Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1055: Lâm Hữu Lật Mặt Thật Nhanh.

- Được rồi được rồi, ngươi cho rằng ta không cảm giác được bảy mảnh nhỏ Thần Cách bên trong thân thể ngươi sao?
Đại Đế Thánh Diệu vô cùng am hiểu tâm địa gian xảo của Lâm Hữu, lập tức lên tiếng cắt ngang lời hắn.
- Nhưng nói cũng đúng, ngươi mới thăng lên cấp mười chưa đầy nửa năm, để ngươi đi lên quả thật có chút làm khó dễ ngươi.
- Có điều hơi đáng tiếc một chút, vừa rồi nhóm Đại Đế mới thống nhất thương lượng qua, muốn khen thưởng một mảnh nhỏ Thần Cách cho mấy người có biểu hiện xuất sắc nhất. Mà những người giúp đỡ thay đổi thế cục hiện giờ có hi vọng rất lớn sẽ nhận được phần thưởng này, xem ra tiểu tử ngươi không có hi vọng gì rồi.
Đại Đế Thánh Diệu nhún vai, lộ vẻ mặt than thở nói.
Nhưng ngay khi đối phương vừa xoay người sang chỗ khác chuẩn bị né Lâm Hữu ra, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, trở nên cứng ngắc.
Lại thấy Lâm Hữu vừa muốn quay đi đã quay lại, biểu cảm lập tức thay đổi 180°, nở nụ cười làm lành tiến đến bên người Đại Đế Thánh Diệu.
- Chuyện này… Kỳ thật ta cũng không quá yếu như vậy, lên trên đó đánh bại mấy người vẫn không có vấn đề gì. Đại Đế, mong ngài châm chước chuyện mảnh nhỏ Thần Cách.
Nói xong, hắn còn lộ vẻ mặt đầy mong đợi, xoa xoa đôi bàn tay.
Dáng vẻ vô sỉ kia lập tức khiến Đại Đế Thánh Diệu buồn cười.
- Tiểu tử thối, cả ngày chỉ biết nhớ thương những thứ ngoại vật đó, cũng không sợ ăn nhiều bể bụng.
- Hắc hắc, đây đều là Đại Đế có phương pháp giáo dục.
Lâm Hữu cười cười xấu hổ.
Nếu như có thể thu hoạch được mảnh nhỏ Thần Cách này, chắc chắn hắn sẽ nắm giữ được tám mảnh, thực lực cũng nhờ đó mà tăng lên rất nhiều.
Đến lúc ấy, dù không mượn thủ đoạn bạo phát, hắn vẫn có thể đấu một trận cùng những lão quốc vương kia.
Hiển nhiên nhóm Đại Đế cũng không hy vọng Liên Minh Giới Vực bên kia đoạt được quá nhiều vị trí trong danh sách, bởi vậy mới ngầm thiết lập một loại khen thưởng kiểu này, tránh cho những người có thực lực đều muốn ẩn tàng đến sau cùng mới ra tay.
- Được rồi được rồi, nhanh lên đi, lần này chỉ cần ngươi có biểu hiện tốt, nói kiểu gì ta cũng sẽ tranh một mảnh về cho ngươi.
Kỳ thật Đại Đế Thánh Diệu chỉ dựa vào cảm giác để mơ hồ nhận ra một chút thực lực của Lâm Hữu mà thôi, chứ không biết thực lực cụ thể của đối phương đã đạt tới tình trạng nào rồi.
Lại nói, vì sao Đại Đế Thánh Diệu lại muốn Lâm Hữu đi lên vì bên trong mười một công quốc cấp dưới của Đế Quốc Thánh Diệu, cũng chỉ có hai vị quốc vương Thiên Dung và Phi Loan nắm giữ bảy mảnh nhỏ Thần Cách.
Nhưng Đại Đế Thánh Diệu lại hiểu rõ thực lực cá nhân của hai người này, không thể làm được chuyện một mình trấn giữ cả võ đài.
Dù sao cũng là đế quốc mới thành lập, thực lực nội tình còn chưa đủ.
Cho nên Lâm Hữu, người luôn luôn có thể mang đến cho hắn sự ngạc nhiên, đã thành lựa chọn cuối cùng của hắn.
Đây chính là khen thưởng do nhóm Đại Đế liên hợp chuẩn bị, tuy cơ hội không lớn, nhưng dầu gì cũng muốn thử một chút đúng không?
- Đi thôi, ta xem trọng biểu hiện của ngươi.
Đại Đế Thánh Diệu vỗ bả vai Lâm Hữu, thiếu chút nữa đã đập Lâm Hữu nằm rạp trên mặt đất.
Nhưng lúc này trong mắt Lâm Hữu chỉ có khen thưởng mảnh nhỏ Thần Cách, hắn cũng chẳng quan tâm nhiều như vậy, lập tức nói:
- Vậy ta đi, nếu ta biểu hiện tốt, Đại Đế đừng quên chỗ tốt của ta.
Muốn biểu hiện tốt, dĩ nhiên cần phải vô cùng nổi bật.
Lâm Hữu liếc nhìn tất cả 100 võ đài phía trước, ánh mắt trực tiếp khóa chặt vị trí trung tâm nhất, Giới Sinh và Liên Minh Giới Vực đang tranh đoạt võ đài trung tâm kia vô cùng kịch liệt.
Nơi đó cũng là chỗ giao giới giữa hai đại trận doanh, là khu vực tranh đấu kịch liệt nhất.
- Bắt đầu ra tay đi.
Mà lúc này, Long Hoàng ngồi trên ghế thẩm phán khẽ nhúc nhích bờ môi, lặng lẽ truyền ra một chuỗi văn tự.
Nhóm Đại Đế một phương Phản Liên Minh đang ngồi trên khán đài lập tức nhận được tín hiệu, tất cả đều mỉm cười.
Sau đó cả đám bọn hắn quay đầu, nhìn qua những bóng người với khí tức mạnh mẽ đã chờ đợi thật lâu bên cạnh, nói:
- Đi thôi, cũng tới lúc nên để bọn hắn nhìn thủ đoạn của chúng ta.
Nương theo giọng nói của nhóm Đại Đế rơi xuống, những bóng người này bỗng nhiên vọt lên, đi thẳng về võ đài nơi Giới Sinh và Liên Minh Giới Vực đang chiếm cứ.
Cùng lúc đó, những người đang chiếm cứ bên trong võ đài lại khe khẽ vang lên một tiếng cười quỷ dị. Vậy mà đều không hẹn cùng thả người rời đi, không chiến mà hàng, giao võ đài cho những người vừa rơi xuống.
- Chuyện gì đã xảy ra? Vì sao tất cả bọn hắn đều từ bỏ võ đài rồi?
- Không phải vừa rồi đám người kia còn nói muốn chiếm đóng võ đài sao?
- Không đúng, hình như bọn hắn không phải người của chúng ta!
- Bọn hắn là người phe đối diện!
Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía trong đội ngũ Giới Sinh và Liên Minh Giới Vực, tất cả đều bị biến cố bất ngờ làm cho sắc mặt đại biến.
Bởi vì bọn hắn phát hiện, tất cả những đồng bạn vẫn luôn chiếm cứ lấy võ đài bên bọn hắn, lại đều hội tụ về phía đội ngũ Phản Liên Minh.
Mà khí tức trên người bọn hắn, cũng trực tiếp phát sinh thay đổi, biến thành y hệt như lãnh chúa trận doanh Phản Liên Minh.
Trong nháy mắt, võ đài thay đổi, đã có một nửa võ đài đổi thành trận doanh Phản Liên Minh.
Hơn nữa tất cả đều là cường giả đứng đầu nắm giữ tám mảnh nhỏ Thần Cách trở lên.
- Là ngươi! U La!
Trong đội ngũ Liên Minh Giới Vực, một vị Đại Đế kinh hãi lên tiếng.
Tất cả lập tức nhìn về phía vị Đại Đế nữ tính phong tư trác tuyệt đang ngồi bên trong đội ngũ phản liên minh.
Chỉ thấy trên thân vị tên là Đại Đế U La này, đang tản ra từng sợi tơ màu đen như có như không, liên kết những lãnh chúa bên bọn hắn cùng đám kẻ địch bên kia khiến khí tức trên người những lãnh chúa phe Phản Liên Minh đồng hóa cùng đám người Giới Sinh và Liên Minh Giới Vực, làm cho người ta khó có thể phân biệt được.
- Cái gì mà ta với cả không ta? Các ngươi nhìn thấy ta làm cái gì sao?
Đại Đế U La che miệng vũ mị cười một tiếng, trong mắt tản ra mị thái làm người khác xuân tâm nhộn nhạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận