Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 811: Tình Thế Lật Ngược

Ánh sáng thánh khiết, bao phủ cả chiến trường.
Lãnh chúa phe Phản Liên Minh căn bản chưa kịp lui lại, đã bị thánh quang đuổi theo, các loại trạng thái trên người biến mất trong nháy mắt.
Dưới ánh sáng chiếu rọi, bao gồm cả bồ công anh vừa nở rộ hồi nãy cũng nhanh chóng tan rã, thậm chí trạng thái Khát Máu Cuồng Loạn của Thanh Đằng cũng theo đó mà trực tiếp biến mất.
Lại là kỹ năng tinh lọc quần thể quy mô lớn!
Lâm Hữu kinh ngạc.
Không nghĩ tới đối phương còn ẩn dấu một thủ đoạn lợi hại bậc này, không có các loại trạng thái gia trì, khí thế của binh chủng một phương bọn họ yếu đi trong nháy mắt.
Mà vậy vẫn chưa xong.
Sau khi tinh lọc tất cả trạng thái, một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu hắn.


Đã bị hiệu quả của Thế Giới Yên Tĩnh ảnh hưởng, tất cả kỹ năng đều không thể phát động, liên tục trong vòng 5 phút.

!!!
Ngay cả kỹ năng cũng bị phong ấn?
Điều này trực tiếp khiến tất cả lãnh chúa phản liên minh kinh ngạc, vẻ mặt âm trầm xuống trong nháy mắt, bị xóa hết trạng thái còn được, cùng lắm thì chờ khôi phục trở lại.
Nhưng trong 5 phút không thể sử dụng bất kỳ loại kỹ năng gì, vậy vấn đề đã trở nên nghiêm trọng rồi, trên cơ bản chỉ có thể bị động phòng thủ.
Kể cả Lâm Hữu trong đội ngũ cũng cảm thấy cõi lòng nặng nề.
Lĩnh Vực Hòa Bình của Hiền Giả Rừng Rậm, là có thể khiến tất cả sinh linh không thể phát động công kích, toàn bộ công kích đều không có hiệu quả.
Nó có thể ngăn cản hiệu quả của đạo cụ loại công kích.
Nhưng lại vô dụng với hiệu quả loại trạng thái không thương tổn này, bằng không hắn đã sớm sử dụng kỹ năng này để xua tan rồi.
- Lui!
Lâm Hữu không dám do dự, lập tức khiến cho nhóm Thực Vật co rút lại chiến tuyến, lui lại vào bên trong rừng rậm dây leo.
Lãnh chúa khác cũng phản ứng lại rất nhanh, trong một tiếng thanh la lên, đã khẩn cấp lui lại, bày ra trận thế phòng thủ, tính toán chịu đựng qua 5 phút thời gian.
- Ha ha, không phải vừa rồi các ngươi còn rất kiêu ngạo ư? Bây giờ cũng nên đến lượt chúng ta rồi.
- Toàn lực tiến công cho ta!
- Giết!
Nương theo đạo cụ chiến tranh áp chế, lãnh chúa Liên Minh Giới Vực lại bùng nổ, binh chủng đông nghìn nghịt hóa thành thủy triều, khởi xướng mãnh liệt đánh sâu vào phe phản liên minh.
Đã không có kỹ năng và trạng thái ủng hộ, đội ngũ phản liên minh căn bản không thể chống đỡ nổi, đảo mắt một cái toàn bộ phòng tuyến đã tan tác, bị buộc phải không ngừng lui về phía sau.
- Liên Minh Giới Vực chết tiệt lại dùng loại ám chiêu này!
- Mọi người đứng vững! Tuyệt đối không để bọn họ công vào chiến khu!
- Bên này sắp không ngăn được rồi! Người đâu mau tới trợ giúp!
Từng tiếng kinh hô vang lên trong đội ngũ, y hệt cùng tình hình bị chèn ép của Liên Minh Giới Vực hồi nãy.
Chẳng qua lần này đối tượng bị chèn ép lại là đội ngũ phe phản liên minh.
Tình thế lật ngược quá nhanh, lập tức khiến vẻ mặt hai vị Thống soái trên trời cao trao đổi cho nhau.
- Thế nào? Ngự Phong lão đệ, ta chuẩn bị lễ vật cho ngươi cũng không tệ chứ?
Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của lão giả được xưng là Cực Nhạc nở nụ cười.
Ngự Phong, đúng là Thống soái phe phản liên minh, cũng là quốc vương Vương Quốc Ngự Phong.
Hắn nhìn quân đoàn bên phe mình không ngừng bại lui, mặt trầm như nước.
- Không nghĩ tới, các ngươi còn chuẩn bị loại vật phẩm này, là ta coi thường ngươi.
- Đáng tiếc, hiện giờ mới phản ứng lại, đã muộn.
Cực Nhạc hắc hắc cười nhẹ lên tiếng, vẻ mặt hắn ta đã nắm chắc thắng lợi.
Mà ngay khi hai người nói chuyện, chiến cuộc bên dưới cũng dần dần xảy ra chuyển biến, rốt cuộc đội ngũ phe phản liên minh cũng bị bức lui đến gần tường thành, từng mảng từng mảng binh chủng ngã xuống.
- Không được, sắp không chịu được!
- Chống đỡ, nhất định phải chống đỡ!
Nhóm lãnh chúa la lên liên tục, gian nan ngăn cản Liên Minh Giới Vực tiến công.
Lâm Hữu đi theo chiến tuyến vừa đánh vừa lui, chân mày gắt gao nhăn lại.
Dựa vào thánh vật và bí bảo tăng phúc phòng ngự mạnh mẽ, binh chủng thực vật của hắn có thể miễn cưỡng đứng vững trước làn sóng công kích đối diện, nhưng những người khác lại không.
Một khi chiến tuyến bị công phá, bộ đội Liên Minh Giới Vực tiến quân quá thần tốc, thì chuyện chiến khu của bọn họ bị công phá chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Hắn vừa đến nơi đây, còn chưa kịp quen thuộc hoàn cảnh.
Chẳng lẽ thật sự phải lui lại quay về cửa vào vị diện, chờ đợi lãnh chúa các giới chấn chỉnh lại thế cục?
Bá!
Lâm Hữu đang mải suy nghĩ, đột nhiên mảng lớn chùm sáng sáng lên ngay cạnh người.
Bên trong rừng rậm dây leo vốn đang trống trải, không chút dấu hiệu bỗng nhiên có một đống Hoa Bất Tử xuất hiện, vọt qua phía đối diện.
Hả?
Không phải tất cả kỹ năng đều bị phong ấn sao?
Sao vẫn còn Hoa Bất Tử được triệu hồi ra?
Lâm Hữu giật mình một cái, lập tức quay đầu nhìn về phía sau.
Phát hiện Thôn Thiên đang há cái mồm to đầy răng nanh được tiến hóa từ Cỏ Bốn Lá ra, vui vẻ thoải mái triệu hồi Hoa Bất Tử, còn thường xuyên bắn ra một đống gai nhọn ăn mòn từ trong miệng, giải quyết những binh chủng xông lên kia, như không có chuyện gì xảy ra.
- Sao ngươi không bị ảnh hưởng?
Vẻ mặt Lâm Hữu đầy ngạc nhiên nhìn Thôn Thiên.
Thôn Thiên ngừng động tác công kích lại một chút rồi nghi hoặc nhìn hắn.
Thật giống như đang nói.
Ảnh hưởng cái gì?
Ta không biết nha.
Ngay sau đó, nó lại hé miệng, hút một cái về phía những binh chủng vương tộc khác.
Sau đó chuyện quỷ dị đã xảy ra.
Trạng thái Thế Giới Yên Tĩnh trên người mấy vương tộc kia lại trực tiếp hóa thành một luồng năng lượng, hợp lại nhập trong miệng Thôn Thiên.
Chuyện này khiến những binh chủng vương tộc nọ vốn bị phong ấn không thể phát động kỹ năng, cũng theo đó mà bị phá vỡ, đảo mắt một cái đã khôi phục đến trạng thái bình thường!
- Này...
Lâm Hữu ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, tới phản ứng tiếp theo, đột nhiên hắn rơi vào bên trong cảm xúc mừng như điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận