Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 379: Bảy Triệu Rưỡi, Ta Muốn Cả Hai Món Này!

Nhưng để kiếm được thánh vật rất khó khăn, thánh vật lãnh địa của rất nhiều người đều là loại cơ sở có ba thuộc tính nguyên bản, cho nên về giá cả, hai loại này cũng hơn kém nhau không bao nhiêu.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút rồi cao giọng nói:
- Thánh vật lãnh địa bốn triệu, Lệnh Bài Binh Chủng một triệu, người trả giá cao thì được.
Hắn không ngốc, tự nhiên không thể trực tiếp hô lên giá cao nhất.
Mà lựa chọn dùng phương thức cạnh tranh giá.
Quả nhiên, giọng của hắn vừa rơi xuống, đã lập tức có lãnh chúa lên tiếng.
- Bốn triệu ba! Ta phải mua được thánh vật lãnh địa!
Cừ thật, trực tiếp tăng lên 300 ngàn.
Mà tiếng của lãnh chúa giống như châm ngòi thuốc nổ, chỉ trong nháy mắt đã làm sôi sục tất cả lãnh chúa xung quanh.
- Ta ra một triệu mốt mua Lệnh Bài Binh Chủng!
- Ta ra bốn triệu rưỡi mua Thánh vật lãnh địa!
- Ta ra bốn triệu sáu!
- Lệnh bài một triệu hai!
- Một triệu ba!

Chuyện khiến cho Lâm Hữu cực kỳ ngoài ý muốn chính là, hình như Lệnh Bài Binh Chủng càng được hoan nghênh hơn thánh vật lãnh địa một ít, giá cả của nó nhanh chóng tăng cao. Chỉ qua hai phút đã lên hơn một triệu rưỡi, cao hơn không ít so với giá bình quân trên thị trường.
Lại nhìn một đám hán tử cường tráng đỏ mặt tía tai tranh đoạt, Lâm Hữu không nhịn được cười trộm, hình như đến lúc này hắn cũng hiểu được nguyên nhân Lệnh Bài Binh Chủng kia được hoan nghênh.
Mà sau một giai đoạn hai loại bảo vật này không ngừng được tăng giá, cuối cùng, chúng nó cũng dừng lại ở con số năm triệu và hai triệu.
Hiển nhiên con số này đã đạt tới cực hạn trong mong muốn của bọn họ.
Nếu còn nâng lên cao nữa lại không đáng giá.
- Bảy triệu rưỡi, ta muốn cả hai món này!
Đột nhiên, một âm thanh to tướng vang lên trong đám người.
Một đại hán đầu trọc, mang theo một cô gái nhỏ rụt rè, từ trong đám người đi ra.
Lâm Hữu tập trung nhìn vào, đại hán đầu trọc này lại là một vị lãnh chúa cấp tám, bên người lại mang theo một đại ác ma sáu cánh cấp chín.
Đối phương lập tức đẩy đám đông ra, vạch ra một con đường cho bản thân mình xông vào.
Tuy thoạt nhìn cô gái bên cạnh đối phương có chút nhát gan, nhưng cô cũng là một vị lãnh chúa cấp tám, bên người mang theo hai Thiên Sứ cấp tám, thực lực không tầm thường, hình như có quan hệ anh em với đại hán nọ.
- Thế nào? Trả bảy triệu rưỡi mua hai loại bảo vật này, không thành vấn đề chứ?
Đại hán đi tới phía trước quầy hàng, mở miệng hỏi.
- Đương nhiên là có thể.
Lâm Hữu mỉm cười.
Trực tiếp buôn bán lời hơn 500 ngàn, chỉ có thằng ngốc mới từ chối.
Hắn cũng trực tiếp lấy hai thứ bảo vật kia ra, gửi cho đại hán một lời mời giao dịch.


Giao dịch thành công, mất đi thánh vật lãnh địa x1, Lệnh Bài Binh Chủng x1, đạt được bảy triệu rưỡi ma năng.

Theo một tiếng nhắc nhở vang lên, hơn bảy triệu ma năng trực tiếp vào túi Lâm Hữu, cộng thêm tron túi hắn còm hơn hai triệu nữa, chỉ một tháng tài sản của hắn đã đột phá mười triệu!
Đại hán kia nhận được hai bảo vật, cũng lộ vẻ mặt vui mừng, vui vẻ nói:
- Cảm ơn người anh em, về sau nếu còn loại thứ tốt này, cũng có thể liên hệ với ta.
- Được, ta nhớ rồi.
Lâm Hữu khách khí gật đầu.
Một hành động đã mang tới nhiều ma năng như vậy, khiến tâm trạng của hắn cũng vô cùng tốt.
Sau khi nói chuyện phiếm với hắn vài câu, đại hán kia mới mang theo em gái của mình xoay người rời đi, dẫn lãnh chúa khác bàn tán xôn xao.
- Ta nhận ra bọn họ, hình như là hai anh em làm thợ săn tiền thưởng trong chủ vị diện ma thú gần đây!
- Ngươi vừa nói ta cũng nhớ ra rồi. Bọn họ chính là tổ hợp anh em được xưng là Hắc Bạch Song Sát chuyên môn săn giết lãnh chúa giới vực khác?
- Chắc là không sai đâu, xem binh chủng của bọn họ, cũng là Thiên Sứ và Ác Ma, hơn nữa đều là cấp tám trở lên.
- Nghe nói đoạn thời gian trước, bọn họ còn tiêu diệt một đội ngũ có bốn lãnh chúa cấp tám.
- Moá nó! Mạnh như vậy?
Tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, không ngừng truyền vào trong tai Lâm Hữu.
Điều khiến hắn vừa tắt đi giao diện tài nguyên cũng không nhịn được há mồm kinh ngạc.
Thực lực của hai anh em vừa rồi lại mạnh mẽ như vậy?
Khó trách có thể lấy ra nhiều ma năng nhường này mà chẳng thèm nháy mắt lấy một cái. Cuối cùng hắn cũng được chứng kiến phong cách của kẻ có tiền rồi.
Hắn lại tiếp tục bày quầy hàng thêm một hồi nữa, lấy giá cả 100 ngàn ma năng bán đi Quả Cầu Kinh Nghiệm, lúc này mới thu lại quầy hàng của mình và trực tiếp truyền tống rời khỏi.
Bá! Ánh sáng hiện lên.
Lâm Hữu lại xuất hiện bên trong lãnh địa của mình.
Bởi hắn đi dạo phố quen thuộc hoàn cảnh tốn thêm chút thời gian, cho nên hiện giờ đã gần chạng vạng.
Mắt thấy sắc trời bắt đầu tối, hắn cũng bỏ ý định ra ngoài, trực tiếp đi vào dưới tàng cây của Đại Thụ Thế Giới, bắt đầu dùng ma năng vừa kiếm được để Đột Biến binh chủng.
Lúc này, hắn đã dự định tạo thêm nhiều Rêu Cộng Sinh một chút.
Tuy làm như vậy sẽ khiến số lượng binh chủng có chút giảm bớt, nhưng cũng nâng cao thực lực tổng hợp của hắn.
Nhất là bản thể của đám binh chủng sinh sản thêm. Trong hành trình bí cảnh lần này, chúng nó đã trực tiếp tổn thất hơn 30 con. Hắn nên dùng Rêu Cộng Sinh tới bảo vệ chúng nó một chút.
Bằng không số lượng có nhiều, cũng không chịu nổi tiêu hao.
Lại nói hiện giờ hắn đã sở hữu mảnh vỡ thần cách, số lượng binh chủng vốn nhiều hơn lãnh chúa khác, hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề số lượng.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu ấn mở giao diện chiêu mộ, chiêu mộ ra một gốc Liễu Quỷ Xảo Quyệt, bắt đầu sử dụng Đột Biến với nó.
Sau đó bên trong lãnh địa, cũng chỉ còn lại quang mang không ngừng chớp động, và tiếng trả lời của Lâm Hữu.
Mà sắc trời trong quá trình không ngừng Đột Biến của hắn đã hoàn toàn tối sầm xuống.
Lần này dường như vận khí không được tốt.
Mãi cho đến khi hắn dùng hơn tám triệu ma năng, mới Đột Biến ra 15 đài Rêu Cộng Sinh, cộng thêm số lượng vốn có, chỉ được hơn 30 đài thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận