Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 612: Hệ Côn Trùng, Tổng Hợp Lại Phán Định... Cấp A!

- Kỹ năng lãnh địa của ta... Có thể chứ?
Thanh niên nọ thấy Lâm Hữu cứ luôn trầm tư không nói, lại hơi lo lắng hỏi.
- Ừm, coi như không tồi, tiềm lực rất lớn, ngươi muốn dạng lãnh địa gì?
Lâm Hữu ngẩng đầu, hỏi.
Hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua nhân tài như vậy, thậm chí còn trực tiếp đến nỗi miễn cả khảo nghiệm.
Tiểu tử kia nghe vậy cũng rất vui vẻ, vội vàng nói:
- Ta muốn lãnh địa xung quanh có nhiều tài nguyên một chút, có thể chứ?
- Xem ra ngươi đã nghĩ kỹ rồi mới tới đây.
Lâm Hữu không khỏi liếc mắt nhìn đối phương một cái, đầy tán thưởng.
Kỹ năng lãnh địa của gia hoả này, chính là ăn tài nguyên.
Lựa chọn tài nguyên nhiều nhất, mà không phải lãnh địa lớn nhất, tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt.
Hơn nữa, Lâm Hữu vừa rồi cũng xem qua.
Trên cơ bản những lãnh địa cấp S không dùng đến đều là lãnh chúa uy tín lâu năm ngã xuống để lại, thậm chí còn có lãnh địa của lãnh chúa cấp bảy.
Cho nên lãnh chúa mới buông xuống đi qua đó, không khác gì đi chịu chết.
Hắn suy nghĩ một chút rồi ấn mở dang sách lãnh địa cấp B tìm một nơi được ghi chú là tài nguyên dồi dào, tên là thành Nam Vân, sau đó giao thư xác nhận cho thanh niên nọ.
- Cầm đi, thành thị này khá thích hợp với ngươi.
Thành Nam Vân ở vào khu vực phía Nam của công quốc Đại Hoang, không quá xa thành Hoàng Sa.
Hơn nữa nó ở rất gần rừng rậm ma thú, tài nguyên giàu có, cho một lãnh chúa cấp sáu phát triển, như vậy là thoải mái đủ rồi.
- Cảm ơn đại nhân!
Thanh niên vừa thấy lãnh địa là cấp B, đã cực kỳ mừng rỡ, liên tục cảm kích.
- Được rồi, đi qua cánh cửa này, ngươi chính là người của công quốc đại Hoang, nhớ chịu khó cố gắng, mong rằng sau này chúng ta còn có cơ hội gặp lại.
- Xin hỏi tên của đại nhân?
- Lâm Hữu.
Lâm Hữu nhàn nhạt trả lời một câu, sau đó trực tiếp cho Cỏ Đèn Lồng ngừng kỹ năng rồi triệu hồi nó đến bên trong Không Gian Bản Nguyên.
Thủ đoạn không cần lãnh địa cũng có thể tùy ý triệu hồi này, lại khiến thanh niên kia và nhóm lãnh chúa mới ở bốn phía lộ ra vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
Nhưng bọn họ hâm mộ nhất, vẫn là giấy chứng nhận di chuyển lãnh địa trên tay thanh niên.
Tuy không biết vừa rồi hai người ấy nói gì, nhưng từ trên vẻ mặt thanh niên nọ có thể nhìn ra, đó tuyệt đối là một lãnh địa cực kỳ tốt.
Huống chi còn là chủ thẩm công quốc tự mình ban phát, ít nhất cũng là lãnh địa cấp C.
Rồi trong ánh mắt đầy hâm mộ và ghen tỵ của đám người xung quanh, thanh niên kia cầm giấy chứng nhận di chuyển, lòng đầy vui sướng và chờ mong xuyên qua cánh cửa truyền tống, mở ra lữ trình hoàn toàn mới cho mình.
Còn Lâm Hữu bên này coi như vừa nhận được một hạt mầm không tồi.
Tâm trạng của hắn lập tức trở nên tốt đẹp, tiếp tục ngồi trên vị trí của mình đùa nghịch thứ gì đó.
Ngay lúc này, trên một đài khảo nghiệm xa xa, đột nhiên truyền đến một tiếng hô cất cao mấy Decibel.
- Hệ Côn Trùng, tổng hợp lại phán định... cấp A!
Âm thanh rất lớn, nháy mắt đã truyền khắp cả đài cao.
Đúng vậy!
Bên trong đám lãnh chúa mới đang khảo nghiệm, lại xuất hiện phán định cấp A!
Đây là lần đầu tiên trong hai năm qua, các công quốc tổ chức mời chào người mới mà xuất hiện cấp bậc phán định này.
Tuy trước kia cũng từng xuất hiện vài lần nhưng đều là chuyện thật lâu rồi.
Loại thiên tài trình độ này, trong tương lai ít nhất cũng có thể trưởng thành lên làm một lãnh chúa cấp tám, thậm chí là cấp chín.
Hiện tại, chợt nghe được có phán định cấp A xuất hiện, các chủ thẩm công quốc đâu còn ngồi yên được nữa, tất cả đều đứng dậy chạy qua, cũng khiến cho đài cao lập tức trở nên náo nhiệt hơn.
…………….
- Ở đâu? Người phán định cấp A đang ở đâu?
- Hình như là ở công quốc Phục Hổ bên kia.
- Công quốc Phục Hổ? Đi! Chúng ta mau đi qua, ngàn vạn lần không được cho bọn họ giành trước!
Nhóm chủ thẩm vốn đang ngồi trên đài cao các nơi, nói chuyện phiếm pha trò đều nhích người, đi tới khu vực công quốc Phục Hổ.
Lâm Hữu cũng có chút ấn tượng về công quốc này.
Tuy khoảng cách giữa bọn họ khá xa công quốc Đại Hoang nhưng lúc trước lại từng có chuyện ồn ào với người của nước hắn, vừa lúc hắn đã nhìn thấy trên kênh nói chuyện.
Mà mối quan hệ giữa các công quốc đều như vậy, trên cơ bản chính là ai cũng không phục ai.
Nếu cùng thuộc một vương quốc, đế quốc quản lý còn tốt, ít nhất đều là cạnh tranh lành mạnh.
Nhưng khác quản lý, sẽ không còn chơi đẹp nữa, thậm chí còn xảy ra chuyện ngáng chân lẫn nhau.
Chuyện này không liên quan tới giới vực, chỉ là nhân tính vốn thế.
Dù sao tài nguyên nhiều như vậy, không thể nào tất cả lãnh chúa đều có thể nhận được.
Trong lúc suy nghĩ, Lâm Hữu đã đi theo đội ngũ qua địa bàn công quốc Phục Hổ.
Sau khi Lâm Hữu gật đầu với vài vị đại biểu như công quốc Lưu Hỏa, hắn mới nhìn về phía đài khảo nghiệm.
Chỉ thấy một thanh niên chừng hai mươi tuổi được một đám chủ thẩm công quốc bao quanh, đang có vẻ mặt vui sướng đứng ở nơi đó.
Ngay cả người phụ trách cấp bảy ở bên này cũng bị chen ra ngoài, hoàn toàn không thể nói rõ.
- Các ngươi có chút vượt ranh giới!
Trong đám người, chủ thẩm công quốc Phục Hổ có sắc mặt xanh mét, nhìn chủ thẩm các công quốc khác không ngừng xuất hiện.
- Ôi chao nghe ngươi nói này. Bồi dưỡng lãnh chúa mới là chuyện dành cho những người có khả năng, chúng ta chỉ không muốn một hạt mầm tốt như vậy bị công quốc Phục Hổ các ngươi không công phá hỏng thôi.
Một vị chủ thẩm trong đó cười nói.
- Đúng vậy, luận về thực lực của một công quốc, công quốc Vô Cực chúng ta càng mạnh hơn, càng thích hợp để bồi dưỡng hạt mầm tốt như vậy hơn.
- Thôi đi, mọi người đừng quên, không được chi phối sự lựa chọn của người mới, tránh người khác nói các ngươi lấy lớn ép nhỏ.
- Vậy còn nhiều lời vô nghĩa là gì, nói điều kiện đi!
Đám chủ thẩm ngươi một câu ta một câu, không thèm để ý đến sắc mặt âm trầm của chủ thẩm công quốc Phục Hổ, thậm chí còn trực tiếp gạt đối phương ra bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận