Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 269: Nhiệm Vụ Bí Mật

Hắn và Kỷ Vân Sương hợp tác cực kỳ ăn ý, mấy lần phải dựa vào thuộc tính tăng thêm của binh chủng thiên sứ trong tay cô, hắn mới đánh chết được lãnh chúa cấp bảy.
Nếu không hắn đâu thể không thu thập đủ Tinh Hoa Lãnh Địa nhanh như vậy?
Kỷ Vân Sương nghe câu trả lời của hắn, cũng lộ ra một tia ý mừng.
Tiếp theo, bọn họ và đám lãnh chúa khác cùng nhau rời khỏi mảnh đất trung lập, bay trở về chủ thành.
Nhưng khiến cho Lâm Hữu không nghĩ tới chính là.
Ngay lúc hắn và Kỷ Vân Sương chia ra, khi hắn đi vào gần quảng trường truyền tống, một bóng người đột nhiên xuất hiện, ngăn cản đường hắn đi.
- Tam hoàng tử?
Lâm Hữu ngoài ý muốn nhìn người tới, vậy mà lại là Tam hoàng tử Tần Lễ của đế quốc Thiên Khung?
- Đúng vậy, chính là ta, ta đã đứng nơi này chờ ngươi rất lâu rồi.
Mặt Tần Lễ đầy ý cười, hắn và mấy người hầu vây quanh cùng nhau đi tới trước mặt Lâm Hữu.
Câu này khiến Lâm Hữu càng thêm nghi hoặc, hắn hỏi:
- Tam hoàng tử đặc biệt ở chỗ này chờ ta, là có chuyện gì quan trọng ư?
Có thể khiến Tần Lễ đặc biệt đứng chờ hắn ở nơi này, không cần nghĩ cũng biết chuyện này không đơn giản.
Quả nhiên, Tần Lễ nhìn bốn phía, rồi mới ghé lại bên tai hắn thấp giọng nói:
- Có một nhiệm vụ bí mật, sau khi hoàn thành có thể đạt được mười viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy, và 100 ngàn điểm tích luỹ vinh dự, không biết ngươi có hứng thú hay không?
- Ngươi nói cái gì?
Con ngươi của Lâm Hữu chợt co rụt lại, hắn không tin nổi nhìn về phía Tần Lễ.
Đã thấy Tần Lễ đưa cho hắn một thủ thế chớ có nói.
- Người ở đây quá đông, cực kỳ phức tạp, cứ tới biệt phủ của ta lại nói sau.
- Được!
Lâm Hữu gật đầu thật mạnh.
Mười viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy, cộng thêm 100 ngàn điểm tích luỹ vinh dự, hấp dẫn lớn như thế, hắn tự nhận mình không thể từ chối nổi.
Cho nên rất nhanh, hắn đã theo Tần Lễ lên ngựa, sau đó chỉ nghe xa phu thét to trong tiếng, đám người bọn họ nghênh ngang rời đi.
…………..
Khi Lâm Hữu đi vào biệt phủ yên tĩnh của Tần Lễ, đã là chuyện của hơn nửa giờ sau.
Vừa tiến vào trong viện, Lâm Hữu đã nôn nóng hỏi:
- Rốt cuộc là nhiệm vụ gì, vì sao ban thưởng lại lớn như vậy?
- Bình tĩnh một chút, chớ nóng nảy.
Tần Lễ đưa tay ý bảo Lâm Hữu ngồi xuống, sau đó cầm bình trà lên, vừa rót trà vừa nói:
- Không gạt ngươi, đây là nhiệm vụ bí mật do phụ hoàng ta tự mình ban xuống cho nhóm hoàng tử công chúa chúng ta.
- Đại đế tự mình ra nhiệm vụ?
Trong lòng Lâm Hữu cả kinh.
- Đúng, hoặc cũng có thể nói là người cho chúng ta một lần khảo nghiệm.
- Nếu là khảo nghiệm của mấy vị hoàng tộc các người, vậy đâu có liên quan gì tới ta?
Lâm Hữu dần dần nhíu mày lại.
Đứng ở góc độ của hắn, hắn không quá nguyện ý tham gia vào loại chuyện này.
Hình như Tần Lễ đã sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy, cho nên đối phương khẽ cười cười:
- Kỳ thật chuyện này cũng có liên quan một chút tới ngươi.
- A? Vì sao?
Lâm Hữu bị gợi lên lòng hiếu kỳ.
- Nhiệm vụ này rất đơn giản, chỉ yêu cầu mấy hoàng tử công chúa chúng ta tự phái người ẩn núp tiến vào bên trong đồn biên phòng của đại lục Nguyên Sát, tiến hành định vị không gian truyền tống của đồn biên phòng bọn họ.
- Đây là chuẩn bị cho một tháng sau đại chiến giữa hai thế giới ư?
- Ngươi cũng biết chuyện này?
Nghe xong lời này, lại đến phiên Tần Lễ kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới, Lâm Hữu cũng biết chuyện đại lục Nguyên Thủy chuẩn bị khai chiến một mất một còn với đại lục Nguyên Sát.
Dù sao tin tức này chỉ có một bộ phận nhỏ những người cầm quyền mới biết thôi.
- Ta tự nhiên có phương pháp của mình.
Lâm Hữu không để lộ nguyên nhân hắn nắm được tin tức này, chỉ thản nhiên nói.
Tần Lễ nhìn hắn thật sâu một cái, nhưng không hề hỏi nhiều, chỉ tiếp tục giải thích:
- Ngươi đã biết, vậy ta sẽ không nhiều lời nữa. Tuy nhiệm vụ lần này chỉ đơn giản như vậy, nhưng muốn ẩn núp tiến vào bên trong đồn biên phòng thế giới Nguyên Sát, lại không phải chuyện dễ dàng. Hơn nữa cấp của người nhận nhiệm vụ càng cao lại càng dễ bị phát hiện, cho nên ta đã nghĩ tới chuyện nhờ ngươi hỗ trợ.
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Lâm Hữu.
Hắn là Tam hoàng tử đế quốc Thiên Khung, có thể nói là một trong số những người nắm tin tức của chủ thành trong lòng bàn tay. Hắn đã nghe được biểu hiện xuất sắc gần đây của Lâm Hữu tại mảnh đất trung lập.
Có thể lấy cấp sáu, mạnh mẽ ngăn cản vài tên cấp bảy của đối phương, thậm chí còn chém giết bọn chúng.
Kể cả đặt bên trên đại lục Nguyên Thuỷ, chiến tích khủng bố bực này cũng là tồn tại lông phượng và sừng lân, cơ bản chẳng mấy ai làm được.
Đây cũng là lý do vì sao hắn lại tìm tới Lâm Hữu.
Dù sao cấp bậc của người nhận nhiệm vụ này càng thấp, lại càng không dễ bị người phát hiện, xác suất thành công cũng càng lớn.
Hiển nhiên, hắn phải chọn người có thực lực mạnh mẽ nhất.
Lâm Hữu cũng hiểu đạo lý này, nhưng để cẩn thận, hắn vẫn tiếp tục hỏi:
- Vậy ngươi có biện pháp gì cho phép người ẩn vào đồn biên phòng không? Chắc ngươi cũng biết, khác biệt giới vực, đối phương có thể cảm nhận được rõ ràng khí tức của chúng ta.
- Chuyện này rất dễ, ta đã chuẩn bị một thứ có thể ẩn giấu khí tức.
Nói xong, Tần Lễ lấy ra một kiện áo choàng vẻ ngoài mộc mạc lại ẩn chứa vài đường hoa văn nhàn nhạt kỳ dị, rồi đặt nó lên mặt bàn đá.


Áo Choàng Ẩn Nấp: ẩn nấp khí tức bản thân, khiến người ta không thể tra xét.

- Áo choàng này có thể che dấu khí tức của ngươi và binh chủng bên người ngươi, kể cả lãnh chúa cấp tám cũng không thể dễ dàng xuyên qua. Đương nhiên, nếu khoảng cách quá gần, tác dụng này cũng không đảm bảo, cho nên ngươi cần phải chú ý đừng tới quá gần lãnh chúa cấp tám trở lên.
- Cấp tám sao...?
Sắc mặt Lâm Hữu ngưng trọng.
Tuy số lượng lãnh chúa cấp tám trở lên không nhiều như cấp sáu, cấp bảy, nhưng nếu bị phát hiện, vẫn cực kỳ nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận