Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 181: Trại Chăn Nuôi

Ngay khi nhìn thấy bộ dạng Lâm Hữu, cùng thực vật binh chủng bên người hắn, hai mắt bọn họ lập tức trừng lớn lên.
- Lãnh chúa đại nhân?
Liếc mắt một cái, bọn họ đã nhận ra thân phận Lâm Hữu.
Bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới, lại đụng tới Lâm Hữu ở chỗ này, bởi vậy trong nháy mắt đã ngừng chân lại.
Bọn họ còn thế đừng nói tới hai con lợn rừng kia, lúc này chúng đã trực tiếp bị dọa đến mức cuộn mình nằm run rẩy trong một góc rồi.
Đồng thời, thuộc tính của chúng nó cũng lập tức hiện lên trong mắt Lâm Hữu.


Tên: Lợn Rừng Răng Nanh ( có thể thuần dưỡng )



Chủng tộc: dã thú



Cấp bậc: cấp ba



Lực lượng: 42



Thể chất: 38



Nhanh nhẹn: 42



Tinh thần: 38



Kỹ năng: Heo Xông Pha



Giới thiệu: là một loại lợn rừng cấp thấp, tốc độ chạy trốn rất nhanh, tính tình dịu ngoan, chất thịt ngon, năng lực sinh sản rất mạnh.

Có thể thuần dưỡng?
Vẻ mặt Lâm Hữu ngẩn ra, hắn cực kỳ ngoài ý muốn.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy ma thú có thể thuần dưỡng.
Tuy chỉ là ma thú cấp ba, nhưng với hắn, ý nghĩa của chúng hoàn toàn khác biệt!
Bởi vì hiện tại bên trong thành Hoàng Sa, bọn họ chỉ nuôi dưỡng những con gia súc bình thường, sản lượng và chất lượng thịt hoàn toàn không thể so sánh với ma thú.
Bình thường cho cư dân lãnh địa dùng còn được, nhưng lại không thể hấp dẫn được tu luyện giả.
Nếu có thể mở rộng phạm vi chăn nuôi, tuyệt đối là một cơ hội buôn bán cực lớn.
Nghĩ vậy, Lâm Hữu nhìn về phía mấy người có vẻ mặt kinh ngạc kia, nói:
- Bán hai ma thú này cho ta nhé? Ta có thể trả các ngươi hai trăm ma tinh.
- Hai trăm ma tinh!
Mấy tu luyện giả ấy không nhịn được kinh hô lên.
Giá cả này đủ để mua thi thể ma thú cấp năm, cấp sáu.
Bọn họ đâu dám nghĩ nhiều, liên tục đáp:
- Đương nhiên là có thể! Lãnh chúa đại nhân muốn thì cứ mang nó đi.
- Vậy đi, đây là hai trăm ma tinh, ta sẽ mang ma thú đi.
Lâm Hữu không nói thêm gì, hắn trực tiếp ném một túi ma tinh cho bọn họ, sau đó cho Tướng Lĩnh Thụ Tinh bắt lấy hai con ma thú lợn rừng đang sợ tới mức không dám nhúc nhích kia.
- Cẩn thận một chút, đừng giết chết chúng nó.
Lâm Hữu không nhịn được dặn dò một tiếng, sợ Tướng Lĩnh Thụ Tinh không khống chế tốt sức mạnh, giết chết hai con lợn rừng giống quý báu này.
Chúng chính là cây rụng tiền của hắn đó!
Sau khi xác nhận hai con lợn rừng vẫn bình yên vô sự, lúc này hắn mới mang theo đội ngũ chạy trở về thành Hoàng Sa.
Mấy tu luyện giả kia mắt tròn mắt dẹt nhìn theo, một hồi lâu sau mới phản ứng được.
Sau đó bọn họ lập tức vây quanh cái túi kia, kích động kiểm tra ma tinh bên trong.
Mà Lâm Hữu cũng rất nhanh trở lại bên trong lãnh địa.
Vừa xuyên qua cổng vào, hắn đã vội vàng đi tới bên dưới Đại Thụ Sinh Mệnh, ấn mở kiến trúc giao diện, cẩn thận tìm kiếm.
- Có rồi!
Hắn lập tức tìm thấy một kiến trúc cực kỳ thích hợp.


Tên kiến trúc: Trại Chăn Nuôi



Cấp bậc kiến trúc: cấp một (có thể tăng lên)



Công năng kiến trúc: chăn nuôi gia cầm, súc vật, ma thú, cũng tăng lên tốc độ chăn nuôi.



Hiệu suất chăn nuôi: 110%



Mỗi ngày tiêu hao: 100 ma năng



Kiến tạo cần: 100 tài nguyên gỗ, 100 tài nguyên đá, 250 ma năng

Mới đầu khi hắn nhìn thấy kiến trúc này, còn không hiểu ý nghĩa phần giới thiệu.
Hiện tại, hắn cũng hiểu được.
Hoá ra ngoại trừ súc vật bình thường, ma thú cũng có thể chăn nuôi, chỉ là hắn chưa tìm ra phương pháp mà thôi.
May mắn hai ngày nay, đội lấy quặng mỏ đã thu thập cho hắn không ít khoáng thạch.
Không chút do dự, hắn trực tiếp chọn một khu vực trống trong góc thành Hoàng Sa, xây dựng nên Trại Chăn Nuôi.
Cùng lúc đó, bên trong thành Hoàng Sa.
Bên trên vị trí Lâm Hữu vừa chọn, một mảnh ánh sáng lên, vô số tài nguyên đá, tài nguyên gỗ nhanh chóng hội tụ, sắp xếp thành rào chắn bên ngoài khu đất trống đó, mở ra một khu vực nuôi dưỡng thật lớn bên trong.
Tiếp theo, Lâm Hữu mang theo một cặp lợn rừng có đực có cái đi vào Trại Chăn Nuôi, bỏ chúng vào bên trong rào chắn.
Từ Trung đang làm việc ở gần đó thu được tin tức, cũng mang theo thủ hạ vội vàng chạy lại đây.
- Lãnh chúa đại nhân, đã xảy ra chuyện gì vậy?
- A, ngươi tới vừa đúng lúc.
Nhìn thấy Từ Trung, Lâm Hữu lập tức vẫy tay với hắn.
- Ta vừa xây một Trại Chăn Nuôi ở đây, ngươi sắp xếp mấy người lực lượng lớn một chút qua bên này, chuyên môn phụ trách chăn nuôi ma thú, tiền công cứ tìm Tiết tổng quản báo là được.
- Chăn nuôi ma thú?
Từ Trung trừng lớn hai mắt, không khỏi nhìn về phía hai lợn rừng đã bị Lâm Hữu bỏ vào bên trong rào chắn.
- Đây là... Ma thú cấp ba!
- Đúng.
Lâm Hữu gật đầu:
- Thành Hoàng Sa tổng không thể chỉ dựa vào gieo trồng hoa màu mà sống qua ngày được, cần phát triển nhiều ngành nghề hơn mới được. Chất thịt của ma thú ngon hơn gia súc bình thường rất nhiều, hơn nữa không dễ dàng nhiễm bệnh, nếu có thể mở rộng phạm vi chăn nuôi, coi như một hướng đi không tồi.
- Được, ta sẽ sắp xếp chuyện này, vừa lúc gần đây tuyển được không ít tu luyện giả từ thành Mặc Uyên bên kia qua đây, chúng ta không thiếu người.
Từ Trung cung kính nói.
-Thành Mặc Uyên?
Lâm Hữu nao nao.
- Đúng vậy, gần đây thành Mặc Uyên mới xảy ra náo động, thiệt nhiều cư dân lãnh địa đã chạy nạn đến thành Hoàng Sa chúng ta, Tiết tổng quản đang vội vàng sắp xếp cho bọn họ.
Từ Trung vừa nói, vừa âm thầm quan sát sắc mặt Lâm Hữu, sợ bọn họ tự tiện chủ trương sẽ khiến Lâm Hữu không hài lòng.
May mắn, Lâm Hữu không cảm thấy bực bội, ngược lại hắn lộ ra nụ cười:
- Làm không tồi, hiện giờ đúng là khi thành Hoàng Sa đang thiếu người, có thể nhận bao nhiêu thì nhận, không cần lo lắng về vấn đề tài nguyên.
Từ Trung nghe vậy cả người chấn động, hắn kích động nói:
- Ta hiểu! Ta sẽ cố gắng hết sức!
- Ừm, đi thôi.
Lâm Hữu gật đầu với Từ Trung rồi xoay người rời khỏi Trại Chăn Nuôi, chạy trở về lãnh địa.
Hiện giờ, Trại Chăn Nuôi đã xây dựng xong, kế tiếp chỉ cần cho hai con lợn giống này sinh sản nhiều hơn, dần dần mở rộng quy mô là được.
Hắn tin tưởng qua không bao lâu nữa, Trại Chăn Nuôi có thể sản xuất lượng lớn thịt lợn rừng cấp ba, chắn chắn đủ cung cấp thịt cho thành Hoàng Sa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận