Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 705: Thực Hiện Kế Hoạch (1)



Thêm vào: Thánh Linh Thạch (thời gian duy trì và hiệu quả của trạng thái tiêu cực trên người tất cả phe bạn giảm xuống 25%)



Giới thiệu: Nó được tạo ra từ xác ngoài của Trùng Vương Phệ Nham và Hạch Tâm Nguyên Tố Băng, cũng hoàn mỹ dung nhập với năng lượng của Thánh Linh Thạch, có hiệu quả chống cự mạnh dị thường, là một phần trong sáo trang Sương Linh.

Trang bị thật mạnh!
Lâm Hữu xem xong thuộc tính của Chiến Giáp Sương Linh, không nhịn được khiếp sợ.
Nhất là sau khi nhìn thấy hiệu quả phụ thêm của Thánh Linh Thạch, hắn lại kích động không thôi.
Thời gian duy trì và hiệu quả của trạng thái tiêu cực trên người tất cả phe bạn giảm xuống 25%, tuyệt đối là năng lực hắn đang cực kỳ mong muốn.
Với cơ sơ đó, cộng thêm ba khối mảnh nhỏ Thần cách gia trì, hiệu quả các loại trạng thái dị thường tác động lên hắn sẽ giảm xuống hơn một phần ba!
Kể cả kỹ năng trói hồn của Trương Quan, cũng chỉ có thể trói buộc hắn hơn 6 phút mà thôi.
- Mau mặc vào nhìn đi, sau khi mặc còn có thể kích hoạt hiệu quả khủng bố.
Mạch Cách n vừa thấy vẻ mặt kích động của Lâm Hữu, đã biết hắn cực kỳ vừa lòng với hai kiện trang bị, không khỏi lên tiếng thúc giục.
Lâm Hữu nghe vậy, cũng lập tức phản ứng lại, vội vàng mặc hai kiện trang bị lên người.


Tập hợp đầy đủ bộ trang bị Sương Linh sáo trang, thành công kích hoạt thuộc tính bá đạo.



Đóng băng ( bị động ): khi sương giá chồng đủ 10 tầng, phát động hiệu quả đóng băng địch nhân, liên tục trong 3 giây.

- Cừ thật.
Hắn đã nói mà, vì sao hai kiện trang bị này lại không có hiệu quả chồng chất.
Hoá ra là thuộc tính phối hợp khi sử dụng sáo trang, vừa giảm tốc độ vừa đóng băng, hiện giờ hắn nói mình là pháp sư hệ băng cũng không có vấn đề gì.
Đừng coi thường 3 giây thời gian đóng băng này.
Vào lúc mấu chốt, tuyệt đối có thể mang tới hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Dù hắn dùng sức mạnh quy tắc phát động kỹ năng quần công, cũng có thể khống chế kỹ năng trong phạm vi lớn, hiệu quả điều khiển chiến trường của nó tuyệt đối là nhất lưu.
- Thế nào? Vừa lòng chưa?
Mạch Cách n hỏi.
- Ừm, cực kỳ vừa lòng!
Lâm Hữu gật đầu thật mạnh.
Đâu chỉ vừa lòng, phải nói là vượt qua hắn mong muốn.
Có hai kiện trang bị này, tỷ lệ nắm chắc chém giết Trương Quan đã lên tới 9 phần!
- Không thành vấn đề là tốt rồi.
Mạch Cách n nhếch miệng cười nói:
- Đi thôi, ở đây lâu như vậy, ta phải đi ăn uống tử tế một chút mới được, vừa lúc tiễn ngươi rời đi.
- Đi, hôm nay ta và ngươi uống sảng khoái một trận.
Lâm Hữu cũng nở nụ cười, đã giải quyết xong một chuyện lớn, cả người hắn thả lỏng hơn không ít.
Rất nhanh, hai người đã rời khỏi rèn lò luyện, trở lại tiệc rượu trong cung điện, ăn uống say sưa một trận.
Mãi cho đến lúc bầu trời tối đen, Lâm Hữu cơm no rượu say, được Mạch Cách n tiễn đưa, đi vào Truyền Tống Trận.
- Được rồi, đã kích hoạt giúp ngươi Truyền Tống Trận, về sau có cơ hội nhớ qua đây làm khách. Nhờ ngươi nhiều chiếu cố tộc nhân bên kia của ta.
Bên ngoài Truyền Tống Trận, Mạch Cách n nói với Lâm Hữu.
- Yên tâm đi, ta biết mà.
Lâm Hữu mỉm cười, chậm rãi đi vào bên trong Truyền Tống Trận.
Tiếp theo, Truyền Tống Trận sáng lên tia sáng, hình ảnh trước mắt Lâm Hữu trở nên mơ hồ, tiến vào bên trong một mảnh không gian vặn vẹo.
Đợi cho đến lúc đứng vững trở lại, hắn đã quay về bộ tộc Người Lùn ở bên ngoài thành Hoàng Sa.
Lúc này, trời đã muốn hoàn toàn tối đen, sao sáng đầy trời, chiếu vào gương mặt Lâm Hữu nhìn rõ ràng hơn một chút.
Hiện tại công việc chuẩn bị đã xong xuôi.
Kế tiếp, chính là thời khắc thực thi kế hoạch!
Nghĩ đến đây, hắn đã gọi Rồng Yêu Đế tới, bay trở về lãnh địa.

Thánh Vực.
Bên trong một quán rượu nào đó trong chợ đêm nhộn nhịp.
Trương Quan ngồi bên cửa sổ, đang nghe một vị lãnh chúa cấp tám đối diện báo cáo.
- Ý của ngươi là, lãnh địa của gia hỏa kia ở ngay bên trong công quốc Đại Hoang?
- Đúng vậy, tra xét tin tức này không hề khó.
- Được, ta đã biết, đi về trước đi.
Trương Quan nhẹ nhàng chuyển động chén rượu trong tay, đáy mắt hiện lên một luồng hàn mang và khinh miệt.
Thật sự nghĩ rằng cứ trốn trong công quốc là không sao?
Quá ngu ngốc.
Nhưng hắn ta cũng không sốt ruột, dù sao đã nắm được tin tức cụ thể, luôn luôn có cơ hội ra tay, không quá gấp gáp trong một ngày hai ngày.
- Tính tiền!
Trương Quan hô to một tiếng về phía xa xa rồi trực tiếp đứng dậy, rời khỏi quán rượu.
Lại không chú ý tới, trên cái bàn nằm trong góc sáng sủa bên cạnh hắn ta, có một bóng người vẫn luôn âm thầm chú ý mọi tình huống bên này.
Bóng người kia thấy hắn ta đứng dậy rời khỏi, lập tức ấn mở giao diện tin nhắn riêng tư, phát mấy cái tin tức ra ngoài, sau đó cũng đứng dậy rời đi theo.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Hữu mang theo mười bộ trang bị cấp chín đạt được từ bộ tộc Người Lùn, trực tiếp đi vào bên trong thánh vực.
Đợi chừng nửa giờ, rốt cục hắn cũng liên hệ được với hai người Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm, rất nhanh cả ba đã hội hợp bên cạnh pho tượng.
- Thế nào? Muốn ra tay chưa?
Sắc mặt Tư Đồ Kiếm ngưng trọng nói.
- Ừm, tình huống bên ngươi thế nào?
Lâm Hữu hỏi.
- Không thành vấn đề, mấy ngày nay ta đã phái người âm thầm lưu ý tình huống của Trương Quan, chắc hôm nay hắn ta sẽ tới thăm dò bên trong Rừng Ác Mộng.
- Được, chúng ta bắt đầu chuẩn bị đi.
Lâm Hữu nói xong, trực tiếp lấy ra mười lăm bộ trang bị cấp chín có hiệu quả kháng trạng thái dị thường từ trong không gian cá nhân giao cho hai người.
- Đây là cái gì?
Nghiêm Liệt tò mò tiếp nhận trang bị.
Giây tiếp theo, hai tròng mắt của đối phương đột nhiên trừng lớn lên.
- Này... Trang bị thật biến thái! Còn hơn một thuộc tính so với trang bị bình thường, ngươi lấy từ đâu mà nhiều như vậy?
- Là thợ rèn Người Lùn trong lãnh địa của ta chế tạo, ngươi tự trang bị cho mình và binh chủng Người Thú của ngươi đi, như vậy tỷ lệ thành công sẽ cao hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận