Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1263: Bị Bao Vây!

Chu Phóng có thể làm đến vị trí chấp sự này, đương nhiên không thể nào thật coi trời bằng vung giống như vẻ bề ngoài của hắn ta được, đó chính là trực tiếp tìm đường chết.
- Nếu là con gái của ngươi, vậy thì dẫn ta đi gặp con bé đi, Tam trưởng lão đã chỉ rõ nhất định phải đưa con bé về thành Vạn Thần.
Hắn ta cố ý nhấn mạnh ba chữ Tam trưởng lão một chút, làm cho Bạch Thượng Đình đang cuối người, vẻ mặt hơi đổi.
Nhưng hắn ta đã lập tức khôi phục như lúc ban đầu, cung kính nói:
- Đại nhân nói đùa, toàn bộ thành Trấn Ma đều là của điện Vạn Thần, tiểu nữ đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Hắn chưa hề nói có đồng ý để cho bọn hắn mang con gái của mình đi hay không, mà dời qua một chuyện khác.
Chu Phóng nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, cũng không nói thêm gì nữa, cánh tay vừa nhấc, toàn bộ đội ngũ đã lần nữa cất cánh, theo bọn người Bạch Thượng Đình dẫn đầu, bay về phía Phủ Thành Chủ.
Nhưng không ngờ, bọn hắn mới bay chưa được bao lâu thì ánh mắt của Chu Phóng lại đột nhiên bị một gốc đại thụ ở vùng ngoại ô thành Bắc hấp dẫn, phát ra một tiếng nhẹ kêu.
- Chỗ kia là lãnh địa của ai?
- Bẩm đại nhân, đó là một vị Chuẩn Thần chán ghét tranh đấu ẩn cư ở nơi này của các hạ.
Mặt của Bạch Thượng Đình không chút thay đổi trả lời.
Lời này cũng không phải là ý của hắn, mà là Lâm Hữu bảo hắn nói như vậy.
- Chuẩn Thần à?
- Đúng thế.
Bạch Thượng Đình gượng cười:
- Ngài cũng biết, nhân vật cấp bậc này không phải một thành chủ nho nhỏ như ta có thể chọc được.
- Thú vị!
Lông mày Chu Phóng nhíu lại, nhưng thật ra hắn ta cũng không ngờ rằng ở đây lại xuất hiện nhân vật cấp bậc này, hơn nữa còn ẩn cư ở trong một thành nhỏ xa xôi này.
Yên lặng quan sát phương hướng thành Bắc một hồi, hắn ta liếc mắt ra hiệu cho một người đàn ông lạnh lùng ở bên cạnh.
Người kia gật gật đầu với hắn ta, đảo mắt hóa thành một cơn gió mát biến mất khỏi đội ngũ, hình như vô cùng tinh thông thuật ẩn nấp.
Nhưng bọn hắn lại không ai chú ý tới.
Lúc này trên bầu trời, có rất nhiều hạt giống Bồ Công Anh mắt thường khó thấy đang tung bay, bám vào trên người bọn hắn còn có binh chủng.
Giống như những sợi lông phiêu tán trên không trung, bị bọn hắn một đường đưa đến trong trong Phủ Thành Chủ của thành Trấn Ma tâm.
Ở một bên khác.
Một hồi không gian vặn vẹo qua đi, người đàn ông lạnh lùng rời khỏi đội ngũ kia cũng đã đi tới gần trang viên ở vùng ngoại ô thành Bắc, âm thầm tìm hiểu.
Lúc này, hắn ta sử dụng thủ đoạn chính là kỹ năng "Phong Ẩn" mà chỉ có binh chủng Phong Linh cấp Truyền Kỳ mới có, làm cho hắn ta hoàn toàn dung nhập trong gió nhẹ, nhìn qua giống như hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Mà thực lực của hắn ta cũng đạt tới trình độ Chuẩn Thần cấp 2.
Dù ở trước mặt Chuẩn Thần cấp 5 thì hắn ta cũng có tự tin không bị phát hiện, cho nên mới dám áp sát như thế dò xét tình huống.
Nhưng làm cho hắn ta kỳ quái là, lúc này trong trang viên, trừ một gốc Đại Thụ Thế Giới tượng trưng cho hạch tâm của lãnh địa ra thì lại không có cái gì khác nữa, ngay cả cái bóng của một binh chủng cũng không thấy được.
Sau khi nghi hoặc, hắn ta mới cẩn thận hạ xuống mặt đất, lặng lẽ lẻn vào trong trang viên.
- Đã đến vậy thì đừng đi.
Đột nhiên, một âm thanh bình tĩnh vang lên ở trong Trang Viên.
- Ai!
Người đàn ông quá sợ hãi, bỗng nhiên nhìn bốn phía.
Lúc này, hắn ta đang ở trong trạng thái Phong Ẩn, theo lý thuyết thì phải không ai có thể phát hiện hành tung của hắn ta mới đúng.
Trừ phi thực lực đạt tới Chuẩn Thần cấp 5 trở lên, hoặc là…
Nghĩ tới đây, con ngươi người đàn ông này co rụt lại, gần như không chút do dự nhanh chóng lui ra ngoài trang viên.
- Ầm ầm ——
Nhưng vào lúc này, một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Toàn bộ mặt đất trang viên đột nhiên xông ra mảng lớn dây leo lớn nhỏ, nháy mắt phủ kín toàn bộ trang viên.
Trên nhánh cây của Đại Thụ Thế Giới, càng lộ ra từng cái đầu Oản Đậu và lít nha lít nhít bụi gai Hoa Hồng Xanh, cả đám nhanh chóng lan ra khắp trang viên, ngay cả bản thể thực vật cũng không thấy.
- Đáng chết!
Nhìn đến đây, người đàn ông kia nào còn không biết mình trúng mai phục.
Trong lòng của hắn ta trăm mối vẫn không có cách giải.
Hắn ta chỉ vừa đến thành Trấn Ma, sao đối phương lại biết được hắn ta sẽ đến đây, đồng thời bố trí mai phục ở đây?
Hắn ta căn bản không kịp nghĩ nhiều, lập tức triệu hoán một đoàn binh chủng nguyên tố Ngũ Hành cấp Truyền Kỳ, phóng thẳng ra ngoài trang viên.
Nhưng nghênh đón hắn ta lại là một hồi thiên địa đảo ngược, trang viên trước mắt lại dần dần biến thành một vườn hoa hồng màu xanh lam, khắp nơi đều là bụi gai quỷ dị.
Chính là kỹ năng huyễn cảnh của Thâm Lam U Mộng cấp Siêu Phàm!
Cùng là Chuẩn Thần cấp 2, thuộc tính của người đàn ông cấp Truyền Kỳ sao có thể là đối thủ của cấp Siêu Phàm được.
Bị thuộc tính tinh thần mạnh mẽ áp chế, làm cho hắn ta không kịp phản ứng, rơi vào trong ảo cảnh.
- Đốt trụi chúng nó cho ta!
Người đàn ông không bối rối mà hét lớn một tiếng, Tôn Giả hệ Hỏa bên cạnh hắn ta lập tức bộc phát ra liệt diễm hừng hực.
Có gió lốc của binh chủng hệ Phong thổi ngọn lửa vòi rồng, thiêu huỷ toàn bộ bụi gai xung quanh, cuối cùng thoát khỏi huyễn cảnh.
Tôn Giả hệ Thổ thì là phát động Hộ Thuẫn Nham Thạch, ngăn cản Oản Đậu Xạ Kích đến từ phía trên.
Nhưng mặc kệ hắn ta công kích như thế nào thì dây leo và bụi gai trong trang viên vẫn như cũ càng ngày càng nhiều, từ bốn phương tám hướng điên cuồng vây quanh bọn hắn, giống như từng con rắn khủng bố.
Đúng lúc này.
Ngoài vòng vây, một vành mặt trời và một vầng mặt trăng chậm rãi dâng lên, hai luồng ánh sáng một trắng một đen đột nhiên nở rộ, bao phủ tất cả binh chủng nguyên tố ở trong.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Người đàn ông quá sợ hãi, hắn ta phát hiện sau khi hai luồng ánh sáng đó chiếu xuống thì một cảm giác thiêu đốt mãnh liệt xâm nhập vào trong cơ thể, điên cuồng thiêu đốt thân thể và ngũ tạng lục phủ của hắn ta.
Càng chết là, năng lượng tất cả binh chủng của hắn ta cũng đang suy giảm với tốc độ mà mắt thường thấy được, không bao lâu đã suy giảm hơn một nửa, ngay cả đại kỹ năng cũng không có cách nào phát động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận