Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 715: Phí Vào Cửa Này Chẳng Khác Gì Một Cái Động Không Đáy

Tốc độ này nhanh hơn chạy ra bên ngoài đi khắp nơi tìm ma thú nhiều lắm.
Nếu có thể vô hạn quét, chẳng phải hắn đã trực tiếp trở nên giàu có rồi?
Nghĩ đến đây, hắn lại tiếp tục tiến vào Cánh Cửa Bí Cảnh, lựa chọn độ khó như hồi nãy.


Lần thứ hai tiến vào bí cảnh, phí vé vào cửa là 5 triệu ma năng, xin hỏi có tiến vào hay không?

Hả?
5 triệu ma năng??
Lâm Hữu nghe nhắc nhở vang lên trong đầu mà thiếu chút nữa đã cho rằng mình nghe lầm.
Phí dụng vé vào cửa bí cảnh cấp tám lại trực tiếp tăng lên gấp mười lần!
Một lần 5 triệu, mỗi lần quét thêm sẽ tăng 5 triệu và không ngừng tích lũy lên.
Có nghĩa là quét đến lần thứ ba, tiền lời cơ bản đã ngang hàng với phí dụng vé vào cửa.
Chẳng lẽ vì hạn chế lãnh chúa cấp chín đến độ khó cao nhất quét Thủy Tinh Bản Nguyên?
Nếu thật sự là như vậy, mọi việc đều trở nên hợp lý rồi, cũng không biết sau khi đánh chết ma thú lãnh chúa cấp chín ở độ khó cao nhất, xác suất rơi xuống Thủy Tinh Bản Nguyên lớn chừng nào.
Dựa theo quy luật bí cảnh cấp bảy, chỉ sợ sẽ thấp hơn rất nhiều so với ma thú lãnh chúa ở vị diện Ma Thú.
Phí vào cửa này chẳng khác gì một cái động không đáy.
Phỏng chừng nếu tiến vào số lần lớn hơn, ngay cả lãnh chúa cấp chín cũng không chống đỡ nổi.
Nhưng không quét không được.
Dù sao nơi này được coi như một khu vực ổn định ra ma thú lãnh chúa cấp chín, ở bên ngoài muốn gặp cũng không dễ dàng.
Như vậy xem ra, cấp chín đúng là một cấp bậc đốt tiền.
- Tiến vào.
Trong cảm thán, Lâm Hữu trực tiếp lựa chọn “Có”, lại truyền tống vào bên trong một vòng bí cảnh mới.
Cứ như vậy, sau khi hắn quét một lần tới năm bí cảnh, phần lớn binh chủng của hắn cũng đầy kinh nghiệm, hắn lập tức bỏ qua tính toán tiếp tục quét bí cảnh.
Sau khi đám binh chủng đầy kinh nghiệm, thuộc tính cơ bản đều đạt tới hạn mức cao nhất của cấp bậc.
Thuộc tính bình quân của binh chủng bình thường là 2000 điểm, bình quân của binh chủng hiếm là 2250 điểm.
Tuy rằng binh chủng Cỏ Bốn Lá của Lâm Hữu là cấp bình thường, nhưng được gia trì 30% thể chất, năng lực sinh tồn còn vượt qua binh chủng hiếm thấy.
Đồng thời lại có thể phát động hiệu quả thánh vật lãnh địa, đạt được lá chắn với độ bền tương xứng với tỉ lệ phần trăm thể chất.
Có thể nói năng lực sinh tồn trực tiếp kéo đầy.
Dù công kích thấp một chút, cũng có thể chậm rãi tiêu hao chết địch nhân.
Dựa vào thực lực hiện tại của hắn, cuối cùng cũng có thể đến Rừng Ác Mộng tiếp tục săn giết ma thú cấp chín cấp thủ lĩnh, tích góp lực lượng bản nguyên.
- Nghe nói gần đây, đám gia hoả Liên Minh Giới Vực kia càng ngày càng càn rỡ.
Hắn đang suy nghĩ, đột nhiên bên cạnh truyền đến một đợt thấp giọng nghị luận.
Ánh mắt Lâm Hữu vừa động, hắn nhìn về nơi âm thanh phát ra, lại phát hiện mấy lãnh chúa đang tụ tập bên cạnh Cánh Cửa Bí Cảnh nói chuyện phiếm.
Mà trong miệng bọn họ nhắc tới, rõ ràng là tin tức về đại lục Vĩnh Hằng và Giới Ma Nguyên.
- Không biết mấy giới vực này nghĩ như thế nào, lại tạo thành liên minh gì gì kia, chẳng lẽ bọn họ thật sự cho rằng những giới vực trong đó sẽ thành thật hợp tác với nhau?
- Nghe nói hiện giờ đã có mấy chục giới vực gia nhập, không biết cả đám đó đang mưu đồ cái gì?
- Tóm lại vẫn nên cẩn thận một chút sẽ tốt hơn, đụng tới người giới vực khác có thể tránh thì cứ tránh đi.
- Dường như bọn họ đều là vài người cùng nhau hành động, nên lúc chúng ta ra ngoài thăm dò tốt nhất nên tìm mấy đồng bạn.
Trong lời nói của những vị lãnh chúa kia, tràn ngập lo lắng, nhưng nhiều hơn, vẫn là bất mãn và oán giận.
Đều vì đám gia hỏa này, khiến cho lòng người hiện tại hoảng sợ, đến vị diện Ma Thú thăm dò đều phải cẩn thận cẩn thận, hoặc hành động tổ đội, sợ đột nhiên lại bị đánh lén.
Lâm Hữu nghe bọn họ nghị luận, chân mày của hắn cũng hơi hơi nhăn lại.
Chuyện tiếp theo hắn muốn làm chính là tính toán tới Rừng Ác Mộng săn giết ma thú, tự nhiên không hy vọng bị loại chuyện phiền toái này quấn thân, lãng phí thời gian quý giá.
Dù sao chỉ còn một tháng nữa là tới Chiến Trường Vạn Giới lần sau rồi.
Xem ra chỉ có thể cẩn thận một chút.
Nghĩ đến đây, hắn rời khỏi Cánh Cửa Bí Cảnh, tiến đến hòn đảo trung tâm.
Lúc này vừa qua khỏi giữa trưa, đúng là khi lãnh chúa hoạt động thường xuyên nhất.
Xuyên qua cửa vào vị diện truyền tống đến trung tâm khống chế, nơi nơi đều có thể nhìn thấy lãnh chúa đang lui tới.
Có người chạy tới khu vực Vùng Đất Người Chết, có người chạy tới khu vực Rừng Ác Mộng.
Hiển nhiên ai nấy đều cực kỳ tự tin với thực lực của mình.
Hơn nữa từ sau khi đế quốc Cơ Giới biến thành mảnh đất trung lập, kiến trúc bên đường đã khôi phục bình thường, hoàn toàn có thể qua đêm ở trong này không cần quay về lãnh địa.
Cho nên Lâm Hữu không dừng lại, hắn trực tiếp ngồi lên đoàn tàu với quỹ đạo lơ lửng có tốc độ nhanh nhất, đi về hướng Rừng Ác Mộng.
Trên xe, còn có rất nhiều lãnh chúa cấp tám có cùng mục đích với hắn.
Bọn họ hoặc tốp năm tốp ba ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm giết thời gian, hoặc lấy tiểu đội làm đơn vị thương lượng kế hoạch hành động kế tiếp, làm cho cả đoàn tàu quỹ đạo đều trở nên náo nhiệt.
- Gần đây Rừng Ác Mộng càng ngày càng không yên ổn, chúng ta phải cẩn thận hơn một chút mới được.
- Sợ cái gì? Chúng ta có nhiều người như vậy, dù đụng tới lãnh chúa cấp chín cũng có thể toàn thân trở ra.
- Cũng đúng, lần này nói cái gì cũng phải đến chỗ sâu nhất trong rừng rậm nhìn một chút, Đại Thụ Bản Nguyên nơi đó là thứ tốt, nếu có vận khí tốt, nói không chừng còn có thể lấy được rất nhiều lực lượng bản nguyên.
- Ha ha, tỉnh lại đi, vận cứt chó như ngươi mà cũng muốn đụng tới Đại Thụ Bản Nguyên?
Tiếng cười vui từ một thùng xe bên cạnh vang lên, không ngừng truyền vào trong tai Lâm Hữu, khiến cho hắn không nhịn được cảm thấy kinh ngạc.
Đây là lần đầu hắn nghe thấy cái tên Đại Thụ Bản Nguyên.
Nhìn bộ như vậy, hình như nó có liên quan tới sức mạnh bản nguyên?
Không biết có thể khiến Không Gian Bản Nguyên của hắn đầy giá trị hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận