Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1357: Lâm Hữu, Cuối Cùng Ngươi Cũng Đuổi Kịp Hắn.

Còn lại cũng dễ nói.
Duy nhất để Lâm Hữu hắn không hiểu, tại sao đối phương lại tin tưởng một nhân loại như hắn, để hắn thống soái nhánh quân?
Chỉ tiếc, không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một đạo hai đạo tia sáng màu đỏ máu mãnh liệt đã nương theo âm thanh của Cửu Anh từ trên trời giáng xuống, hung hăng quán chú trên thân hắn và Tam Đầu Giao.


Chúc mừng ngài, thu hoạch được tên thật Ma tộc.



Hai thân phận kích hoạt, hiện tại ngài đồng thời nắm giữ hai thân phận lãnh chúa với Ma tộc, được quy tắc hai bên thừa nhận.



Bởi vì quy tắc xảy ra thay đổi, tất cả kỹ năng của ngài có thể có hiệu lực đối với ma thú, cũng sinh ra lực uy hiếp đối với ma thú cấp thấp hơn.

Tên thật Ma Tộc.
Vậy mà lại là loại hiệu quả này??
Lâm Hữu bị nhắc nhở trong đầu vang lên sợ ngây người.
Hắn vốn cho rằng, trước đó thủ lĩnh Tam Đầu Giao nói tên thật chỉ là một cái hình thức mà thôi, lại không nghĩ rằng, sẽ là một kết quả như vậy.
Nói như vậy, hiện tại hắn chẳng phải là thể kết hợp của lãnh chúa với Ma tộc?
Chuyện này với hắn mà nói ngược lại cũng coi là một tin tức tốt không tệ.
Chỉ là không biết Cửu Anh đến cùng đang giở trò quỷ gì, lại để một lãnh chúa loài người như hắn gia nhập Ma tộc, Lâm Hữu luôn cảm giác sự tình không quá đơn giản.
Mà Cửu Anh vừa mới ban tên hoàn tất, trên khóe miệng dữ tợn cũng câu lên một tia ý cười mịt mờ, sau đó nói:
- Tốt, chuyện đã tuyên bố xong, các ngươi đều đi chuẩn bị một chút đi, chờ Thần Điện Khởi Nguyên buông xuống, ta sẽ thông báo tiếp cho các ngươi.
Nói xong, thân thể cao lớn của hắn lại lần nữa chìm vào đầm độc, tạo ra mảng lớn bọt nước mãnh liệt.
Đây là hạ lệnh trục khách.
Đám ma thú tự nhiên không dám ở lâu, đều lần lượt cáo lui một tiếng, bay trở về sào huyệt của mình.
- Đi thôi, chúng ta cũng cần phải trở về.
Tam Đầu Giao vừa mới đạt được Tên Thật, vô cùng kích động, nói một câu với Lâm Hữu, rồi kích động giang cánh bay khỏi đỉnh núi.
Lâm Hữu tự nhiên cũng không có ở lâu, cưỡi Tiềm Long nhanh chóng đuổi theo bước tiến của hắn, một bên nghe ngóng có chuyện liên quan đến tên thật Ma tộc và Ma Vương Quân.
Rất nhanh, cả hai đã đến bên ngoài Ma Vực, mỗi người đi một ngả, đuổi trở về lối vào nơi trấn thủ của mình.
Nhưng Lâm Hữu cũng không trở về lãnh địa, mà chính là tiện đường đi đến vùng đất Vong Giả một chuyến, tìm tới thủ lĩnh Vong Hồn trước đó cho hắn mượn Tinh Thạch Pháp Tắc.
- Gặp qua Ma Vương đại nhân.
Nhưng không ngờ, sau khi lãnh chúa Vong Hồn nhìn thấy hắn, thái độ đúng là chuyển biến 180 độ, cung kính hành lễ với hắn.
- Ngươi gọi ta cái gì?
Lâm Hữu sửng sốt, trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng.
- Tự nhiên là Ma Vương đại nhân.
Âm thanh của lãnh chúa Vong Hồn ma mị như ma trơi lấp lóe:
- Hiện tại ngài đã là người thống trị mảnh khu vực bên ngoài này, tất cả ma thú đều phải nghe lệnh của ngài.
- Còn có loại chuyện này?
Lâm Hữu kinh ngạc không thôi.
Tuy nhiên trên đường hắn đã nghe Độc Sát nói qua một chút, nhưng sau khi xác nhận, vẫn khiến hắn có chút thất thần.
Tuy vị trí phiến khu vực này của hắn không lớn, nhưng ma thú Thủ Lĩnh cấp 13 cũng không ít, thủ lĩnh Vong Hồn với thủ lĩnh Cự Thú Cùng Kỳ cũng là hai trong đó.
Kể từ đó, hắn có thể thống soái ma thú xung quanh, chống cự sự tiến công của Thần Quốc, năng lực phòng ngự tuyệt đối tăng lên rất nhiều.
Thậm chí, hắn có thể trực tiếp phát động chiến tranh, chiếm lĩnh mấy tòa thành trì tiếp giáp đối diện, thành lập một khu vực có lãnh chúa và Ma tộc cùng chung sống.
Sớm biết như vậy, hôm qua hắn không nên trả Tinh Thạch Pháp Tắc nhanh như vậy, còn thua lỗ mấy trăm cỗ thi thể cấp 13.
Hiện tại nếu như lại để cho gia hỏa này phun ra, sợ là không rất dễ dàng.
Được rồi, dù sao hiện tại hắn cũng không thiếu chút tài nguyên này.
- Ta chỉ thuận tiện ngang qua nhìn mà thôi, ngươi tiếp tục xử lý thi thể của ngươi đi.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua thi thể đã hoàn toàn biến thành xương khô, không nói thêm gì nữa, cưỡi Tiềm Long lần nữa bay lên không, bay trở về hướng lãnh địa.
Thế mà, lại xảy ra chuyện khiến hắn ngoài ý muốn chính là ngay khi hắn xuyên qua sương mù màu đỏ máu, trở lại lãnh địa, lại phát hiện tất cả nhóm Đại Đế đều vây quanh ở bốn phía lãnh địa của hắn, kinh hô không ngừng.
- Xảy ra chuyện gì sao?
Lâm Hữu đột nhiên tăng tốc, một chút đi đến bên ngoài đám người.
- Lâm Hữu, cuối cùng ngươi cũng trở về, mau tới đây nhìn!
Long Hoàng nhìn thấy Lâm Hữu xuất hiện, hắn trong đám người lập tức hô quát lên, hình như gặp phải chuyện gì khiến hắn khó giải quyết.
Lâm Hữu hạ xuống mặt đất, một cái xoay người đã vượt qua đám người đi vào trong lãnh địa.
Chỉ liếc một chút, chỉ thấy phía trên Đại Thụ Thế Giới lóe sáng tạo ra hang động, hai cỗ khí tức sinh mệnh nồng hậu dày đặc hóa thành tia sáng, dần dần ngưng tụ đến trong pháp trận trước đó hắn thiết lập ở phía ngoài lãnh địa, biến thành hai chùm sáng hình người.
- Đây là..... Có người thành công xuyên qua con đường Thông Thiên rồi?
Lâm Hữu vừa mừng vừa sợ, hôm qua có mấy vị Đại Đế tiến vào thông đạo Thông Thiên của Thế Giới Bản Nguyên cũng mới trôi qua hơn một ngày, thế mà nhanh như vậy thành công ngưng tụ nhục thân với linh hồn. Phải biết lúc trước bọn hắn đã trải qua một tháng mới xuyên qua con đường Thông Thiên.
Lâm Hữu nhìn kỹ năng gia tốc thời gian của Pháp Tắc Thời Gian cũng có hiệu quả với thông đạo Thông Thiên, bọn hắn đi qua một ngày rưỡi, bên trong con đường chính là trôi qua một tháng.
Các Đại Đế còn lại nghe được lời của hắn, cũng kinh ngạc một chút, tất cả đều nhìn về hướng hắn.
- Ngươi nói cái gì? Đây chính là con đường Thông Thiên?
- Ngươi đã một lần nữa mở ra thông đạo Thông Thiên rồi?
- Như thế chính là Đại Đế Vạn Giới của chúng ta ở bên trong?
Lúc trước, Vạn Giới hủy diệt, con đường Thông Thiên bị cắt đoạn, cũng cắt đứt con đường thông hướng người Vạn Giới đến Thần Vực.
Nhưng bây giờ mới trôi qua bao lâu, Lâm Hữu đã dựa vào sức một người, một lần nữa mở ra con đường này, liên thông Thần Vực với Vạn Giới.
Mà khi bọn hắn kinh ngạc không tin, một đạo âm thanh khiến Lâm Hữu giật mình cũng theo sát lấy vang lên.
- Lâm Hữu, cuối cùng ta cũng đuổi kịp ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận