Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 585: Trận Doanh Tăng Phúc

Hơn nữa, nếu người mang theo Lá Cờ Thống Lĩnh chết, nhiệm vụ của toàn đội sẽ thất bại, trừng phạt này quá hung ác.
Vì nó khiến năm người Lâm Hữu trở thành cái đích cho người ta nhắm vào, biến thành mục tiêu bị tập trung hỏa lực.
Bởi vì chỉ cần xử lý người cầm cờ phe đối phương, có thể trực tiếp đào thải trận doanh bên đó, quả thực chính là trăm lợi mà không có hại.
Trong khi đó, những người bên trong đội ngũ, lại phải thời thời khắc khắc bảo hộ người cầm cờ, mà đây lại không phải là một chuyện đơn giản.
Nhưng có một quy tắc, cũng khiến cho ánh mắt của tất cả lãnh chúa ở trong chiến trường hay ngoài chiến trường đều sáng lên.
Đó chính là, đánh chết sẽ không tử vong!
Một tia băn khoăn cuối cùng trong lòng cũng mất, bọn họ đâu còn ngồi yên được nữa, đều bắt đầu gia nhập trận doanh.
Mới chỉ vài phút thời gian, đội ngũ Mễ Già Nhĩ và Ai Lan Tư đã trực tiếp đủ quân số, nhân số đội ngũ Thanh Phượng và Đường Vấn Thiên đang nhanh chóng tăng lên, khiến cho đám lãnh chúa không kiếm được một vị trí nào rơi vào ảo não.
So sánh với bọn họ, Lâm Hữu bên này vắng vẻ hơn, nhân số tăng lên cực kỳ chậm, hình như những người khác không cho rằng bọn họ bên này có thể chiến thắng.
- Toàn là người nịnh bợ.
Lê Kha đứng ở bên người Lâm Hữu, bất mãn nói.
- Một đám cỏ đầu tường sợ chết mà thôi.
Vẻ mặt Lâm Hữu không thay đổi:
- Chiếu theo tình hình này, đến cuối cùng khẳng định đội ngũ chúng ta sẽ yếu hơn bốn đội kia một ít, cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt mới được.
Giống như để đáp lại lời hắn nói, lúc này đội ngũ Đường Vấn Thiên và Thanh Phượng cũng đủ quân số.
Còn lại đều là lãnh chúa thực lực bình thường, chẳng qua có vẻ bọn họ cũng không muốn gia nhập vào đội ngũ Lâm Hữu.
Chênh lệch trước sau, suy ra cao thấp.
Dù là như thế, số lượng lãnh chúa bên đội ngũ Lâm Hữu rất nhanh đã đủ quân số, khiến cho đám lãnh chúa chưa kịp vượt qua ảo não liên tục đã mất cơ hội.
- Đậu xanh! Sớm biết vậy sẽ không nghĩ lâu làm gì.
- Sao đủ quân số nhanh như vậy? Ta còn chưa tiến vào mà!
- Nếu biết bên kia đầy nhanh như vậy, ta đã qua bên này.
- Quên đi quên đi, dù sao tỷ lệ thắng của đội ngũ này cũng không lớn, dù đi vào cũng không có tác dụng gì.
- Đúng thật, có mấy người Mễ Già Nhĩ và Ai Lan Tư, muốn thắng quá khó khăn.
Không ăn được nho thì nói nho còn xanh.
Những lãnh chúa chưa kịp gia nhập đội ngũ Lâm Hữu, đều hùng hùng hổ hổ, còn tỏ vẻ ghét bỏ bọn họ, giống như được đám người ấy gia nhập là ân huệ lớn vô cùng tận vậy, thậm chí còn có người khinh thường đội ngũ Lâm Hữu.
Dù sao rất nhiều người trong số bọn họ, ngay từ đầu đều đã chạy theo đám người Mễ Già Nhĩ, Lâm Hữu bên này chỉ là lựa chọn vớt trong số những lựa chọn vớt khác, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
- Những người này vừa từ hố phân chui ra sao? Miệng thối như vậy!
Nữ lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy bên cạnh Lê Kha cau mày nói.
Sắc mặt Lê Kha và hai đồng bạn bên cạnh cũng khá khó coi, đám người kia dám nói bọn họ y như mấy người đồng nát.
- Không còn cách nào khác, thanh danh mấy người kia lan truyền quá rộng.
Sắc mặt Lâm Hữu vẫn bình tĩnh.
Trước khi tới nơi này, hắn đã sớm đoán được loại tình huống này, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn bao nhiêu.
Hơn nữa những lãnh chúa này đều là người có thể sống sót đến một ngày cuối cùng, dù thực lực có chênh lệch, cũng không chênh lệch nhiều đến mức không ngăn cản được phe đối phương, nhiều nhất chỉ yếu hơn một tí thôi.
Đồng thời, trong này vẫn có một ưu điểm, thì phải là bãi lạn (chỉ một chuyện đã không thể đi theo chiều hướng tốt, cho nên không còn tiếp tục áp dụng những phương pháp khống chế khác nữa, cứ để mặc nó tùy ý phát triển.)
Trong đội ngũ của hắn có rất nhiều người đều là bất đắc dĩ mới gia nhập vào, phỏng chừng trong lòng cũng không mong chờ phe mình có thể chiến thắng, từ đó dẫn đến tâm tính thật thoải mái đón nhận.
Còn hơn khi đối diện với trận địa quân địch sẵn sàng, vẻ mặt lại căng thẳng không nói nên lời. Nói không chừng đây lại chính là một ưu thế.
Ta chỉ tới chơi đùa, giết một tên là đủ, giết hai lên có lời.
Dù sao cũng sẽ không tử, trước hết giết cái thích nói sau.
So sánh với bên kia.
Đám lãnh chúa bên các phe đối diện đều ôm tâm tư khác nhau, đều suy nghĩ làm như thế nào mới có thể chiến thắng, khi tiến công phòng thủ thực dễ dàng xuất hiện chia rẽ.
Dù sao, tất cả những người có mặt tại đây đều là lãnh chúa đứng đầu tụ tập từ các giới, một đám đều tâm cao khí ngạo.
Dù vì ích lợi, khiến bọn họ tụ tập cùng một chỗ trong khoảng thời gian ngắn, nhưng không thể vì vậy mà khiến bọn họ cùng chung mối thù. Đã không chung chí hướng, còn trông cậy vào bọn họ nghe mệnh lệnh từ người cầm cờ ư?
Quá nực cười.
Kể cả Mễ Già Nhĩ được cho rằng mạnh nhất cũng khiến bọn họ nghe lệnh được.
Cho nên giữa năm đội ngũ này, ngược lại bầu không khí phe Lâm Hữu lại sinh động nhất.
Tốp năm tốp ba lãnh chúa chụm cùng một chỗ, một đám đều có bộ dáng nóng lòng muốn thử, chuẩn bị làm một hồi que chọc phân.
Vừa lúc này, một tiếng nhắc nhở phân biệt ở mỗi một đội ngũ trung vang lên.


Hoàn thành xây dựng trận doanh, kích hoạt trận doanh tăng phúc: Uy Thế Bá Vương



Uy Thế Bá Vương: Khi thành viên trận doanh Bá Vương chiến đấu cùng kẻ địch, sẽ giảm xuống 5% toàn bộ thuộc tính của kẻ địch.


???
Tình huống gì đây?
Lại có tăng phúc?
Đám lãnh chúa trận doanh Bá Vương đều sững sờ.
- Đây là…Trận doanh tăng phúc!
- Thì ra là thế, ta biết vì sao sẽ chia trận doanh rồi, bởi vì từng trận doanh tăng phúc sẽ không giống nhau!
- Lại giảm thuộc tính của kẻ địch, hiệu quả thật mạnh!
- Không biết hiệu quả tăng phúc của trận doanh khác là gì?
Nhóm lãnh chúa bàn tán xôn xao, không khỏi nhìn về mấy phương hướng khác.
Mà Lâm Hữu trên đài điểm tướng, cũng bị nhắc nhở bất thình lình này làm kinh ngạc.
Giảm 5% thuộc tính kẻ địch, chính là hiệu quả của Minh Chứng Bá Giả mà?
Bạn cần đăng nhập để bình luận