Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1386: Chiến Thiên Thần! (Phần 1)

Hiện tại, thuộc tính cơ sở của hắn là 113 triệu, cho dù có Gào Thét Dã Man thêm vào, bùng nổ toàn bộ khai hoả, cao nhất cũng chỉ đạt tới 200 triệu mà thôi, Đại Pháo và Vô Ảnh gấp đôi sát thương cũng chỉ có thể phá vỡ phòng ngự của đối phương.
Vượt qua một cấp bậc lớn, cũng không phải dễ làm được như vậy.
Huống chi còn là cấp bậc cao như vậy, hơn nữa phải kiên trì lâu hơn 3 giờ.
- Không được. Không thể cứng đối cứng với đối phương!
Tuy còn không biết đối thủ là dạng gì, nhưng Lâm Hữu lại biết, hắn muốn thông qua thí luyện này, biện pháp tốt nhất chính là trốn.
Chống lại chính diện quá khó khăn, hoàn toàn không cần thiết, dù sao chỉ cần kéo dài đủ thời gian là sẽ có thể qua cửa.
- Đi, đi xuống trước rồi lại nói.
Lâm Hữu nói với Linh Tịch bên cạnh một câu, sau đó giải trừ pháp tắc Không Gian, hạ xuống rừng rậm phía dưới.
Vừa rồi hắn đã dùng cảm giác dò xét qua vùng rừng rậm này, phạm vi cực kỳ bao la, mà lại không phát hiện bất kỳ ma thú gì, rất hiển nhiên đây là không gian độc lập chuyên dùng để tiến hành thí luyện, thích hợp dùng để tránh né hoặc là chạy trốn.
- Chỉ hy vọng cấp bậc của Thiên Thần kia không cao, nếu không gặp phải Thiên Thần cấp 5 trở lên thì hắn cũng có thể trực tiếp từ bỏ.
Nhưng một ít chuẩn bị cần thiết vẫn phải làm.
Nhất thời, Lâm Hữu triệu hoán binh chủng ra, bắt đầu nhanh chóng thay đổi hoàn cảnh xung quanh.
Ý định của hắn rất rõ ràng, thực lực tổng hợp của cường giả cấp Thiên Thần cao hơn hắn rất nhiều, hắn không thể chỉ một mực chạy trốn, nếu không thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đuổi kịp.
Mà trước mắt, kỹ năng không bị thuộc tính áp chế mà hắn có chính là hai đại pháp tắc Không Gian và Thời Gian, đây là điều quan trọng giúp cho hắn thông qua thí luyện.
Cho nên rất nhanh, phạm vi mấy cây số trong rừng rậm đều được hắn cải tạo một lần, gia tăng các loại ảo cảnh và thực vật quấy nhiễu, ngay cả kết cấu không gian cũng bị quấy nhiễu hoàn toàn, nhưng ở ngoài lại không nhìn ra bất cứ manh mối nào.
Làm xong những chuyện này, hắn phải nắm chặt thời gian ngồi tại chỗ khôi phục lực lượng pháp tắc tiêu hao.
Lúc này cũng mới qua chừng nửa canh giờ mà thôi.
- Chủ nhân, có thứ gì đó tới gần, tốc độ rất nhanh!
Đột nhiên, Không Minh ẩn nấp ở trên đỉnh cây điều tra tin tức truyền đến âm cảnh báo.
Trong lòng Lâm Hữu chấn động, thông qua liên hệ tinh thần quả nhiên thấy một bóng đen đang nhanh chóng tới gần, đúng là nghênh ngang xuất hiện như vậy, không che giấu chút nào!
- Trở về hết đi.
Lầm Hữu hô nhỏ một tiếng, lập tức triệu hồi tất cả binh chủng để tránh tiết lộ khí tức.
Mà chính hắn thì tập trung ý chí, trực tiếp phát động kỹ năng Hư Vô của Vô Ảnh, tiến vào trạng thái tiềm hành, hoà làm một thể với rừng rậm bốn phía.
- Vèo!
Tiếng xé gió vang lên.
Một bóng người tản ra khí tức khủng bố xuất hiện, bỗng nhiên lướt qua vị trí của Lâm Hữu, hình như cũng không có phát hiện ra dị thường nơi này.
Lâm Hữu âm thầm kinh hãi.
Bởi vì vừa rồi, trước mắt hắn đã xuất hiện tin tức của đối phương.


Tên: Thí luyện giả



Chủng tộc: Nhân Tộc



Cấp độ: Cấp 14 (Thiên Thần cấp 1)



Sức mạnh: 500 triệu



Thể chất: 500 triệu



Tốc độ: 500 triệu



Tinh thần: 500 triệu



Kỹ năng cơ sở: Không biết

[ Giới thiệu: Một trong những lãnh chúa tham gia thí luyện ở tiền điện, bị tạm thời phong ấn một bộ phận năng lực, không thể nào triệu hoán binh chủng.]
Là một lãnh chúa tham gia thí luyện!
Mà không phải thí luyện mô phỏng ra các loại vật liệu như bản sao à?
Lần này phiền toái rồi.
Sắc mặt Lâm Hữu ngưng trọng lên, hắn không muốn gặp phải nhất chính là loại kết quả này.
Nếu như chỉ là phục chế thể không có suy nghĩ thì có lẽ còn có thể chui một chút lỗ thủng, nhưng đổi thành chân nhân có tư tưởng, độ khó khăn lập tức tăng lên không chỉ một lần.
Hơn nữa rất hiển nhiên.
Hắn là mục tiêu thí luyện của đối phương, đối phương muốn thông qua thí luyện thì phải đào thải hắn mới được.
Đây là một trận chiến, chỉ có một người có thể thông qua thí luyện!
- Không cần trốn, ta biết ngươi đang ở gần đây.
Trong lúc Lâm Hữu đang nghĩ ngợi thì cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng gọi lạnh như băng.
Hắn vốn cho rằng cường giả Thiên Thần sẽ trực tiếp rời khỏi, nhưng đối phương lại ngừng thân hình, đứng thẳng ở trên không trung cách nơi này không xa, cảm giác kinh khủng bao phủ bốn phía.
Vẻ mặt Lâm Hữu biến đổi, nín thở ngưng thần.
Âm thanh của đối phương rõ ràng là đã bị thay đổi, nghe có chút hỗn tạp.
Ngay cả hình dạng cũng bị sương mù che khuất, có thể là vì ngăn cản người quen trong thí luyện gặp nhau gian lận.
Đã như vậy, vậy hắn muốn thử một chút xem có thể lừa gạt đối phương nói mình là một Thần Tử hay không?
Không được.
Nếu như gặp được cùng phe còn dễ nói.
Vạn nhất nói là Thần Tử của thế lực đối địch thì không phải là làm cho đối phương càng muốn tìm cách giết chết hắn sao?
Huống chi đối phương chưa chắc sẽ tin tưởng.
Một khi kế hoạch thất bại, đó chẳng khác nào là bại lộ ra chính bản thân mình, lâm vào trong nguy hiểm.
Cho nên biện pháp này rất nhanh đã bị Lâm Hữu bác bỏ, bắt đầu tiếp tục quan sát đối phương.
Nhưng mà một giây sau, nét mặt của vừa rồi hắn đột nhiên biến đổi.
- Biến mất!
Ngay khi hắn thất thần, bóng người trên bầu trời kia đã biến mất!
- Nguy rồi!
Trong lúc đó, trong lòng Lâm Hữu báo động mãnh liệt.
Nhiều năm chiến đấu bồi dưỡng ra ý thức nguy cơ khiến hắn gần như không chút do dự đứng dậy né qua một bên.
- Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc gần như dán vào thân thể của hắn nổ tung, lập tức đánh nát mảng lớn cây cối, ngay cả các loại thủ đoạn hạn chế hắn chuẩn bị trước đó cũng bị phá huỷ.
- Mạnh quá! Hơn nữa còn là Thiên Thần hệ sức mạnh cận chiến!
Trong lòng Lâm Hữu hoảng sợ, hắn hoàn toàn không ngờ đối phương lại phát hiện ra mình nhanh như vậy.
Thậm chí cũng không kịp quay đầu, trực tiếp phát động Gào Thét Dã Man, mượn dùng uy lực vụ nổ liều mạng chạy về phía sâu trong rừng rậm.
- Tránh rồi, tránh rồi?
Ở trung tâm vụ nổ, Vu Phong kinh ngạc nhìn hố sâu cực lớn trước mắt, cùng với Lâm Hữu đang nhanh chóng rời xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận