Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1316: Kiếm Tiền Không Dễ.

Khi hai mắt Lâm Hữu nheo lại, trong lòng Vương Hữu Phúc đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
Nhưng hắn lại không quên lời căn dặn của mấy cao tầng trong thương hội, hắng giọng một cái, lập tức nói:
- Nếu dựa theo giá thị trường, vật liệu cấp bậc này ít nhất này phải bán 5000 khối Tinh Thạch cấp 13, cũng không chênh lệch lắm 500 ngàn Tinh Thạch cấp 12.
- Nhưng nếu chúng ta đã lần đầu tiên hợp tác, ta làm chủ giảm giá cho ngươi 2 thành, 400 ngàn, ngươi thấy thế nào?
400 ngàn?
Trong lòng của Lâm Hữu giật mình.
Một túi độc cấp 13 có thể bán đến giá tiền này à?
Cộng hết tất cả Tinh Thạch hắn hấp thu lại cũng không nhiều như vậy!
Nhưng nghĩ lại, dù sao đây cũng là bộ phận quan trọng trên người ma thú Thủ Lĩnh cấp 13, cũng là thứ mà cấp 12 bọn hắn mua không nổi.
Hơn nữa cái tên Vương Hữu Phúc này cũng thật biết làm người, trực tiếp hạ giá 100 ngàn, xem như nhường lợi cho hắn.
Đến lúc đó, hắn theo giá cả bình thường 500 ngàn đi đòi tiền Độc Giao Ba Đầu, một chút là có thể kiếm 100 ngàn Tinh Thạch, tuyệt đối là một bút thu nhập kếch xù, hoàn toàn đầy đủ cho hắn lên tới Chuẩn Thần cấp 7.
- Thành giao!
Không do dự, Lâm Hữu lập tức đồng ý đề nghị của Vương Hữu Phúc.
- Hợp tác vui vẻ.
Vương Hữu Phúc nhếch miệng cười một tiếng.
Cứ như vậy, hắn và Lâm Hữu cũng coi là người trên một chiếc thuyền.
Vừa nghĩ tới nhu cầu vật tư khổng lồ của toàn bộ Đông Cực Ma Vực đằng sau Lâm Hữu thì hắn đã không nhịn được kích động lên, đây tuyệt đối là thời cơ cho thương hội Vô Cực bọn hắn quật khởi!
Bại hoại của Nhân Tộc cái gì chứ? Làm việc cho Ma Tộc thì sao chứ?
Có quan trọng bằng Tinh Thạch Pháp Tắc không?
Cứ như vậy, sau khi trao đổi thêm một chút chuyện có liên quan đến việc vận chuyển và tiếp ứng vật tư thì bọn người Vương Hữu Phúc cũng mang theo đội ngũ rời khỏi.
Mà Lâm Hữu thì mang theo vật tư lần lượt đưa đến trong sào huyệt của mấy ma thú Thủ Lĩnh, từ chỗ của bọn hắn đổi được rất nhiều Tinh Thạch.
Tính sơ qua, túi độc của Độc Giao Vương, tăng thêm vật tư đội ngũ khác đưa tới, hắn thu được tổng cộng 130 ngàn Tinh Thạch, tính đến số còn lại trước đó, không chênh lệch lắm hắn đã có 160 ngàn.
Tốc độ kiếm tiền này, dù là mấy Chuẩn Thần cấp 10 cộng lại cũng thúc ngựa đuổi không kịp.
Có nhu cầu vật tư của toàn bộ khu vực ngoài Đông Cực Ma Vực chèo chống, Lâm Hữu tuyệt đối có nắm chắc có thể lên tới cấp 13 trong khoảng thời gian ngắn, bước vào hàng ngũ Chân Thần.
Huống chi bây giờ, hắn đã có được Tinh Thạch cấp 13.
Mọi thứ sẵn sàng, cũng chỉ còn thiếu cấp độ của Không Gian Bản Nguyên mà thôi.
Chờ Không Gian Bản Nguyên cường hóa đến trình độ Chuẩn Thần cấp 10 là hắn có thể dung hợp thần cách trong cơ thể hắn, lột xác thành một thế giới hoàn chỉnh.
Đến lúc đó, trong Không Gian Linh Hồn của hắn sẽ có hai Bản Nguyên Thế Giới, không biết có xuất hiện thay đổi gì khác hay không.
Lâm Hữu suy nghĩ xong, lập tức đi ra ngoài, tìm được bọn người Long Uyên đang sắp xếp công việc cho những nô lệ bán nhân kia.
- Những thứ này… Là cho chúng ta à?
Ba người Long Uyên nhìn Lâm Hữu phân biệt giao cho bọn hắn mỗi người mười ngàn Tinh Thạch, ánh mắt bọn hắn vô cùng kinh ngạc.
- Cầm đi, mặc dù không nhiều, nhưng bây giờ là lúc chúng ta đang phát triển thế lực, có thể tăng lên được chút thực lực nào thì hay chút đó.
Nếu ba người này đã nguyện ý tới giúp hắn một tay thì đó chính là tin tưởng hắn, Lâm Hữu đương nhiên sẽ không tiếc rẻ tài nguyên đối với bọn họ.
Nhất là cấp độ của ba người bọn họ cũng đều đến rất gần Chuẩn Thần cấp 10, chỉ cần tài nguyên đầy đủ thì hoàn toàn có cơ hội có thể lên tới cấp 13.
Đến lúc đó, chiến lực căn cứ địa của bọn hắn cũng sẽ tăng lên rất nhiều, không cần phải lo lắng ngoại địch xâm phạm, cũng không cần liên tục nhìn vẻ mặt của Ma Tộc làm việc nữa.
- Hai mươi ngàn Tinh Thạch, đây cũng không phải là số lượng nhỏ.
U La chần chờ nói.
Đừng thấy Lâm Hữu kiếm Tinh Thạch rất dễ dàng.
Đó là bởi vì sau lưng hắn tựa vào Ma Tộc, thực lực của bản thân lại mạnh nên mới có thể thu được nhiều tài nguyên như vậy.
Nhưng Lãnh Chúa cấp 12 muốn thu hoạch được 20 ngàn khối Tinh Thạch thì nhất định phải tốn rất nhiều thời gian, liều lĩnh các loại nguy hiểm mới có thể kiếm được.
Nếu không thì trước đó mấy đội ngũ kia cũng sẽ không bí quá hoá liều, vì mấy ngàn khối Tinh Thạch mà chạy đến địa bàn của Ma Tộc.
Mặc dù bọn hắn rất muốn từ chối, nhưng lại khó có thể ngăn cản những tinh thạch này dụ hoặc.
Cuối cùng vẫn là Long Uyên trước ngẩng đầu lên, cười nói:
- Ha ha, nếu ngươi đã nói như vậy, vậy ta nhận lấy, vừa hay ta cũng đang thiếu tiền đi mua lệnh bài binh chủng Truyền Kỳ.
- Chúng ta cũng nhận lấy, sau này có chuyện gì thì cứ tìm chúng ta.
Thiên Khung và U La cũng gật gật đầu, nhận lấy khoản Tinh Thạch này, trong lòng cũng càng kiên định suy nghĩ ở lại đây.
Có lẽ tương lai sẽ có một ngày, bọn hắn thật có thể ở đây thành lập một thế lực thuộc về Vạn Giới bọn hắn, không vẫn phải trốn đông trốn tây, e ngại thế lực khác truy sát nữa.
- Tốt, chuyện xong xuôi, ta cũng nên trở về tăng lên ít thực lực, các ngươi có thể đến khu vực gần đây để săn giết những ma thú cấp thấp kia, hoặc đến các thành thị xung quanh đổi chút tài nguyên, nhưng tốt nhất cẩn thận đừng để bị người của điện Vạn Thần phát hiện.
Ma thú cấp thấp không có thông minh, cho dù giết thì những ma thú cấp cao kia cũng sẽ không quá để ý tới.
Hơn nữa, trừ mấy Thủ Lĩnh thống trị khu vực ngoài thì trong Đông Cực Ma Vực còn có rất nhiều ma thú hoang dại không ở dưới sự quản lý của bọn hắn.
Chỉ cần cẩn thận đừng xâm nhập vào lãnh địa của bọn hắn là được.
- Yên tâm đi, chúng ta tự có phân tấc, có việc gì thì cứ gọi chúng ta, chúng ta sẽ ngay lập tức trở về.
Nói xong, ba người liền liếc nhau, mang theo binh chủng rời khỏi, chỉ lưu lại một chút ở trong lãnh địa trông coi.
Dự định đi khu vực gần đây dò thám đường, thuận tiện làm quen một chút hoàn cảnh ở đây.
Mà Lâm Hữu thì mang theo 100 ngàn Tinh Thạch còn lại xuyên qua rừng rậm được huyết khí bao phủ, trở về trong lãnh địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận