Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1281: Mối Thù Hôm Nay, Tương Lai Hắn Sẽ Hoàn Trả Gấp Ngàn Lần!

Nhưng một giây sau.
Dưới chân Lâm Hữu nổ vang một tiếng, cả người lập tức từ trên lưng Tiềm Long xông ra, cướp đến trước mặt mấy người.
- Ông…
Pháp tắc Thời Gian phát động!
Với những binh chủng kia vừa định chặn đường hắn đã lập tức bị một lực lượng ba động vô hình bao phủ, tốc độ nháy mắt chậm lại.
Tính cả mấy Lãnh Chúa kia cũng đều bị thời gian giam cầm, làm cả đám giật mình kinh ngạc.
- Bành!
Căn bản không cho bọn hắn cơ hội phản ứng, một mảnh hỏa hoa nổ tung, ngọn lửa kinh khủng từ trong miệng Đại Pháo phía dưới bắn ra, nháy mắt xuyên qua đầu một Chuẩn Thần cấp 2 trong đó, một đoàn huyết vụ nổ tung giống như một quả dưa hấu.


Đánh giết Lãnh Chúa cấp 12, thu hoạch được Qủa Cầu Tài Nguyên.

Bàn tay Lâm Hữu giơ ra, bỏ quả cầu Tài Nguyên vào trong túi, tiếp đó trong mắt hắn lóe lên hàn mang, hóa thành một đạo tàn ảnh dịch chuyển đến sau lưng một Lãnh Chúa khác.
- Cẩn thận!
Những Lãnh Chúa ở xung quanh thấy vậy lên tiếng kinh hô, muốn ra tay cứu viện.
Nhưng ngay lúc đó bọn hắn lại bị các Vương tộc và đại quân thực vật ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Hữu nâng cánh tay lên, quán chú lực lượng đánh ra một quyền.
Vẻ mặt Lãnh Chúa kia kinh hãi, liều mạng thôi động lực lượng pháp tắc bạo phát kỹ năng phòng ngự, tăng điểu thuộc tính thể chất của mình lên tối đa, đồng thời cố gắng tránh thoát trói buộc của Pháp Tắc Thời Gian.
Chỉ tiếc là kỹ năng Ảnh Sát của Lâm Hữu tăng gấp đôi sát thương.
Hơn nữa trước một giây hắn còn phát động Thuấn Ảnh, để lần công kích sau có thể bỏ qua phòng ngự.
Hai kỹ năng cường thế chồng lên nhau, một quyền đánh nát bộ ngực hắn, trong một hồi tiếng kêu thê lương thảm thiết, cánh tay Lâm Hữu trực tiếp đâm xuyên qua lồng ngực của hắn.
Tiên huyết nổ tung nhuộm Lâm Hữu thành một người máu, nhìn qua giống như một sát thần.


Đánh giết Lãnh Chúa cấp 12, thu hoạch được quả cầu Tài Nguyên x1

Hai Lãnh Chúa liên tiếp bỏ mình cũng làm vòng vây trống đi một lỗ hổng.
Lâm Hữu không ham chiến, thừa dịp lực lượng pháp tắc vẫn còn, tranh thủ lúc đối phương ngây người quay lưng rơi xuống trên lưng Tiềm Long vừa chạy tới, thu lại binh chủng lao ra khỏi vòng vây, nhanh chóng lao về phía Nam.
- Đáng chết, lại để cho hắn trốn!
- Mau đuổi theo!
…..
Sau khi bằng vào Thời Gian pháp tắc xuất kỳ bất ý giết chết hai tên lãnh chúa cấp 12, lực lượng pháp tắc trong cơ thể Lâm Hữu đã không còn thừa bao nhiêu.
Mà đại kỹ năng Tinh Quỳ và Thôn Thiên còn phải đợi rất lâu mới có thể khôi phục, cho nên hắn không có ham chiến, lập tức lao ra khỏi vòng vây, tiếp tục trốn ra bên ngoài địa giới Điện Vạn Thần.
Sau một hồi rượt đuổi, hơn mười phút sau, dựa vào tốc độ của Tiềm Long thì Lâm Hữu đã bỏ xa truy binh, đi vào một dãy núi mênh mông gần đó.
Trước đó hắn đã xem qua phạm vi thế lực của điện Vạn Thần.
Chỉ cần băng qua dãy núi này là có thể rời khỏi địa giới của điện Vạn Thần, đi đến địa phương càng gần trung tâm Thần Vực.
Đến lúc đó hắn chỉ cần mai danh ẩn tính thì vẫn có thể tránh thoát được truy sát.
Thế nhưng lại xảy ra chuyện vượt qua dự đoán của Lâm Hữu.
Ngay khi hắn chuẩn bị vượt qua dãy núi, thoát khỏi truy binh thì lại phát hiện nơi xa đang có một đám đông đang chờ ở nơi đó, cơ hồ phong tỏa tất cả con đường dẫn ra bên ngoài.
Mới đó mà tin tức đã lan truyền nhanh đến như vậy sao?
Mặt của Lâm Hữu trầm như nước, hắn phát hiện mình vẫn đánh giá quá thấp tốc độ truyền bá tin tức của Điện Vạn Thần.
Mới nhiêu đó thời gian mà đã có lãnh chúa chờ ở chỗ này, hơn nữa thực lực đều ở cấp 12 trở lên, không cần nghĩ cũng biết là đang chờ hắn tự chui đầu vào lưới.
Lâm Hữu không hề do dự, lập tức ẩn nấp ở trong rừng rậm bên dưới.
Có thể mơ hồ nghe được nơi xa truyền đến tiếng đối thoại.
- Nghe nói gia hỏa kia đi về phía nam, không biết hắn có đi qua nơi này hay không?!
- Chắc không sai đâu, phía bắc là quân của Ma Vương, biên giới phía đông và phía tây quá xa xôi, hướng chạy trốn tốt nhất chỉ có phía nam thôi.
- Không biết tên kia làm thế nào để đắc tội Điện Vạn Thần, vậy mà treo giải thưởng đến hai trăm ngàn Tinh thạch Pháp Tắc nếu bắt sống.
- Hai trăm ngàn à, nếu như hấp thu hết toàn bộ thì chí ít có thể thăng lên hai tới ba đẳng cấp nhỏ, cái này cần phải giết bao nhiêu ma thú cấp 12 mới có thể lấy được chứ?
- Mọi người quan sát kỹ một chút, tuyệt đối không thể để hắn chạy.
Nghe được cuộc đối thoại của những người kia, Lâm Hữu không khỏi nhíu mày.
Hai trăm ngàn Tinh thạch Pháp Tắc cấp 12 chỉ để truy nã hắn, Điện Vạn Thần thật đúng là quá để mắt hắn mà.
Đừng nói lãnh chúa khác, ngay cả hắn còn muốn tự chui đầu vào lưới.
Dù sao thì hai trăm ngàn không phải là con số nhỏ.
Mà đúng lúc này, nơi xa lại truyền đến một tiếng hô to.
- Các anh em! Tin tức mới nhất, Diệt Thần Minh vừa mới treo giải thưởng, một trăm năm mươi ngàn Tinh thạch Pháp Tắc, hơn nữa không kể sống chết!
- Đậu xanh, ngay cả Diệt Thần Minh cũng treo giải thưởng sao?
- Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra? Sao tên kia lại đồng thời đắc tội tới hai thế lực lớn ở phương bắc chứ?
- Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy lệnh truy nã khoa trương như vậy.
- Được rồi! Lần này ta nhất định phải lùng bắt bằng được gia hỏa kia!
Quanh rìa ngọn núi vang lên vô số tiếng reo hò, tất cả lãnh chúa đều náo động, ước gì có thể lập tức tìm thấy Lâm Hữu rồi bắt hắn tới lãnh thưởng.
Đây tuyệt đối là cơ hội một đêm phất nhanh!
Không ai hay biết, toàn bộ đối thoại của bọn họ đã rơi vào trong lỗ tai của Lâm Hữu, khiến ánh mắt hắn càng thêm ngưng trọng.
Hôm nay hắn đã trở thành đối tượng truy nã toàn dân, một miếng bánh thơm ngon trong mắt các lãnh chúa.
Diệt Thần Minh lật mặt còn nhanh hơn lật sách, thậm chí còn ban bố treo giải thưởng về hắn.
Tốt.
Rất tốt.
Mối thù hôm nay, tương lai hắn sẽ hoàn trả gấp ngàn lần!
Chưa từng có lần nào mà Lâm Hữu lại khát vọng lực lượng đến như thế.
Lúc ở Vạn Giới, hắn chỉ vì bị bức bách bởi áp lực sinh tồn mới không ngừng gia tăng đẳng cấp.
Nhưng bây giờ lại khác, hắn muốn giết người, giết sạch tất cả những kẻ muốn hãm hại hắn!
Hắn muốn tất cả mọi người bên trong Thần Vực phải run rẩy vì sự tồn tại của mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận