Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1383: Thiếu Thốn Ba Hệ Thần Vị (Phần 2)

Kỷ Vân Sương thức tỉnh năng lực Đoạ Lạc, lại đạt được binh chủng Vương tộc, nàng đối với bọn hắn mà nói tuyệt đối là một chiến lực cường đại.
Chỉ cần cấp bậc tăng lên, sau này nàng tuyệt đối có thể vượt qua Long Hoàng và Thánh Đế.
- Ta cũng định trở về lập tức thăng cấp.
Kỷ Vân Sương hít sâu một hơi, bình phục lại kích động trong lòng của mình, hỏi.
- Vậy còn ngươi? Động tĩnh vừa rồi lớn như vậy, chẳng lẽ là đạt được Thần Vị à?
- Thần Vị nào có dễ dàng đạt được như vậy, nhưng ngược lại ta đã lĩnh ngộ hai kỹ năng mới, còn thăng lên một cấp.
- Lại thăng lên một cấp?
Vẻ mặt Kỷ Vân Sương nhất thời trầm xuống.
Nàng vốn cho rằng là mình rốt cục đã bắt kịp bước chân của Lâm Hữu, kết quả vẫn giống như trước đó, xem ra còn phải càng thêm nỗ lực mới được.
Lâm Hữu đương nhiên đoán được ý nghĩ của nàng, khẽ cười một tiếng, nói:
- Đi thôi, vừa rồi nhắc nhở đã nói thông qua cửa thứ ba chính là nội điện, trước đi xem thử có cái gì rồi nói tiếp.
Sau khi trải qua ba cửa thí luyện trước, hắn đã hiểu rõ đại khái bố cục của Khởi Nguyên Thần Điện.
Có lẽ là phân chia thành ở ngoài, tiền điện, trong nội điện, chủ điện.
Nói cách khác.
Chỉ cần vượt qua nội điện là bọn hắn có thể đi vào chủ điện, tiến hành thí luyện tranh đoạt Thần Vị cuối cùng.
Bây giờ cách ngày Khởi Nguyên Thần Điện mở ra đã qua một ngày, nhất định phải nắm chặt thời gian mới được.
Kỷ Vân Sương hiển nhiên cũng biết điểm này, cho nên nàng cũng không nói nhảm nữa, bắt đầu tìm kiếm đường ra ở bốn phía.
Rất nhanh.
Bọn họ đã phát hiện một pháp trận dịch chuyển ở ngay phía trước pho tượng Chủ Thần, trực tiếp đứng lên.
- Bá!
Hào quang sáng lên, hai người lập tức biến mất tại chỗ.
Cùng lúc đó.
Trên bình đài hình tròn phía trước cửa thí luyện thứ ba.
Các Thần Tử ở thê đội thứ nhất rốt cuộc cũng chạy tới, bắt đầu tiến hành lựa chọn con đường.
- Quả nhiên giống như ghi chép trên truyền thừa?
Tư Đồ Thắng xuất hiện trước nhất nhìn thoáng qua bốn phía, ánh mắt khoá chặt hướng đám người Lâm Hữu lựa chọn, trực tiếp mang theo binh chủng đi vào.
Sau đó cũng không lâu lắm, các Thần Tử còn lại cũng lần lượt đi đến đây, sau khi do dự một chút, tất cả đều lựa chọn cùng một phương hướng.
Giống như đã sớm tìm hiểu được tin tức có liên quan tới Khởi Nguyên Thần Điện, tốc độ còn nhanh hơn đám người Lâm Hữu không ít, chênh lệch giữa cả hai đang không ngừng thu nhỏ lại.
Nhưng những lãnh chúa còn lại ở phía sau thì không may mắn như vậy nữa.
Đợi khi phần lớn người thông qua cửa thí luyện thứ hai đi tới đây, tất cả đều ngơ ngác, phân vân ở trước mặt mười cửa vào.
- Có ai biết nên chọn con đường nào không?
Nhất thời có một người ở trong đám người hô to.
Nhưng mà đáp lại hắn lại là một mảnh yên lặng, không ai nguyện ý cùng hưởng tin tức quý giá mà mình vất vả mới lấy được này.
Dù sao nếu ít đi một đối thủ cạnh tranh thì cơ hội bọn thu hoạch hắn được Thần Vị cũng sẽ lớn hơn một chút.
Đương nhiên, cũng có người có thể thông qua thí luyện nhanh hơn, bắt đầu trao đổi tin tức với nhau, cuối cùng chọn phương hướng mà mình cho rằng đối phương tiến vào.
Kết quả không bao lâu sau, lối vào Khởi Nguyên Thần Điện vặn vẹo một trận, đa số Lãnh chúa đã chọn sai đều bị trực tiếp dịch chuyển ra ngoài, trên mặt tràn ngập hối hận và hoảng sợ.
Hiển nhiên cũng đã gặp phải thứ gì đó làm bọn hắn ở trên con đường kia làm.
Một số người phản ứng chậm càng trực tiếp chết ở trong, ngay cả cơ hội từ bỏ cũng không có.
Cho dù là người chọn đúng thì cũng có hơn phân nửa bị bóng đen trong sương mù đào thải, tỉ lệ thông qua thấp đến cho doạ người.
Đối với tất cả mọi người thì cửa thí luyện thứ ba tuyệt đối là một đường ranh giới cực lớn.
Không chỉ có khảo nghiệm năng lực quan sát, mà càng khảo nghiệm năng lực ứng biến và thực lực bản thân, hơi không cẩn thận thì vô cùng có khả năng cuối cùng đều là thất bại, vô duyên với Thần Vị.
Nhưng những thứ này cũng không có bất cứ quan hệ nào với Lâm Hữu.
Lúc này, hắn đã thông qua trận pháp dịch chuyển đi vào một toà đại điện rộng rãi hơn so với tiền điện.
Phía trên các cây cột ngọc đỏ thắm điêu khắc chạm khắc họa tiết màu vàng kim, còn có đèn lưu ly treo trên vách tường, đều hiển lộ rõ ràng thân phận cao quý của chủ nhân nơi này.
Nhưng làm cho Lâm Hữu chú ý nhất vẫn là hai hàng hư ảnh trôi nổi ở chỗ sâu nhất trong đại điện, bị ánh sáng bao phủ.
Mỗi một hư ảnh đều phân biệt lấy Hạch Tâm Lãnh Địa các hệ làm hình tượng, liếc mắc một cái là đã nhận ra được.
Bên trái, ánh sáng màu đỏ tản ra theo thứ tự là Dã Thú, Vong Linh, Ác Ma, Nhân Loại.
Bên phải, tản ra ánh sáng màu trắng là Hình Người, Thiên Sứ, Máy Móc, Thực Vật, Côn Trùng, Nguyên Tố.
Phân biệt toạ lạc ở hai bên đại điện, xem ra phân biệt rõ ràng.
- Cái này hình như là dựa theo chủng tộc Chủ Thần và Ma Chủ để phân chia.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Kỷ Vân Sương ngạc nhiên không thôi.
- Chủng tộc Chủ Thần và Ma Chủ?
- Đúng vậy, trước đó khi ta và U La Đại Đế các nàng đến thành thị gần đó mua sắm vật liệu, từng nghe người nói về chuyện có liên quan đến Chủ Thần và Ma Tộc Chi Chủ, trong mười đại chủng tộc có sáu vị Chủ Thần và bốn vị Ma Chủ.
- Nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà Chủ Thần của hệ Côn Trùng và hệ Nguyên Tố vẫn luôn thiếu thốn, không ai có thể kế thừa, lại tính cả Chủ Thần của hệ Thực Vật vừa vẫn lạc, hiện tại cũng chỉ còn lại có ba vị Chủ Thần và bốn vị Ma Chủ.
Nói xong, ánh mắt của Kỷ Vân Sương không khỏi rơi xuống ba hệ Thực Vật, Côn Trùng, Nguyên Tố, lúc này hư ảnh ba hệ này quả nhiên ảm đạm vô quang, dường như mất đi lực lượng, cũng coi là chứng minh lời nói vừa rồi của nàng.
Lâm Hữu nghe xong thì kinh ngạc không thôi.
Thiếu ba hệ sáng thế lực.
Như vậy há chẳng phải là nói, bây giờ Thần Vị trống chỗ không phải là một, mà chính là ba à?
Ba Thần Vị còn trống làm cho Lâm Hữu triệt để kinh hãi.
Nhưng càng làm cho hắn khiếp sợ hơn là chuyện có liên quan đến Chủ Thần và Ma Chủ.
Ở trong thí luyện trước đó hắn đã gặp qua Khởi Nguyên Thần Vực, hắn ẩn ẩn có suy đoán, chắc là số lượng Chủ Thần và Ma Chủ có liên quan đến mười đạo lực lượng sáng thế kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận