Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 693: Đồng Giới Tương Tàn, Ngươi Không Sợ Bên Trên Trách Tội? (1)

Phát động kỹ năng Ảnh Sát!
Chỉ thấy nó dịch chuyển tức thời một cái, đã xuất hiện ở phía sau một con thủ lĩnh Hoa Ăn Thịt Người, hai tay nắm chủy thủ sắc nhọn xé rách không khí, đột nhiên đâm ra.
- Phốc!
Mực nước màu xanh nổ tung.
Rễ hoa mảnh khảnh của thủ lĩnh Hoa Ăn Thịt Người lập tức bị chém ngang đứt đoạn, đầu nó rơi trên mặt đất.


Đánh chết Hoa Ăn Thịt Người Toan Hủ ( thủ lĩnh ) cấp chín, đạt được 100 ngàn ma năng.

Ngay sau đó, bành một tiếng nổ vang, Đại Pháo ra tay ngay sát sau đó, viên đạn ẩn chứa lực lượng hủy diệt xuyên thẳng qua những con ma thú Hoa Ăn Thịt Người, cuối cùng nổ tung trên người một con thủ lĩnh khác.


Đánh chết Hoa Ăn Thịt Người Toan Hủ ( thủ lĩnh ) cấp chín, đạt được 100 ngàn ma năng.

Hai binh chủng đơn thể mạnh nhất ra tay.
Trong khoảnh khắc miểu sát hai con thủ lĩnh.
Mà điều khiến cho Lâm Hữu cực kỳ mừng rỡ chính là, ma năng và bản nguyên thu hoạch được từ thủ lĩnh cấp chín, lại giống ma thú lãnh chúa cấp tám, khiến cho Không Gian Bản Nguyên của hắn tăng lên 20 mét.
Vượt cấp giết quái quá sướng!
Lâm Hữu đâu dám nhiều lời vô nghĩa, thừa dịp thời gian Rít Gào Dã Man vẫn còn duy trì, lập tức truyền mệnh lệnh khởi xướng tiến công.
Không đến năm phút đồng hồ thời gian, chiến đấu đã chấm dứt hoàn toàn, phe Lâm Hữu chém sạch tất cả Hoa Ăn Thịt Người, Không Gian Bản Nguyên lại tăng 30 mét.
Tiếp theo, đột nhiên trong đầu Lâm Hữu vang lên vài tiếng nhắc nhở thanh kinh nghiệm binh chủng đã đầy, khiến cho hắn không nhịn được sửng sốt.
- Nhanh như vậy đã đầy rồi?
Hắn vội vàng ấn mở thanh kinh nghiệm binh chủng xem xét, mới phát hiện quả nhiên có mấy con đã đầy rồi.
Về cơ bản, những con còn lại đều vượt qua 4000 điểm, chỉ kém một bước sẽ đầy thanh.
Nhanh đầy như vậy cũng nhờ công lao vượt cấp giết quái. Trên cơ bản mỗi một con ma thú đều cung cấp 10 điểm kinh nghiệm, nhanh hơn giết đồng cấp nhiều.
Chiếu tốc độ này đi xuống.
Không tới hai ngày, tất cả binh chủng có thể đầy kinh nghiệm, khiến cho hắn lại không nhịn được vui sướng.
Nhưng đúng lúc này, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt đánh úp lại.
Đột nhiên mặt đất dưới chân hắn không chút dấu hiệu đã xuất hiện một trận pháp huyết sắc, bao phủ cả người hắn vào bên trong!
……………
- Trói hồn!
Âm thanh lạnh như băng không mang theo chút cảm tình vang lên trong rừng rậm.
Sắc mặt Lâm Hữu đại biến, cơ hồ là phản xạ có điều kiện lao ra khỏi trận pháp.
Nhưng hắn vẫn chậm một bước.
Vừa ra ngoài được nửa bước, trận pháp dưới mặt đất đột nhiên sáng lên một đợt tia sáng màu máu, bao phủ hắn trong nháy mắt, đồng thời một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu.


Đã bị kỹ năng “Trói hồn” của Ác Ma Giam Hồn ảnh hưởng, không thể sử dụng kỹ năng bỏ trốn loại truyền tống, liên tục trong 10 phút.

Đây là!
Kỹ năng loại nguyền rủa!
Nghe âm thanh trong đầu, Lâm Hữu kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải loại năng lực quỷ dị này.
Hơn nữa nhìn bộ như vậy, thật rõ ràng đối phương trực tiếp tìm tới hắn, còn đặc biệt phong ấn kỹ năng chạy trốn của hắn.
Chẳng lẽ là thợ săn lãnh chúa của Liên Minh Giới Vực?
Lâm Hữu lập tức ngẩng đầu nhìn theo hướng âm thanh truyền đến, quả nhiên ở trong đám cây cối xa xa co một bóng người mang theo mảng lớn binh chủng hệ Ác Ma xuất hiện, bao vây lấy hắn, khiến trong lòng hắn không nhịn được kinh hãi, triệu tập toàn bộ binh chủng đến bên người.
Thế nhưng khi hắn thấy rõ bộ dạng người nọ, lại đột nhiên sững sờ.
- Là ngươi!
Sắc mặt Lâm Hữu trầm xuống, nhìn bóng dáng dần dần ánh vào trong mắt.
Đối phương rõ ràng là Trương Quan, một lãnh chúa cấp chín đại lục Nguyên Thủy, hắn từng gặp trên quảng trường lúc tiến công chiếm đóng đầu não trung tâm lần trước!
Sở dĩ hắn còn nhớ rõ ràng như vậy, bởi vì hắn từng nghe lãnh chúa bên cạnh nghị luận, mà đối phương lại cùng giới vực với mình, nên mới lưu ý một chút.
Không nghĩ tới, kẻ xuất hiện lại chính là người kia.
Không cần phải nói cũng biết, đối phương tới vì Thủy Tinh Bản Nguyên!
- Giao Thủy Tinh Bản Nguyên ra, tha cho ngươi khỏi chết.
Trương Quan đứng thẳng ở giữa đám binh chủng Ác Ma, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lâm Hữu.
Đối phương làm như vậy, thật giống như đang nhìn một con con kiến, ngay cả lời nói cũng ẩn chứa ý tứ không cho phản bác.
- Đồng giới tương tàn, ngươi không sợ bên trên trách tội?
Lâm Hữu trầm giọng nói.
Đương nhiên hắn sẽ không ngốc đến mức đi tin tưởng loại tình nghĩa đồng giới này như đánh rắm này.
Sở dĩ hắn nói như vậy, chỉ vì kéo dài thời gian, tìm kiếm con đường chạy trốn mà thôi.
Nhưng nhìn quét một vòng, hắn lại phát hiện bốn phía đã sớm bị mảng lớn binh chủng Ác Ma cấp chín vây quanh, phong tỏa tất cả đường lui.
Số lượng còn nhiều gấp ba lần binh chủng của hắn!
Thực hiển nhiên, đối phương có chuẩn bị mà đến.
- Không cần nhìn, nơi này đã bị ta bao vây toàn bộ, ngươi trốn không thoát, vẫn nên ngoan ngoãn giao thứ ta muốn ra đây đi.
Thật rõ ràng Trương Quan đã đoán được ý đồ của Lâm Hữu, lạnh nhạt lên tiếng.
Hắn cũng không vội ra tay, vì trong mắt hắn, dù thực lực của Lâm Hữu có mạnh hơn nữa, nhiều nhất cũng chỉ là cấp tám mà thôi.
Kể cả khi tất cả binh chủng của đối phương đều lên tới cấp chín, cũng không thể bù lại chênh lệch về số lượng giữa hai cấp bậc.
Hơn nữa sự thật cũng đang là như thế.
Tuy Lâm Hữu có tự tin bễ nghễ cấp tám, nhưng đối mặt với lãnh chúa cấp chín, vẫn rất vô lực, thậm chí còn vô lực hơn lúc trước đụng tới thanh niên con ngươi đen kia.
Đây là vì áp chế cấp bậc, không phải tùy tiện có thể vượt qua.
- Làm sao? Không muốn?
Thấy Lâm Hữu chậm chạp không nói lời nào, vẻ mặt Trương Quan dần dần lạnh xuống, đối phương đã có chút không kiên nhẫn.
Lâm Hữu thấy vậy, lập tức rùng mình:
- Không phải vấn đề có nguyện ý hay không, mà là ta đã dùng Thủy Tinh Bản Nguyên rồi.
- Ngươi nói cái gì?
Đột nhiên âm thanh của Trương Quan nâng lên vài phần, trong mắt phát ra sát ý nồng đậm:
- Được, tốt lắm, không nói đúng không? Vậy ta sẽ tìm nó trên thi thể của ngươi, lên cho ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận