Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1014: Điểm Yếu Của Nghiêm Liệt.

Cứ lấy ví dụ là Lâm Hữu thì hiểu, lúc này hắn cũng cảm giác được bản thân mình đã cố hết sức, khắp nơi trên thân thể đều là vết thương nứt toác ra vì uy áp, hai chân run run rẩy rẩy, giống như bị rót chì, mỗi một bước đều truyền đến từng đợt nhói nhói, di chuyển vô cùng khó khăn.
- Lui!
Hiển nhiên những quốc vương còn lại cũng chú ý tới điểm này, tất cả đều không chút do dự, trực tiếp từ bỏ để lui trở về.
Trong lòng thầm tính toán, sau khi trở về sẽ làm đủ chuẩn bị lại tới trùng kích mấy chục bậc thang lên trời tiếp theo.
Lâm Hữu cũng không cậy mạnh.
Hắn biết thuộc tính cơ bản của mình còn thấp hơn những lão quốc vương kia, mà ngay cả bọn hắn cũng không thể tiếp tục, vậy hắn càng không cần phải nói.
Lâm Hữu chần chờ một lát, cũng lập tức từ bỏ quá trình leo lên đỉnh này, để theo bọn hắn lui trở về.
Bọn hắn đi ngược lại, hiển nhiên uy áp sẽ càng ngày càng giảm, cho nên rất nhanh đã lui lại thẳng một đường tới tận tầng đáy Thang Trời, tới lúc này, tất cả chỉ cảm thấy toàn thân buông lỏng, một thứ cảm giác thoải mái trước nay chưa từng có xông lên đầu.
- Xem ra còn phải làm nhiều chuẩn bị chút mới được.
Lâm Hữu ngẩng đầu, nhìn về phía những bậc thang trên đỉnh đầu, về cơ bản, hôm nay hắn chỉ lên được tới bậc cao nhất là 920, sau đó, cực kỳ khó tiến thêm nữa.
Hắn nhìn như vậy, cần phải có đầy đủ thời gian đi làm chuẩn bị.
Đợi sau khi tích súc đầy đủ lực lượng lại khởi xướng trùng kích lên Thang Trời cũng không muộn.
Mà dường như thí luyện Thang Trời cũng biết bọn hắn không thể trèo lên đỉnh nhanh như vậy, cho nên cứ cách một đoạn thời gian nó sẽ đổi mới bảo vật ở trên mỗi một tầng tương ứng, dẫn đến vô số lãnh chúa luôn dừng ở bên trên tranh đoạt bảo vật.
Đáng tiếc duy nhất chính là.
Sau khi ở bậc 500 xuất hiện một mảnh nhỏ Thần Cách, về sau tất cả những bảo vật xuất hiện mới đều biến thành mảnh nhỏ quy tắc, khiến ý định kiếm thêm một hai mảnh nhỏ Thần Cách trong lòng Lâm Hữu đã thất bại trong nháy mắt.
Mắt thấy lực lượng quy tắc trong cơ thể còn thừa lại không bao nhiêu, hắn cũng không tiếp tục dừng lại ở nơi này, mà chuẩn bị truyền tống về lãnh địa tĩnh dưỡng một đoạn thời gian lại nói.
Nhưng không ngờ, Lâm Hữu vừa xoay người sang chỗ khác, đã nhìn thấy Tư Đồ Kiếm đỡ Nghiêm Liệt máu thịt be bét rời khỏi bậc thang, vội vàng đi ra bên ngoài thảo nguyên.
- Làm sao hắn lại bị thương thành như vậy?
Lâm Hữu lắc mình một cái xuất hiện ở trước mặt hai người.
Trên thảo nguyên không có quy tắc trói buộc, có thể tùy ý điều khiển không gian, cho nên thuấn di cũng không bị hạn chế.
- Lâm Hữu, ngươi đến rất đúng lúc!
Tư Đồ Kiếm nhìn thấy Lâm Hữu xuất hiện, tinh thần chấn động, vội vàng đi lên cầu cứu hắn.
- Nhanh, nhanh trị liệu giúp Nghiêm Liệt một chút, gia hỏa này vừa liều mạng vọt qua bậc 900, kết quả đã bị uy áp phía trên biến thành như vậy.
- Bị uy áp làm thành như vậy?
Lâm Hữu không do dự, vội vàng đưa tay lên phát ra ánh sáng chữa trị bao phủ Nghiêm Liệt.
Dùng uy lực kỹ năng trị liệu cấp mười để trị liệu một lãnh chúa cấp chín, hiển nhiên hiệu quả cực kỳ mạnh mẽ, cơ hồ đã thấy được tác dụng nhanh chóng, thương thế lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được rất mau đã khôi phục lại.
Nhưng ngay khi Nghiêm Liệt tỉnh lại, hắn bắt đầu giãy dụa đứng dậy.
- Đừng cản ta! Hôm nay, ta nhất định phải thông qua thí luyện, Tiểu Nhu còn ở bên kia chờ ta!
Trong tiếng gầm rống tức giận, hắn lại phấn đấu quên mình muốn một lần nữa lao lên Thang Trời.
Nghiêm Nhu, cũng chính là em gái của Nghiêm Liệt.
……..
- Ngươi bình tĩnh một chút!
Lâm Hữu khoát tay, một luồng lực lượng không gian khống chế Nghiêm Liệt ngồi nguyên tại chỗ, khiến đối phương không thể động đậy được.
Hắn đương nhiên biết Nghiêm Liệt nôn nóng muốn đi tìm em gái mình, chỉ hận không thể lập tức bước lên đỉnh Thang Trời.
Nhưng lấy trạng thái vừa trọng thương mới hồi phục của Nghiêm Liệt, đừng nói tới chuyện trèo lên đỉnh, chỉ sợ lên tới bậc 900 đã là quá sức, đương nhiên hắn không thể bỏ mặc không quan tâm.
- Thả ta ra! Đây là chuyện của ta, không liên quan gì tới ngươi!
Nghiêm Liệt vừa điên cuồng gào thét vừa liều mạng giãy dụa, hắn ra sức muốn tránh thoát không gian trói buộc, chấn động làm không gian bốn phía đều run lên bần bật.
- Tỉnh lại đi, dựa vào tình trạng hiện giờ của ngươi, dù có tiếp tục đi lên cũng không có tác dụng gì! Nếu như ngươi gặp chuyện gì không hay, còn ai có thể cứu được em gái ngươi?
Sắc mặt Lâm Hữu trở nên lạnh lẽo, hắn trầm giọng chất vấn.
Giọng nói này như một cây chùy nặng nề, hung hăng gõ vào đầu và trong lòng của Nghiêm Liệt. Nhất là khi hắn nghe thấy câu nói sau cùng, cuối cùng động tác của hắn cũng dần dần chậm lại, vẻ nôn nóng và giận dữ trên mặt cũng biến thành một mảnh ủ rũ, cả người chán nản ngã ngồi trên mặt đất.
Bởi vì cái gọi là yêu thương càng sâu sắc thì trách nhiệm càng nặng nề.
Dù Nghiêm Liệt vốn là người thô bỉ nhưng đâu phải hắn không biết đạo lý kia?
Chỉ là quan tâm tất loạn thôi.
Và đương nhiên, trong khi này quan trọng nhất là khuyên can thuyết phục hắn nhưng nếu không có Lâm Hữu dùng thực lực mạnh mẽ của mình ngăn cản hắn lại thì sẽ giống Tư Đồ Kiếm, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Hắn sẽ chỉ liều mạng tiếp tục leo lên bậc Thang Trời thôi.
May mắn, thực lực của Lâm Hữu đủ mạnh mẽ, mới có thể ép Nghiêm Liệt bình tĩnh trở lại, sau đó hắn ngồi yên trên mặt đất, nhìn Thang Trời đang nóng bỏng, rực sáng, nối liền thiên địa đằng kia.
Tư Đồ Kiếm nhìn hắn, khẽ hít sâu một hơi, trong lúc nhất thời vẫn không biết nên thuyết phục như thế nào.
Từ trước tới nay, bất cứ lúc nào, tình huống nào, Nghiêm Liệt đều biểu hiện ra mặt võ dũng của mình. Đây cũng là điều khiến bọn hắn yên tâm nhất, tin tưởng nhất ở hắn.
Chỉ có mỗi chuyện liên quan tới em gái thôi, lại khiến hắn trở nên yếu ớt như một tờ giấy mỏng, dường như đã hoàn toàn biến thành người khác.
Đại khái, đây cũng là điểm yếu trong lòng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận