Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 291: Ôn Dịch Man Tượng

- Cái gì? Vòng độc co rút nhanh như vậy?
- Chạy mau! Ngàn vạn lần đừng để bị vòng độc đuổi theo!
- Không biết nó sẽ co rút với phạm vi nào, chúng ta cũng nhanh rời đi thôi.
Từng tiếng hô kinh hoảng không ngừng vang lên ở các góc chiến trường.
Tất cả lãnh chúa các giới vốn đang tranh đấu, đều ngừng lại rồi vội vàng chạy về phía trung tâm chiến trường.
Dần dần, càng ngày càng nhiều người phát hiện thành Đại Nhạn ở trung tâm chiến trường, bọn họ cũng điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong đó.
Và như thế, cái gọi là nơi nhiều người thì cũng lắm thị phi.
Chỉ vừa được non nửa ngày, từ bốn phương hướng bên ngoài cửa thành đã có lượng lớn lãnh chúa tụ tập lại, cũng không ngừng phát sinh chiến đấu to to nho nhỏ.
Chỉ cần lãnh chúa giới vực khác chạm mặt, một lời không hợp sẽ vung tay, loạn thành một đoàn. Một bộ phận lãnh chúa còn lại cũng thừa dịp loạn ăn trộm gà, đánh chết địch nhân.
Làm cho khu vực bên ngoài thành Đại Nhạn bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Đương nhiên, những chuyện này chẳng liên quan gì tới Lâm Hữu.
Lúc này, hắn đang mang theo quân đoàn thực vật chạy chung quanh quét sạch Zombies ven đường.
Nhưng Zombies trong thành thật sự nhiều lắm, bọn chúng không ngừng từ bốn phương tám hướng xuất hiện rồi tản ra, giết kiểu gì cũng không hết.
Hơn nữa càng xâm nhập vào sâu bên trong thành, số lượng Zombies lại càng khổng lồ, sự xuất hiện của chúng nó làm giảm nghiêm trọng tốc độ của hắn.
Mãi cho đến gần giữa trưa, hắn mới đi được hơn mười km về phía trước mà thôi, còn chưa tới một phần mười phạm vi thành thị này.
- Xem ra ngọn nguồn ôn dịch này bắt đầu từ trung tâm hoàng thành.
Ánh mắt Lâm Hữu xuyên qua đám Zombies dày đặc tuôn ra bốn phía, để nhìn về một nơi xa xa, sắc mặt hắn càng thêm nghiêm trọng.
Trong mấy ngày này, trên không trung đều trải rộng các loại chim Zombies, hắn cũng không dám tùy tiện cưỡi Rồng Yêu Vương vọt vào bên trong thành.
Lỡ như không để ý một cái rất dễ bị vây công, bằng vào mấy binh chủng phi hành của hắn chỉ sợ khó có thể chống lại bầy chim Zombies đông đảo. Cứ đi thăm dò từ từ thế này vẫn tốt hơn.
- Rống!
Hắn đang suy nghĩ, đột nhiên từ trong đàn Zombies truyền đến một tiếng gầm lên đầy giận dữ.
Một con voi lớn cả người đầy hư thối còn lộ ra cả xương trắn xuất hiện. Ngay lập tức, nó lao về phía hắn.
Nơi con voi kia chạy qua, mặt đất đều chấn động, thậm chí nó còn liên tiếp đánh bay đám Zombies cấp bảy ven đường ra xung quanh.
Lâm Hữu thu hồi ánh mắt, kinh ngạc nhìn quái vật đột nhiên xuất hiện kia.


Tên: Ôn Dịch Man Tượng (cá voi khổng lồ)



Chủng tộc: dã thú



Cấp bậc: cấp tám



Lực lượng: 2000



Thể chất: 1805



Nhanh nhẹn: 1546



Tinh thần: 1883



Kỹ năng: Da Dày, Ngà Voi Tập Kích, Phun Mưa Độc



Giới thiệu: vốn là vật cưng được chăn nuôi để làm xiếc thú trong hoàng cung, đã bị virus không biết tên lây nhiễm biến thành Zombies, cả người ẩn chứa thi độc mãnh liệt, cũng có khả năng phun thi độc lên không trung, hình thành một mảnh mưa độc khủng bố quanh thân.

Ma thú cấp tám! Nơi này lại xuất hiện ma thú cấp tám!
Lâm Hữu kinh ngạc, sau đó hắn vội vàng truyền mệnh lệnh cho Linh Tịch và Thanh Đằng bên người
Trong phút chốc, từng sợi từng sợi dây leo to lớn thay đổi phương hướng, cuốn thẳng về phía Ôn Dịch Man Tượng kia.
Đồng thời Gai Gỗ cũng ngưng tụ đầy trời, hóa thành một mảnh tàn ảnh trên không trung, bắn mạnh ra.
- Rống!
Không ngờ, lúc này Ôn Dịch Man Tượng đột nhiên hét lớn một tiếng, nó phun ra lượng lớn nước độc lên đỉnh đầu, biến thành mưa rơi xuống dưới.
Gai Gỗ và dây leo vừa tiến vào phạm vi mưa độc, đã bị ăn mòn trong nháy mắt, còn bốc lên khói trắng két két, sau đó rơi xuống mặt đất.
Vậy mà tất cả công kích đều bị ngăn cản!
Nương theo khoảng thời gian không có công kích này, Ôn Dịch Man Tượng lại đấu đá lung tung, lao thẳng vào bên trong Biển Hoa Tử Vong xung quanh rừng rậm dây leo, trực tiếp dẫm chết mảng lớn Hoa Bất Tử.
Linh Tịch phản ứng rất kịp thời, nó lập tức huy động pháp trượng, búng tay một cái.
Đột nhiên một mảng bụi gai rậm rạp lao khỏi mặt đất, trói thân thể Ôn Dịch Man Tượng lại, khiến xu hướng muốn xông tới của nó chợt khựng lại.
Tiếp theo, dây leo của Thanh Đằng cũng theo sát đám bụi gai kia.
Trong từng đợt tiếng xé gió, đám dây leo từ bốn phương tám hướng đánh úp về phía con cá voi kia, chi trong nháy mắt đã xuyên thấu thân thể nó.
Chỉ nghe Ôn Dịch Man Tượng gào thảm một tiếng, cả thân thể khổng lồ của nó đã bị đâm thành tổ ong vò vẽ, nó rầm một cái, té trên mặt đất.
Thậm chí máu thịt trên người nó cũng bị Thanh Đằng cắn nuốt sạch sẽ, dùng nguồn năng lượng này nhanh chóng khôi phục lại những thân dây leo vừa bị thi độc ăn mòn.
- Làm không tồi.
Lâm Hữu khen một tiếng, hắn lại lệnh cho nhóm thực vật tiếp tục đi tới, chạy vào bên trong thành.
Mà đúng lúc này, khu vực khí độc trên chiến trường đang không ngừng co rút lại, đã phát ra một tiếng nổ “Ầm vang”, sau đó màn khí độc này ngừng lại ở phạm vi ba mươi km bên ngoài thành Đại Nhạn.
Cũng ép tất cả những lãnh chúa đang dây dưa bên ngoài thành Đại Nhạn, không thể không chạy vào trong thành.
Bởi vì bọn họ rất rõ ràng, dựa theo xu thế này, qua ngày hôm sau chắc chắn khi vòng độc co rút lại, phạm vi của nó sẽ tiến vào bên trong thành Đại Nhạn. Nếu tiếp tục ở ngoài thành chỉ còn một con đường chết.
Cho nên rất nhanh, bốn phía thành Đại Nhạn mà bắt đầu xuất hiện càng ngày càng nhiều lãnh chúa, chiến đấu kịch liệt cũng xảy ra ở cửa thành.
Đồng thời cũng có không ít lãnh chúa đã gặp được đồng bạn cùng giới vực, không ngừng kéo bè kéo cánh, làm lớn mạnh đội ngũ, khiến cho chiến đấu tăng thêm một chút nóng bỏng.
Cứ như vậy mãi cho đến lúc giữa trưa, rốt cục chiến đấu giữa bọn họ mới bị một tiếng nhắc nhở cắt ngang.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, bảo vật chiến trường sắp xuất hiện, sẽ ngẫu nhiên rơi xuống ở tất cả các góc trên chiến trường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận