Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 265: Tuyệt Đối Không Được Thả Cho Quái Vật Này Tiến Lên!

- Không tốt! Là lãnh chúa hệ Thực Vật lúc trước!
Trong đội ngũ phe địch, rất nhanh đã có người nhận ra Hoa Tử Vong của Lâm Hữu, sắc mặt tất cả đều đại biến.
- Mau! Binh chủng hệ hỏa, đốt sạch đám hoa này, tuyệt đối không để chúng nó có cơ hội truởng thành!
Đám lãnh chúa này đã tự mình trải nghiệm sự khủng bố của Biển Hoa Tử Vong, bọn họ làm sao có thể cho đám quân đội thực vật của Lâm Hữu có cơ hội triển khai?
Chỉ thấy bọn họ lập tức gọi tới từng đội từng đội đội binh chủng hệ hỏa, điên cuồng triển khai công kích với Thực Vật của Lâm Hữu.
Trong phút chốc, hỏa diễm ngập trời, ngay vị trí của đám người Lâm Hữu đã hình thành một mảnh biển lửa, đúng là biện pháp này đã trực tiếp ngăn chặn được quá trình sinh trưởng của Hoa Tử Vong.
Nhìn thấy hình ảnh này, Lâm Hữu không khỏi nhăn mày.
Nhưng thật nhanh, bên cạnh hắn đột nhiên truyền đến một tiếng kêu khẽ.
- Thánh Quang Thẩm Phán!
Chỉ thấy binh chủng thiên sứ bên người Kỷ Vân Sương đồng loạt giơ cây súng thần thánh trong tay lên cao, sau đó bắn mạnh về phía trời cao. Ngay sau đó, chúng vỡ nát trên không trung hình thành mảng lớn kim quang chói mắt, lại tiếp tục hóa thành thánh quang chữ thập hung hăng rơi xuống mặt đất.
- Oanh!
Ánh sáng màu vàng nổ tung dập tắt toàn bộ hỏa diễm, thậm chí cả đám binh chủng hệ hỏa gần đó cũng bị đánh bay ra đi, chỉ trong nháy mắt thế công của đối phương hoàn toàn tan rã.
Chỉ một kích mà khủng bố như vậy!
Không hổ là binh chủng hệ Thiên Sứ, một trong những binh chủng có thực lực mạnh nhất.
Dựa vào thánh quang ngăn cản, đám binh chủng khác bên cạnh lập tức thừa thắng xông lên, nghiền áp phía đối diện.
Từ xa xa, lại truyền đến một mảnh nổ vang ầm ầm.
Đám binh chủng dưới cấp bảy dẫn đầu điên cuồng va chạm vào nhau, khiến không gian chấn động run rẩy từng cơn, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu sẽ bị phá hủy.
Quả nhiên đúng như Kỷ Vân Sương nói, lúc giữa trưa, không gian ở nơi này ổn định hơn hồi sáng.
Nhưng trái ngược lại, số lượng lãnh chúa và binh chủng cũng nhiều hơn.
Hoa Tử Vong của Lâm Hữu vừa sinh trưởng dài lên đã lập tức bị hàng loạt công kích rậm rạp tiêu diệt, căn bản không thể kết thành hệ thống đủ quy mô.
Ngay cả Rồng Yêu Vương Rồng Yêu Phi trên không trung, cũng không thể đột phá phòng tuyến đối diện, dùng kỹ năng tổ hợp. Bọn chúng chỉ có thể dựa vào đám cái nấm trên lưng, ném khuẩn nấm cho nổ tung đối phương thôi.
Cứ như vậy, chiến đấu vẫn một mực kịch liệt hơn mười phút, nhưng chẳng có gì tiến triển, ngược lại là cả khung cảnh càng ngày càng thêm hỗn loạn.
- Binh chủng của ngươi có kỹ năng tăng kháng hỏa không?
Lâm Hữu hô to với Kỷ Vân Sương bên cạnh.
Bây giờ, hắn đã bị lãnh chúa hệ hỏa của phe đối diện nhìn chằm chằm, không dùng biện pháp đặc biệt là không được.
- Có một cái.
Lúc này, Kỷ Vân Sương nhìn qua hắn:
- Nhưng cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, nếu dùng tới nó, binh chủng của ta phải khôi phục một đoạn thời gian mới có thể tiếp tục chiến đấu.
- Không sao hết, cho chúng nó trốn vào bên trong thực vật của ta.
- Được!
Kỷ Vân Sương gật đầu thật mạnh, hình như cô đã đoán được Lâm Hữu đang muốn làm gì.
Quả nhiên, giây tiếp theo, đột nhiên trên đỉnh đầu bọn họ tối sầm lại, một con quái vật lớn xuất hiện trên chiến trường, chỉ nghe ầm vang một tiếng, nó đã rơi xuống đất.
Đúng là Thanh Đằng đã sớm thèm khát khó nhịn!
Kịch biến bất thình lình, lập tức khiến đám lãnh chúa bên cạnh đều nhìn qua với ánh mắt đầy khiếp sợ. Trước mắt bọn họ là Thanh Đằng với đống dây leo khủng bố bao trùm suốt vài trăm mét.
Đại lục Nguyên Thủy bên này còn may, dù sao cũng có rất nhiều người đã nhìn thấy Thanh Đằng.
Nhưng thế giới Nguyên Sát bên kia lại khác.
Rất nhiều trong số bọn họ đều là lần đầu tiên chứng kiến loại binh chủng khoa trương như vậy, một đám lập tức bị dọa đến hai mắt trợn tròn, không tự chủ được khẽ lui về phía sau.
Nhưng rất nhanh, bọn họ đã tỉnh táo lại.
- Mọi người đừng sợ, hệ thực vật sợ hỏa, dùng hỏa hệ công kích!
Trong nháy mắt, khí tức hỏa diễm tuôn ra, hóa thành đầy trời mưa lửa bay về phía không trung, gào thét lao về phía Thanh Đằng.
Với lượng công kích dày đặc như thế, kể cả thuộc tính của Thanh Đằng cao tới đâu, chỉ sợ cũng khó có thể trực tiếp ngăn cản được.
- Thiên Sứ Cầu Nguyện!
Đột nhiên, Kỷ Vân Sương đang đứng trong rừng rậm dây leo phát ra một tiếng hô to.
Chỉ thấy binh chủng Thiên Sứ bên người cô đồng loạt bay lên trời cao, biến thành một vòng tròn vây quanh bản thể của Thanh Đằng, sau đó hai tay bọn chúng tạo thành hình chữ thập, nhắm mắt cầu nguyện.
Chỉ trong vòng một cái chớp mắt, thánh ca đã lượn lờ, tiếng chuông đã vang lên.
Tiếng Phạn âm lả lướt quanh quẩn bên tai mọi người, hóa thành một đám ấn ký thánh khiết khuếch tán ra ngoài rồi nhanh chóng dung nhập vào bên trong thân thể cao lớn của Thanh Đằng.
Đồng thời, bốn phía rừng rậm dây leo, từng cái từng cái vách ngăn thánh quang liên tiếp xuất hiện giữa thiên địa, khiến cho tất cả dây leo đều bị nhiễm một tầng hào quang thánh khiết.
Cảnh tượng bao la như thế, lập tức khiến cho tất cả lãnh chúa xung quanh đều rơi vào rung động thật sâu.
- Rầm rầm oanh!
Nổ vang kịch liệt liên tiếp vang lên, cả mặt đất đều hung hăng chấn động một chút.
Lưu Tinh Hỏa Vũ đang lao thẳng tới, đều bị cản lại ở bên ngoài vách ngăn thánh quang, không thể làm bị thương Thanh Đằng nửa phần!
Mà đám thiên sứ cầu nguyện xong, cũng một đám uể oải đi xuống, được Thanh Đằng dùng dây leo bảo vệ cẩn thận ở bốn phía xung quanh bản thể.
- Làm sao có thể!
Đám người phe địch chưa từng nhìn thấy loại chuyện lạ lùng kiểu này, thấy công kích của phe mình toàn bộ bị ngăn cản, một đám kinh hãi muốn chết.
- Công kích! Tiếp tục công kích cho ta!
- Tuyệt đối không được thả cho quái vật này tiến lên!
Tiếp theo, lại là công kích hỏa diễm rậm rạp xuất hiện, ý đồ ngăn cản bước chân của Thanh Đằng.
Nhưng Thanh Đằng đã được Thiên Sứ tăng thuộc tính, đâu thể cho bọn họ cơ hội, nó bắt đầu điên cuồng múa may dây leo, đánh bat mọi việc đám binh chủng trước mặt.
Một ít không kịp lui về phía sau, lại trực tiếp bị dây leo lao ra từ mặt đất xuyên thấu thân thể, nháy mắt đã bị hấp thành thây khô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận