Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 719: Chống Đỡ! Nhất Định Phải Chống Đỡ Cho Đến Khi Những Người Khác Tới!

- Được rồi, đều khôi phục lại một chút đi.
Lâm Hữu nhìn tất cả ma thú đều đã bị đánh chết sạch sẽ, hắn trực tiếp ra lệnh cho nhóm thực vật nghỉ ngơi tại chỗ.
Mà hắn lại đi qua một bên kiểm kê thu hoạch lần này, thuận tiện cũng thu thập một ít tài liệu trên người ma thú có thể dùng để tạo ra trang bị.
Dù sao những thứ này đều là tiền, không thể lãng phí.
Trước khi thăng lên cấp chín, hắn phải tận dụng mọi khả năng để kiếm nhiều tiền một chút.
Thậm chí nhìn về lâu về dài, hắn còn phải bắt đầu tiến hành công tác chuẩn bị thành lập công quốc, cần tốn thật nhiều tiền đặt nền móng.
Lâm Hữu tính toán một chút, trải qua chiến đấu lần này, tổng cộng hắn đã đạt được gần 5 triệu ma năng.
Không tính là nhiều, nhưng lại thu hoạch được không ít lực lượng bản nguyên.
Hắn ấn mở giao diện Bản Nguyên nhìn thoáng qua.


Tên: Đại Thụ Thế Giới ( bản nguyên )



Phân loại: hệ Thực Vật



Cấp bậc: cấp tám (1510/2100)



Phạm vi: 1510 thước



Hiệu quả của thánh vật: toàn bộ thuộc tính +38%/ hộ thuẫn +19%



Hiệu quả của thiên phú: thể chất +10%, tốc độ khôi phục +10%



Năng lực: Lĩnh Vực Linh Hồn, Thiên Phú Chủng Tộc ( quầng sáng ), Không Gian Triệu Hồi



Giới thiệu: Nó được ngưng tụ từ linh hồn, sinh trưởng đến trình độ nhất định, có thể diễn sinh thành một giới, cần sức mạnh bản nguyên tưới.

Không thể không nói, lực lượng bản nguyên nhận được từ thủ lĩnh ma thú cấp chín cực kỳ dày.
Mới non nửa ngày thôi, đã khiến phạm vi Không Gian Bản Nguyên của hắn tăng lên hơn 1500 mét.
Phạm vi lĩnh vực bao trùm của những kỹ năng loại quầng sáng cũng tăng lên tùy theo Không Gian Bản Nguyên, khiến hắn không cần lo lắng nếu binh chủng ở quá xa sẽ không nhận được tăng phúc.
Với hắn, đây là một lần tăng lên không nhỏ.
Sau khi tất cả nghỉ ngơi khôi phục tại chỗ, hắn đứng dậy tiếp tục đi tới, mang theo binh chủng tiến hành thăm dò nơi khác.
Hình như phạm vi của Rừng Ác Mộng này còn lớn hơn đế quốc Cơ Giới.
Lâm Hữu đi một chút lại ngừng một chút, chừng non nửa ngày, vẫn có cảm giác mình vẫn đang ở bên ngoài rừng rậm.
Về cơ bản, đám ma thú hắn gặp phải đều cấp thấp.
Dựa theo quy luật càng tới gần trung tâm đẳng cấp hỗn độn càng cao, thật hiển nhiên, hắn muốn đi tới giải đất trung tâm trong ngày hôm nay là chuyện không quá khả thi.
Hơn nữa lấy thực lực hiện tại của mình, hắn cũng không nguyện ý tới gần giải đất trung tâm.
Bởi vì trên cơ bản những người có thể vào nơi đó đều là lãnh chúa cấp chín.
Lần này, hắn chuyên môn tới đây thu thập lực lượng bản nguyên, chứ không hứng thú lãng phí thời gian chiến đấu cùng lãnh chúa giới vực khác.
- Đi thôi, tới bên kia nhìn.
Lâm Hữu đưa tay chỉ về hướng xa xa, nơi cây cối có chút thưa thớt rồi nói với nhóm thực vật.
Theo lẽ thường, ở nơi cây cối thưa thớt, ánh mặt trời đều dư thừa, xác suất gặp được ma thú hệ thực vật cũng lớn hơn một ít.
Nếu có thể gặp được lượng lớn ma thú thủ lĩnh càng không thể tốt hơn.
Ngay lập tức, cả đội ngũ thực vật khổng lồ thay đổi phương hướng, trùng trùng điệp điệp hành quân theo hướng Lâm Hữu chỉ, tính toán săn giết thêm mấy con ma thú thủ lĩnh lại trở về.
Nhưng khiến cho Lâm Hữu không nghĩ tới chính là.
Hắn đã đi hơn hai mươi phút, vẫn không gặp được ma thú thủ lĩnh.
Ngược lại đột nhiên bắt gặp tiếng đánh nhau kịch liệt truyền đến từ xa xa.
Có lãnh chúa đang chiến đấu?
Lâm Hữu thầm cả kinh, lập tức lệnh cho nhóm thực vật thu lại tiếng động, cẩn thận tới gần nơi phát ra âm thanh.
Chỉ chốc lát sau. một mảng lớn binh chủng đang diễn ra chiến đấu kịch liệt trong rừng rậm ánh vào mắt hắn.
Rõ ràng là năm lãnh chúa cấp tám đang điên cuồng vây công ba lãnh chúa đối diện.
- Ha ha, các ngươi trốn không thoát đâu, ngoan ngoãn chịu chết đi.
- Gặp phải chúng ta xem như các ngươi xui xẻo.
- Lên, giết chết tất cả binh chủng của bọn họ trước!
Tiếng cười to đầy kiêu ngạo, không ngừng quanh quẩn trong rừng.
Mà năm người này, đúng là tiểu đội săn giết do Quách Trung Hiền suất lĩnh vừa rời khỏi cứ địa của Liên Minh Giới Vực.
Mỗi một người trong đám bọn họ đều mang theo gần bốn trăm binh chủng, đang bao vây ba lãnh chúa cấp tám kia vào bên trong.
Nơi tầm mắt Lâm Hữu quét tới, tất cả đều là đống lớn thi thể binh chủng, về cơ bản những thi thể này đều thuộc về phía bị vây công.
Bởi vì số lượng chênh lệch, ba người kia chỉ có thể dựa vào bảy tám trăm binh chủng đau khổ chống đỡ, vừa đánh vừa lui.
- Chống đỡ! Nhất định phải chống đỡ cho đến khi những người khác tới!
- Không được, bọn họ có nhiều binh chủng lắm, sắp ngăn không được rồi!
- Móa nó, cùng lắm thì liều mạng cùng bọn họ!
- Đừng xúc động!
Trên mặt ba người ấy giăng đầy lo lắng và phẫn nộ, bọn họ không ngừng ra lệnh cho binh chủng của mình.
Nhưng ba đấu năm, hoàn cảnh quá xấu còn bị phong kín tất cả đường lui.
Trải qua lần phá vây thất bại, vòng chiến lại nhanh chóng co rút, khiến bọn họ trực tiếp rơi vào hoàn cảnh tràn ngập nguy cơ, chỉ có thể lui đến bên dưới một gốc đại thụ che trời cạnh đó, có ý đồ kéo dài thời gian tìm kiếm cơ hội xoay chuyển tình thế.
Mà Lâm Hữu tránh ở xa xa, cũng thấy rõ bộ dạng bọn họ.
Ba người này lại chính là mấy lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy, hắn từng gặp trên đoàn tàu lơ lửng lúc trước.
Xem ra sau khi bọn họ rời khỏi đế quốc Cơ Giới, đã lựa chọn phương hướng thăm dò giống hắn, cho nên mới xuất hiện ở nơi này.
Nhưng ai biết đâu bọn họ lại xui xẻo như vậy, lọt vào lãnh chúa giới vực khác phục kích, số lượng đối phương còn hơn bọn họ hai người.
Nhìn thấy khí thế của ba lãnh chúa Giới Nguyên Thủy từ từ yếu bớt, đám người Quách Trung Hiền ở phía xa xa càng thêm kiêu ngạo.
- Buông tay đi, không có ai đến cứu các ngươi đâu.
- Ngoan ngoãn giao ra mấy thứ trên người, chúng ta còn có thể cho các ngươi được chết một cách thống khoái.
- Đúng vậy, giao mọi việc thứ trên người ra đây!
- Cần gì nhiều lời vô nghĩa như vậy, trực tiếp giết là xong.
Kỳ thật bọn họ tới nơi này cũng không phải ngẫu nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận