Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 357: Tình Huống Có Biến, Đại Lục Nguyên Sát Và Thế Giới Chân Linh Lần Thứ Hai Liên Minh Với Nhau, Muốn Liên Hợp Đào Hố Chờ Giết Chúng Ta

Nhưng sau khi hắn nhìn thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương, hắn lập tức rùng mình một cái rồi trực tiếp phản ứng lại.
- Được! Ta lập tức liên hệ với cha ta!
Dứt lời, hắn vội vàng ấn mở giao diện liên hệ với Đại Đế Thiên Khung.
Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương đứng bên cạnh lo lắng chờ đợi, đồng thời lại cực kỳ nôn nóng, bọn họ lo lắng đại lục Nguyên Sát bên kia biết tin tức đã bị lộ nên hung hăng ra tay trước.
Nhưng khiến bọn họ không nghĩ tới chính là.
Ngay khi suy nghĩ này vừa xuất hiện, một bóng dáng ngạo nghễ có bảy phần tương tự với Tần Lễ lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ, cả người tản ra uy thế khủng bố khôn cùng.
- Những lời các ngươi vừa nói đều là sự thật?
Người này, đúng là Đại Đế Thiên Khung, người điều khiển cao nhất Đế Quốc Thiên Khung!
Chỉ thấy âm thanh của đối phương vừa rơi xuống, một cỗ khí tức vô hình đã bao phủ hoàn toàn hai người Lâm Hữu, giống như nếu bọn họ dám nói dối một câu, sẽ bị diệt sát trong nháy mắt.
- Là thật, đều là chính tai chúng ta nghe được từ trong miệng lãnh chúa cấp mười thế giới Nguyên Sát.
Lâm Hữu không tự ti, không cao ngạo, nói thẳng ra.
Đại Đế Thiên Khung yên lặng nhìn chăm chú hắn một hồi lâu, cuối cùng cũng chịu thu hồi khí tức.
- Được, để ta qua bên đó một chuyến.
Nói xong, đối phương trực tiếp vung bàn tay to lên, mang theo hắn và Kỷ Vân Sương trực tiếp biến mất tại chỗ.
Khi bọn họ lại xuất hiện một lần nữa, đã có mặt bên trên một mảnh phế tích quảng trường, bốn phía đều là lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy đang nghỉ ngơi, hồi phục, thoạt nhìn cũng biết những người này vừa trải qua một hồi đại chiến.
Mà nơi bọn họ đang nghỉ chân, rõ ràng là phế tích còn lại của chủ thành thế giới Nguyên Sát sau khi bị phá hủy
Hiện giờ, nơi đây đã biến thành căn cứ địa của đại lục Nguyên Thủy bọn họ.
Lâm Hữu kinh ngạc vô cùng, không nghĩ tới chỉ mới mấy ngày, chủ thành phe địch đã bị đánh hạ.
Nhưng rất nhanh chóng, suy nghĩ của hắn đã bị âm thanh của Đại Đế Thiên Khung cắt ngang.
- Chư vị, hiện thân một chút, có chuyện quan trọng.
Ầm ầm ầm!
Âm thanh vừa rơi xuống, có mấy thân ảnh xuất hiện trong nháy mắt, trên người một đám đều tản ra uy thế khủng bố vô biên.
Nhóm lãnh chúa đang nghỉ ngơi dưỡng thương xung quanh, lập tức bị trận thế xuất hiện bất thình lình này dọa sợ. Cả đám kinh ngạc tới mức hai mắt trừng lớn lên.
- Thiên Khung, không phải ngươi đang trấn giữ chủ thành ư? Sao đột nhiên lại chạy đến nơi này?
Một Đại Đế lớn tuổi nhất dẫn đầu mở miệng.
Mấy vị Đại Đế khác cũng nghi hoặc nhìn Đại Đế Thiên Khung.
Riêng một mình Đại Đế Thánh Diệu lại có chút kinh ngạc nhìn về phía hai người Lâm Hữu.
Nhưng còn chưa chờ hắn nói chuyện, đã nghe Đại Đế Thiên Khung trầm giọng nói:
- Tình huống có biến, đại lục Nguyên Sát và thế giới Chân Linh lần thứ hai liên minh với nhau, muốn liên hợp đào hố chờ giết chúng ta.
- Ngươi nói cái gì?
Sắc mặt các vị Đại Đế chợt biến đổi.
- Thiên Khung, ngươi có khẳng định tin tức này là thật không?
- Hay cho đại lục Chân Linh! Chiến Trường Vạn Giới lần trước, bọn họ đã liên hợp với đại lục Nguyên Sát âm chúng ta một phen, chúng ta chưa tìm bọn họ tính sổ, bọn họ lại dám ra tay trước?
- Ta đã nói rồi mà, kiểu gì cũng thấy chuyện này có chút không đúng, tiến công lại thuận lợi như vậy, xem ra quả thật thế giới Nguyên Sát có âm mưu rồi.
Nhóm Đại Đế ngươi một câu ta một câu, thoạt nhìn một đám đầy giận dữ.
Đại lục Nguyên Sát và đại lục Chân Linh quá to gan lớn mật, dám hướng mũi giáo lên người bọn họ!
- Tin tức được hai tiểu gia hoả này mang về, ta đã xác nhận qua, chắc là không sai.
Đại Đế Thiên Khung chỉ về phía hai người Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương.
Trong nháy mắt, tất cả Đại Đế đều nhìn về phía hai người bọn họ, có kinh ngạc, có lo ngại, mà khi bọn họ nhìn về phía Lâm Hữu còn lộ ra vẻ nghi hoặc khó tin.
Bởi vì bọn họ cảm nhận được một cỗ khí tức thần cách trên người Lâm Hữu!
Trên người lãnh chúa cấp bảy lại có thần cách?
Dù với bọn họ, cỗ khí tức kia còn quá mức nhỏ yếu, nhưng nó đúng là thần cách hàng thật giá thật.
Kể cả Đại Đế Thánh Diệu, cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Hữu, lão không hề nghĩ tới, trên người Lâm Hữu còn có cơ duyên bực này.
Chắng qua lão không kinh ngạc bao lâu, lại trực tiếp mỉm cười, lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của đám Đại Đế:
- Các vị lão ca không cần hoài nghi, bọn họ là người thuộc công quốc cấp dưới của ta. Một người còn lại là con gái của quốc vương công quốc thuộc quyền của ta, sẽ không lấy loại chuyện này ra để vui đùa.
Lão nói như vậy để đảm bảo cho hai người Lâm Hữu.
Nhưng vị Đại Đế khác nghe vậy, lập tức giật mình.
- Hoá ra là người bên dưới của Thánh Diệu lão đệ, vậy ta an tâm rồi.
- Thánh Diệu lão đệ, thủ hạ của ngươi lại xuất hiện một nhân tài không tồi.
- Các vị lão ca cứ nói đùa, hiện giờ điều quan trọng nhất vẫn là nên ứng phó như thế nào với sự liên thủ của đại lục Nguyên Sát và thế giới Chân Linh. Việc này không nên chậm trễ, chúng ta cứ đi về thương lượng một chút trước đi.
Nhứng Đại Đế này đều là tồn tại đứng trên đỉnh đại lục.
Bởi vậy bọn họ chỉ hơi hơi kinh ngạc với khí tức thần cách trên người Lâm Hữu mà thôi, cũng không quá mức để ý, dù sao với bọn họ, thần cách cấp mười chỉ là một thức tài nguyên khá trân quý mà thôi, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Ngược lại lời nói của Đại Đế Thánh Diệu lại khiến vẻ mặt bọn họ trở nên nghiêm nghị.
Sau khi đám Đại Đế liếc mắt nhìn nhau, bọn họ lập tức biến mất tại chỗ, chỉ để lại một mình Đại Đế Thánh Diệu, khiến cho Lâm Hữu mạnh mẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Đại Đế, xin hỏi hiện giờ cha ta đang ở nơi nào?
Kỷ Vân Sương cũng không biết ý tứ trong lời nói vừa rồi của đám Đại Đế, thấy các Đại Đế khác đều đi cả rồi, cuối cùng, cô cũng không nhịn được nhanh chóng mở miệng hỏi, trong mắt hàm chứa một tia lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận