Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 59: Đoạt Được Lệnh Bài Binh Chủng Hiếm Có

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều chuyển hướng công kích Viêm Vũ, đồng thời nhanh chóng vây quanh hắn, muốn ngăn cản hắn tới gần bảo rương.
Nhưng không ngờ, lúc này khóe miệng của Viêm Vũ đột nhiên cong lên.
- Thuật Địa Chấn!
Theo tiếng quát khẽ của hắn, nguyên tố Thổ xung quanh hắn đồng loạt dâng lên thành những nắm tay to tướng rồi đột nhiên đánh về phía mặt đất.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang lên, mặt đất nứt toạc rồi sụp đổ, sau đó nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, toàn bộ khu vực chấn động kịch liệt.
Đám lĩnh chủ và binh chủng không kịp phản ứng, nháy mắt rơi vào trạng thái mất cân bằng, ai nấy đều bị chấn động đến tê cả da đầu, ngay cả chỗ khu vực bảo rương đều không thể may mắn thoát khỏi.
Đúng lúc này, từng cây dây leo đột nhiên xông ra, chúng nó bò sát mặt đất và bơi về phía bảo rương.
Cuối cùng, Lâm Hữu cũng ra tay!
………..
- Hỏng bét! Có người muốn trộm bảo rương!
Có người kịp thời phản ứng lại, lập tức phát hiện dây leo đang lao thẳng về phía bảo rương, nhất thời quá sợ hãi, vội vàng ra lệnh binh chủng của mình đi ngăn cản.
- Muốn đi qua? Không có dễ dàng như vậy đâu! Bức Tường Liệt Diễm!
Viêm Vũ hét lớn một tiếng, nguyên tố lửa xung quanh hắn bùng phát.
Từng ngọn lửa nóng rực bùng cháy tạo thành một bức tường lửa ngăn cách mọi người và bảo rương, hoàn toàn ngăn cản đường đi của bọn họ.
Có những bức tường lửa này ngăn cản, dây leo của Lâm Hữu rất thuận lợi đi tới trước mặt bảo rương và mở nó ra, sáu món đồ được bao phủ trong vầng hào quang cũng lọt vào trong mắt mọi người.
- Sáu cái!
Mọi người chấn động, không dám tin tưởng mà nhìn bảo rương.
Không ngờ số lượng bảo vật lần này lại nhiều hơn trước gấp đôi!
Mà bên trong những món bảo vật phát sáng này lại có hai loại vật liệu nằm yên trông giống như là lệnh bài, cái này khiến cho bọn họ mừng rỡ như điên.
- Lệnh Bài Binh Chủng! Là Lệnh Bài Binh Chủng!
Có người không khỏi hô to.
Ngay cả Lâm Hữu cũng khiếp sợ không kém.
Bởi vì hắn biết rõ, Lệnh Bài Binh Chủng trong rương không phải là Lệnh Bài Binh Chủng bình thường, mà chính là binh chủng hiếm có!
Binh chủng hiếm có đại biểu cho cái gì, không ai trong khu vực này biết rõ hơn hắn.
Hắn căn bản không cần phải suy nghĩ nhiều, những sợi dây leo nghe theo mệnh lệnh của hắn, lập tức lướt về phía hai lệnh bài kia.
- Muốn lấy lệnh bài? Đã được ta đồng ý chưa?
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền đến.
Bên cạnh một người thanh niên nho nhã, vài tên binh chủng mặt người thân rắn đột nhiên mở to mắt, bộc phát ra một loại ánh mắt gần như là thực chất.
Dây leo vốn đang chuẩn bị lấy Lệnh Bài Binh Chủng bỗng chốc hóa thành đá và vỡ tan thành vô số mảnh vụn.
- Xà Phát Nữ Yêu?
Lâm Hữu híp mắt lại rồi nhìn về phía người đàn ông kia, hóa ra là tên vừa được mọi người bàn luận, Mặc Trường Phong, xếp hạng thứ tám!
Nghe nói lãnh địa của Mặc Trường Phong là loại hình giống nhân loại, nhưng không ngờ hắn ta sẽ có binh chủng lợi hại như Xà Phát Nữ Yêu, hơn nữa còn lĩnh ngộ được kỹ năng Hóa Đá.
Nó có thể khiến thực vật của hắn hóa đá trong nháy mắt, hiển nhiên là cũng đạt đến cấp 5.
Nhưng... Hắn ta thực sự nghĩ rằng có thể ngăn cản được Lâm Hữu chỉ với loại trình độ này sao?
Trong lòng Lâm Hữu cười lạnh, nguyên một đám Yêu Cơ Phấn Hồng hiện thân sau lưng, dây leo lít nha lít nhít bay múa đầy trời, bao vây toàn bộ khu vực bảo rương ở bên trong.
Cảnh tượng kinh khủng kia khiến mọi người khiếp sợ trợn to hai mắt.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một lượng thực vật dày đặc như vậy, cho dù là hệ Thực Vật cấp 5 cũng không cách nào đạt được quy mô như vậy!
Bọn họ muốn tiến lên trước ngăn cản.
Nhưng đợi đến khi bọn họ kịp phản ứng lại thì một màn sương hồng đã lặng lẽ rơi xuống, khiến tinh thần của bọn hắn trở nên hoảng hốt.
Ngay cả Mặc Trường Phong cũng không thể tránh thoát.
Mọi người như đắm mình vào Tiên cảnh, bên cạnh có các thiếu nữ thì thầm bên tai, vuốt ve, như si như say.
- Không ổn rồi! Sương mù này có độc!
Mặc Trường Phong chấn động, nháy mắt hắn ta đã tỉnh táo lại.
Nhưng khi hắn ta nhìn về phía bảo rương thì hai khối Lệnh Bài Binh Chủng kia đã rơi vào trong tay của Lâm Hữu, đối phương và thực vật của mình đều quay trở lại, chuẩn bị trốn thoát.
- Đừng hòng chạy trốn!
Mặc Trường Phong chợt quát lên một tiếng, muốn mang Xà Phát Nữ Yêu đuổi theo.
Nhưng giây tiếp theo, Lâm Tịch bên cạnh Lâm Hữu nhanh chóng bay lên, pháp trượng bỗng dưng chĩa về phía Mặc Trường Phong, vô số bụi gai lập tức trói chặt thân thể bọn hắn, khiến bọn hắn không tài nào nhúc nhích được.
Chờ đến khi bọn hắn tránh thoát thì Lâm Hữu đã cao chạy xa bay cùng với các thực vật của mình.
Ngay cả Viêm Vũ trong đám người cũng không biết biến mất từ lúc nào.
- Má! Để hắn chạy trốn rồi!
- Đuổi theo! Nhất định phải cướp lấy Lệnh Bài Binh Chủng!
Những người kịp phản ứng lập tức điên cuồng đuổi theo, muốn đoạt lại lệnh bài.
Mà những người không đuổi theo thì nhìn chằm chằm đồ vật còn dư lại trong bảo rương, nháy mắt đã gia nhập vào cuộc chiến tranh đoạt.
Tuy Mặc Trường Phong không cam lòng, nhưng về mặt lý trí thì hắn không có đuổi theo.
Bởi vì hắn có thể cảm giác được, vừa rồi Lâm Hữu đã hạ thủ lưu tình.
Điều này khiến hắn ta khiếp sợ không gì sánh nổi, không ngờ trong khu vực này lại ẩn giấu một nhân vật lợi hại như thế, chẳng lẽ là mấy tên biến thái xếp hạng trước hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận