên Thần đã lập tức biến mất tại chỗ, trở về khu vực mỗi người phụ trách, sau đó chuẩn bị an bài nhân thủ đi điều tra tình huống Sâm Chi Thánh Vực.
Đợi khi tất cả mọi người đi hết, trong toàn bộ cung điện cũng chỉ còn lại lão giả dẫn đầu và mấy Thiên Thần nhăn mày.
Một người trong số đó hỏi:
- Điện chủ, chẳng lẽ cứ mặc cho bọn hắn tranh đoạt truyền thừa Chủ Thần như vậy sao?
- Yên tâm đi, Đoàn Trường Phong đã từng là một trong Bát Đại Thiên Vương, cũng không phải dễ đối phó như vậy.
Trong mắt lão giả được xưng là Điện Chủ hiện lên một luồng hàn mang.
- Vì vị trí chủ thần, Vạn Thần điện chúng ta đã làm nhiều chuẩn bị như vậy, thậm chí không tiếc bắt giữ lượng lớn lãnh chúa hạ giới, há lại có thể dễ dàng chắp tay nhường truyền thừa cho người ta?
Một người khác tiếp tục nói:
- Đó là tất nhiên, nếu vị trí Chủ Thần không phải của Vạn Thần điện chúng ta thì không ai có thể lấy được.
Từ khi Chủ Thần vẫn lạc, Vạn Thần điện bọn hắn đã thông qua Thần Quốc Chủ Thần lưu lại câu thông đến Vạn Giới, đồng thời phái Ma Thiên đi xuống chiếm lấy Hạch Tâm Thế Giới.
Có thể nói là người triển khai kế hoạch sớm nhất.
Chỉ tiếc cuối cùng kế hoạch thất bại, còn để lãnh chúa hạ giới kia cơ duyên xảo hợp dung hợp Hạch Tâm Thế Giới, đi vào trong Thần Vực.
Để bọn hắn không thể không mạo hiểm bị Thiên Vương và các thế lực khác phát hiện, trắng trợn bắt lãnh chúa hạ giới, thậm chí không tiếc động tay chân ở phía trên Thông Thiên Chi Lộ, đem những lãnh chúa kia chặn lại toàn bộ.
Kết quả vẫn xuất hiện cá lọt lưới.
Chỉ có thể nói ngay cả ông trời cũng không đứng về phía bọn hắn, cũng khiến cho bọn hắn càng kiên định quyết tâm đạt được Thần Vị.
- Tốt, hôm nay trước hết đến nơi đây đi, các ngươi tranh thủ thời gian phái người bắt đầu hành động đi, nếu không vị kia sẽ chờ đến không kiên nhẫn được nữa.
Nói xong, lão giả trực tiếp vượt qua không gian, biến mất ngay tại chỗ.
Toàn bộ Thần Quốc cũng lâm vào trong một mảnh rung chuyển vào thời khắc này.
Tất cả thế lực lớn nhỏ nhận được tin tức và tán nhân lãnh chúa, tất cả đều phái người chạy tới Sâm Chi Thánh Vực, muốn xác nhận chuyện thật giả.
Nếu như có thể đoạt được truyền thừa của Chủ Thần, vậy bọn hắn chắc chắn sẽ một bước lên trời, trở thành tồn tại cường đại nhất trong Thần Vực.
Mưa gió sắp tới rồi.
Lúc này, ở phía đông Thần Vực.
- Lâm Hữu, ngươi mau ra đây, có tin tức tốt!
Bên ngoài Sâm Chi Thánh Vực.
Một tiếng rống tràn đầy kích động phá vỡ sự bình tĩnh trong lãnh địa của Lâm Hữu.
Lâm Hữu đang cố gắng cải tạo Thế Giới Bản Nguyên chậm rãi mở mắt ra, thấy Thiên Khung Đại Đế cưỡi toạ kỵ chạy nhanh đến.
Lâm Hữu nghi ngờ hỏi:
- Xảy ra chuyện gì sao?
- Là mấy nô lệ Bán Nhân kia đã mời tộc trưởng tộc Bán Nhân của bọn hắn đi theo, còn mang theo một đội ngũ tộc Bán Nhân tới, Thánh Diệu lão đệ được cứu rồi!
- Ngươi nói gì!
Lâm Hữu ngoài ý muốn đứng dậy:
- Vậy còn chờ gì nữa, trước đi qua nhìn một chút!
Nói xong, hắn tâm niệm vừa động, Tiềm Long đang nghỉ lại phía trên Cây Thế Giới lập tức hạ xuống, sau đó ở trong một trận cuồng phong bay khỏi lãnh địa, cùng Thiên Khung chạy ra ngoài rừng rậm.
Mà lúc này.
Một đội ngũ tạo hình kỳ lạ cũng ở dưới thế lực khắp nơi nhìn soi mói đi vào một toà thành thị cách bên này gần đây.
- Đó là… Đó là… Đội ngũ tộc Bán Nhân? Làm sao lại xuất hiện nhiều Bán Nhân như vậy? Không lầm chứ?
Loại chủng tộc yếu đuối như Bán Nhân cũng xứng xuất hiện ở đây à?
- Bọn hắn tới đây làm gì?
Đây chính là chỗ ở của Thiên Thần các hạ, không sợ chọc vị đại nhân kia không vui sao?
Trong ngoài thành thị, các lãnh chúa đóng quân ở đây rất nhanh đã chú ý tới đám khách không mời mà đến này.
Khi thấy lại là Bán Nhân tộc không có cách nào thức tỉnh thăng cấp, nhất thời phát ra từng tiếng ngạc nhiên trêu chọc.
Chỉ có điều lập tức, bọn hắn lại không cười được nữa.
Bởi vì nơi xa được xưng là cấm địa, chỗ ở của Thiên Thần kia lại đột nhiên xuất hiện hai đạo hắc ảnh to lớn, đang phi tốc tới gần bên này.
Nhất là thực vật Cự Long đuổi ở phía trước, quả thực to đến khoa trương.
Nơi nó đi qua, giống như già thiên tế nhật, làm cho cả mặt đất cũng trở nên tối xuống.
Cái cảm giác áp bách vô cùng kinh khủng kia càng làm cho người cầm đầu các đại thế lực quá sợ hãi, ào ào dẫn người chạy đi.
Nhất là mấy gã Chân Thần ẩn nấp trong đội ngũ kia, cặp mắt lại càng trừng lớn.
- Thiên Thần!
Một tiếng thấp giọng hô làm tất cả mọi người bên cạnh nghe được đều sửng sốt, tiếp theo đột nhiên nổ tung, xôn xao một mảng lớn.
- Cường giả cấp Thiên Thần. Không ngờ lại thật sự xuất hiện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận