Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1266: Vô Tận Sát Ý, Tin Tức Về Các Đại Đế Khác

Tiềm Long giống như cảm nhận được suy nghĩ trong lòng của của hắn, yên lặng một chút, đột nhiên nói:
- Nếu như chủ nhân lo lắng, vậy thì sau tất cả mọi chuyện xong xuôi, chúng ta hãy tìm một chỗ nào đó thật tốt để sống đi.
- Được rồi, tranh thủ thời gian bay đi, lời này cũng không cần nói nữa.
Lâm Hữu nghe thấy lời nói của Tiềm Long, lập tức cảm giác trên người mình cắm đầy lá cờ, không khỏi nghĩ đến một câu từng nghe qua.
- Chờ chiến tranh lần này kết thúc, ta sẽ trở về kết hôn.
Sau đó, không có sau đó nữa.
Người nói ra câu nói này cuối cùng chết trên chiến trường.
Tiềm Long thông qua liên hệ tinh thần biết được ý tứ trong lời nói này của hắn, lập tức ngậm miệng lại, không dám tiếp tục nói lung tung nữa.
Nhưng cũng chính vì có nhóm Vương tộc bên cạnh mới làm cho Lâm Hữu cảm thấy chuyến đi lần này cũng không quá nhàm chán.
Lâm Hữu mắt thấy thành Trấn Ma đã biến mất ở cuối chân trời, lập tức tập trung vào chính sự, từ trong không gian cá nhân lấy ra danh sách thành viên vừa đạt được, lật ra xem thử.
Trang thứ nhất chính là sơ đồ tổ chức của toàn bộ thành viên trong điện Vạn Thần.
Từ trên xuống dưới, theo thứ tự là Điện Chủ, trưởng lão, chấp sự, thành viên hạch tâm, thành viên cao cấp, thành viên cấp thấp.
Trừ Điện Chủ ra, phía dưới có tất cả bảy vị trưởng lão, mỗi người phân biệt quản lý một phân điện, hơn nữa thực lực của tất cả bọn hắn đều là cấp 13, cấp bậc Chân Thần, nhưng trong này lại không ghi chép cấp độ cụ thể của mỗi người.
Lại hướng xuống dưới chính là chấp sự và thành viên hạch tâm, số lượng có chút nhiều, lật vài tờ mới lật hết, hơn nữa thực lực cũng đều là cấp 12 trở lên.
Về phần thành viên cấp thấp hơn thì lại không được ghi chép nhiều như vậy, cũng không phải là đối tượng Lâm Hữu nên chú ý.
Cho nên rất nhanh, hắn đã nhảy bỏ mấy trang ghi chép nhân viên, trực tiếp lật đến đằng sau.
Nhưng không ngờ, đột nhiên hắn nhìn thấy những ghi chép kỳ quái ở mấy trang cuối cùng.
- Thành Đông Vực, bắt được hai người của Vạn Giới, đánh chết một người, đồng thời rút ra Linh Hồn.
- Thành Lan Hoa, bắt được một người của Vạn Giới.
- Nham Thành, bắt được ba người của Vạn Giới, rút ra Linh Hồn của hai người, một người đang lẩn trốn.
- Mỗi khi thành công bắt được một người sẽ được ban thưởng 10 ngàn Tinh Thạch Pháp Tắc, người thông báo tin tức sẽ được ban thưởng 1 ngàn Tinh Thạch Pháp Tắc đồng cấp.
- Những người còn lại đã áp giải đến thành Vạn Thần, chờ xử lý.
Toàn bộ ghi chép rõ ràng, viết một nhóm lại một nhóm văn tự.
Lâm Hữu càng xem thì vẻ mặt thì càng âm trầm, đến cuối cùng càng lạnh như hàn băng, trong mắt hiện ra sát ý vô tận.
Phần ghi chép này chính là ghi chép hạ lạc của những Đại Đế đến từ Vạn Giới bọn hắn!
Hơn nữa còn dài đến mấy tờ, ghi chép hơn trăm người.
Tất cả bọn hắn đều bị điện Vạn Thần bắt, thậm chí có người bị trực tiếp chém giết, rút ra Linh Hồn.
Lâm Hữu đương nhiên biết tại sao bọn hắn phải làm như thế, chính là muốn tìm được người dung hợp hạch tâm thế giới là hắn!
Lại vì một thứ mà tàn sát nhiều người Vạn Giới bọn hắn như vậy.
Quả là đáng chết!
Chẳng lẽ chèn ép bọn hắn ở trong Vạn Giới còn chưa đủ à?
Vào lúc này, Lâm Hữu lại khống chế không nổi tức giận trong lòng, hai tay run lẩy bẩy.
Hắn cố nén xúc động xé nát danh sách, hắn khép danh sách lại, sau đó hít sâu một hơi, lúc này mới cưỡng chế ép cơn giận xuống, dần dần tỉnh táo lại.
Căn cứ theo tin tức có được từ Bạch Thượng Đình.
Gần đây điện Vạn Thần đúng là đang trắng trợn bắt người đến từ Vạn Giới.
Bởi vậy cũng nhờ vậy mà hắn biết được, cũng không phải tất cả Đại Đế đều bị điện Vạn Thần bắt lấy.
Hoặc nói, Không Gian Linh Hồn của vị Thiên Chủ kia sụp đổ sinh ra không gian loạn lưu, xáo trộn vị trí dịch chuyển của bọn hắn nên mới làm cho điện Vạn Thần không thể không phái người tìm kiếm khắp nơi.
Không ngờ một khắc cuối cùng này.
Lại vẫn là vị Chủ Thần chưa từng gặp mặt này mở ra một con đường sống cho bọn hắn.
- Nếu các ngươi đã muốn chúng ta chết thì cũng không nên trách chúng ta.
Sắc mặt Lâm Hữu lạnh như băng, một thân khí tức khủng bố điên cuồng phun trào ra, cả kinh ma thú cấp thấp dọc đường đều chạy trốn tứ tán.
Ban đầu ở trong Vạn Giới, hắn bất đắc dĩ dung hợp hạch tâm thế giới mới làm cho Vạn Giới tiếp tục tồn tại.
Kết quả sau khi đi tới Thần Vực thì lại vẫn dẫn tới mầm tai vạ, không biết có bao nhiêu Đại Đế gặp phải độc thủ (người ra tay tàn ác).
Đại Đế khác thì còn tốt, dù sao hắn cũng không quen.
Nhưng mấy vị Đại Đế của giới Nguyên Thủy, nhất là Thánh Diệu Đại Đế thì đều là người tương đối có ân với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không thể ngồi yên không để ý đến.
Lỡ như trong đám người bị bắt có bọn hắn, vậy hắn sẽ càng phải nghĩ biện pháp cứu bọn hắn ra mới được.
Xem ra lần này, hắn không thể không đến thành Vạn Thần rồi.
- Tiềm Long, tăng thêm tốc độ.
- Đã rõ!
Giống như cảm nhận được tâm tình trong lòng của Lâm Hữu lúc này, Tiềm Long cũng không nói nhảm nhiều lời, lập tức tăng tốc độ lên tới lớn nhất, một đường bay về phía Nam.
Mà lúc này, ở trên tiền tuyến các thành Vạn Thần mấy chục ngàn dặm.
Năm vị trưởng lão trong điện Vạn Thần đang dẫn theo mấy trăm ngàn Lãnh Chúa cấp cao ngăn cản đại quân ma thú dưới trướng bốn đại Chủ Tướng của Ma Vương Quân tiến công.
- Xông lên!
- Giết!
- Giết sạch những quái vật này!
Trong tiếng la giết rung trời, đại quân hai bên ngươi tới ta đi, điên cuồng chém giết.
Những nơi ánh mắt nhìn thấy gần như đều là thi thể của binh chủng và ma thú, tiên huyết càng nhuộm đỏ mặt đất.
Trên không trung, năm vị trưởng lão cấp 13 càng dẫn theo đầy trời binh chủng rời khỏi, giao phong kịch liệt với bốn ma thú Chủ Tướng cấp 13 đối diện.
Khí tức kinh khủng không ngừng nổ tung làm cho Lãnh Chúa và ma thú không có cách nào tới gần bọn hắn nửa phần.
- Độc Phụ, các ngươi ép bách như thế, chẳng lẽ không sợ Điện chủ của chúng ta tới à?
Tam trưởng lão ở phía sau đội ngũ, vừa chỉ huy binh chủng chiến đấu vừa gầm thét kinh thanh, trên trán sớm đã chảy đầy mồ hôi rịn.
Đó là dấu hiệu tiêu hao quá nhiều lực lượng pháp tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận