Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 344: “Ta Đã Hiểu”

- Ừm, lần này nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta là kiềm chế lãnh chúa cấp mười phe đối diện, không cho bọn họ ra tay với lãnh chúa phía dưới chúng ta. Nếu có thể xuất kỳ bất ý, đánh chết mấy cấp mười phe đối diện là tốt nhất.
Kỷ Tinh Hà không chút giấu giếm, nói thẳng ra.
Lâm Hữu nghe vậy, lập tức giật mình hiểu ra.
Nhưng còn không chờ hắn nói chuyện, Kỷ Vân Sương bên cạnh cũng chen vào nói.
- Lâm Hữu, chờ chút nữa chúng ta lại hợp tác nhé?
Lời này vừa nói, lập tức khiến Kỷ Tinh Hà và tất cả lãnh chúa bên cạnh người hắn đều lộ vẻ mặt cổ quái.
- Lại? Nói như vậy lúc trước các ngươi cũng thường xuyên hợp tác với nhau?
Kỷ Tinh Hà không khỏi mở miệng hỏi.
Mà đám lãnh chúa bên cạnh, còn lộ ra vẻ mặt giật mình hiểu ra, hình như bọn họ cũng hiểu được vì sao thái độ của Kỷ Tinh Hà với Lâm Hữu lại tốt như vậy.
Một đám dùng ánh mắt “Ta đã hiểu” nhìn hai người Lâm Hữu.
Cũng may Kỷ Tinh Hà không rối rắm nhiều trên chuyện này, lão còn nói thêm:
- Đây cũng là một ý kiến không tồi. Chút nữa có thể chúng ta sẽ phải giao chiến với lãnh chúa cấp cao phe đối diện, không thể bận tâm tới các ngươi, cho nên các ngươi cứ đứng ở đằng sau sẽ tốt hơn.
- Cũng đúng, dù sao ta cũng đang định hoạt động ở bên ngoài chiến trường.
Lâm Hữu khẽ gật đầu.
Trên chiến trường, hợp tác tổ đội vẫn tốt hơn đơn độc một mình chiến đấu, hắn chẳng có lý do gì để từ chối ý tốt của đối phương.
Hơn nữa Kỷ Vân Sương là con gái của Kỷ Tinh Hà, sau khi cô thăng lên cấp bảy, chắc chắn sẽ có thêm không ít thủ đoạn cường đại, cũng là một trợ lực lớn cho hắn.
Về phần nhi nữ tình trường?
Có quan trọng hơn điểm tích lũy và ma năng không?
Cứ như vậy, sau khi nói chuyện phiếm với Kỷ Tinh Hà một lúc, Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương cùng rời khỏi đội ngũ, lui ra bên ngoài Truyền Tống Trận, bắt đầu thương lượng chiến thuật kế tiếp.
Chừng hơn nửa giờ đi qua, càng ngày càng nhiều lãnh chúa cấp cao dũng mãnh lao tới bình nguyên.
Một tiếng hét to tựa sấm sét đột nhiên nổ vang trên trời cao.
- Tiến công!
Trong phút chốc, một cột sáng kéo dài tận trời sáng lên, bao phủ cả đồn biên phòng vào bên trong.
Sau đó, cột sáng dần dần ngưng thật, xây dựng thành một cánh cửa thông thiên nối liền trời đất ở phía trên Truyền Tống Trận.
- Răng rắc!
Âm thanh thứ này vỡ vụn vang lên.
Không gian bên trên cánh cửa thông thiên bắt đầu xuất hiện từng đường rách.
Vết rách càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, dần dần khiến cho không gian bên trong cánh cửa kịch liệt chấn động, cũng khiến cho tất cả lãnh chúa xung quanh căng thẳng trong lòng.
Cuối cùng, trong một tiếng nổ ầm vang.
Không gian bên trong cánh cửa hoàn toàn vỡ vụn, sụp đổ thành một cái lốc xoáy thật lớn.
Mà ở đằng sau lốc xoáy, rõ ràng là vị trí đồn biên phòng của đại lục Nguyên Sát!
- Mọi người nghe lệnh! Theo ta cùng nhau xông lên!
Chỉ nghe mười vị lãnh chúa cấp mười một kia hét lớn một tiếng, đột nhiên bọn họ nhảy vào bên trong cánh cửa, đồng thời cũng triệu hồi từng đám binh chủng khủng bố khôn cùng đi ra.
- Xông lên nào!
- Giết!
Ngay trong giây lát đó, tiếng rống giận dữ và tiếng la giết truyền khắp bình nguyên.
Thậm chí âm thanh đó còn xuyên qua lốc xoáy rơi vào trong tay đám người bên trong đồn biên phòng Giới Nguyên Sát.
Vốn dĩ đám lãnh chúa này còn đang đi lại bên trong đồn biên phòng thế giới Nguyên Sát, lập tức bị biến cố bất thình lình cho cả kinh tới mức vẻ mặt trắng bệch.
Căn bản không để cho bọn họ có thời gian phản ứng, đám lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy cũng xuyên qua cánh cửa, điên cuồng dũng mãnh tràn vào bên trong đồn biên phòng.
Sau đó một đám đều triệu hồi ra mảng lớn binh chủng, khuếch tán ra ngoài bốn phía.
- Không tốt! Là thế giới Nguyên Thủy! Người đại lục Nguyên Thủy công kích qua đây rồi!
- Mau! Nhanh đi thông báo cho chủ thành!
- A ——
Tiếng kêu gọi đầy lo lắng ồn ào, cùng với tiếng kêu thê lương thảm thiết, không ngừng quanh quẩn mọi ngóc ngách trong đồn biên phòng.
Càng ngày càng nhiều lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy từ trong cánh cửa kia xuất hiện và lao ra, bọn họ điên cuồng đuổi giết lãnh chúa phe địch xung quanh.
Nhìn đám người thế giới Nguyên Sát thật giống như nhìn kho tài nguyên di động.
Mà ở lúc này, hai lãnh chúa cấp tám phụ trách đóng ở đồn biên phòng phe địch, cũng mang theo binh chủng của mình lao khỏi kiến trúc.
Nhưng giây tiếp theo, mấy con Tôn Giả Liệt Diễm có hình thể khổng lồ trực tiếp tập trung vào bọn họ, đánh thẳng về hướng bọn họ.
Uy thế khủng bố vô biên kia, lập tức làm sắc mặt bọn họ đại biến.
- Binh chủng cấp mười! Chạy mau!
Trong lòng hai người nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn, cực kỳ sợ hãi.
Bọn họ căn bản không kịp nghĩ nhiều, chỉ máy móc cưỡi lên binh chủng rồi xoay người bỏ chạy, nhanh chóng trốn về hướng chủ thành.
Mà một lãnh chúa Huyễn Thú trong hai người bọn họ, kẻ từng cho Lâm Hữu nếm thiệt thòi lúc trước, cũng trực tiếp lệnh cho binh chủng phát động kỹ năng, tiếp theo thân hình đối phương biến mất trong không khí.
Không ngờ, lúc này một tiếng hừ lạnh đầy khinh thường vang lên.
- Chỉ là cấp tám cũng muốn trốn thoát khỏi tay ta? Chết đi!
Âm thanh vừa rơi xuống, một mảnh hỏa diễm ngập trời đã đột nhiên rơi theo, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm cả khu vực quanh hai người đối phương.
Lãnh chúa Huyễn Thú vừa biến mất, đã bị buộc thoát khỏi trạng thái, cùng tên lãnh chúa cấp tám khác chật vật chạy trốn, bên người binh chủng lại trực tiếp bị chết cháy một mảnh.
- Có thể tránh thoát một kích của ta mà không chết, coi như có chút bản lĩnh, đi thôi, giao bọn họ cho các ngươi.
Bên trong không trung, Kỷ Tinh Hà ngồi trên vương tọa cơn lốc được nguyên tố gió tạo thành, chậm rãi xuất hiện.
Mà Tôn Giả Liệt Diễm vừa ra tay với mấy người kia, cũng là binh chủng thuộc hạ của hắn.
Đám lãnh chúa cấp tám, cấp chín bên người hắn lại càng không cần phải nói. Sau khi đám người này nhận được mệnh lệnh, đều truyền mệnh lệnh cho binh chủng của mình, vây quanh hai lãnh chúa cấp tám phe đối phương.
Mới trải qua thời gian mấy hô hấp, hai lãnh chúa cấp tám trọng thương kia đã bị lượng binh chủng vô cùng lớn bao phủ, sau hai tiếng kêu đầy thê lương thảm thiết, xung quanh đã không còn tiếng động nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận