Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 301: Chẳng Lẽ Thứ Kia Chính Là Ngọn Nguồn Ôn Dịch?

Nhìn con đường thật dài thông tới bên trong hoàng cung trước mắt, Lạc Lỗi không nhịn được nuốt nuốt nước miếng.
- Lâm lão đại, chúng ta thật sự muốn vào bên trong ư?
- Ừm, phải tranh thủ tìm được Ngọn Nguồn Ôn Dịch trước những lãnh chúa khác. Hơn nữa ta có thể cảm giác được, Ngọn Nguồn Ôn Dịch này có quan hệ tới chuyện hình thành chiến trường.
Lâm Hữu nhìn không chuyển mắt nói.
- Đúng thật.
Từ Hướng Đông gật đầu:
- Một đường này đi tới, chúng ta đã phát hiện rất nhiều về tin tức chiến trường này ở những thôn trang quanh đây, dường như Ngọn Nguồn Ôn Dịch bắt nguồn từ trong hoàng cung vậy.
- Ngươi khẳng định?
Lâm Hữu nhìn về phía hắn.
- Khẳng định, đó là manh mối chúng ta tìm được trong nhà một cung nữ về thăm nhà, kết quả không nghĩ tới trên người cung nữ kia cũng mang theo ôn dịch, rồi lây nhiễm cho cả thôn.
- Hoá ra là như vậy.
Lâm Hữu cúi đầu trầm ngâm.
- Nói như vậy, Ngọn Nguồn Ôn Dịch chắc chắn sẽ bắt đầu từ trong hoàng cung, các ngươi cố gắng theo sát một chút, chúng ta cần phải đi vào.
Nói xong, hắn lệnh cho Thanh Đằng dùng dây leo vươn qua một đoạn tường thành bao xung quanh hoàng cung, để nhóm thực vật thông qua dây leo tiến vào trong thành.
Bởi vì hắn chú ý tới, con đường duy nhất đi thông hoàng cung đang có không ít Zombie tụ tập.
Tuy số lượng bọn chung không tính là nhiều lắm, nhưng ở một nơi chật hẹp như vậy không thích hợp để chiến đấu.
Vẫn nên dùng cách đơn giản thô bạo trực tiếp vượt qua tường thành thì hơn, còn có thể tiết kiệm không ít khí lực.
Hai người Lạc Lỗi tự nhiên không dám do dự, gắt gao đi theo bên người Lâm Hữu, cùng hắn đi lên phía trên tường thành bao quanh hoàng cung.
Tiếp theo, quang cảnh khác hẳn ngoài thành lập tức ánh vào trong mắt bọn họ.
- Đây là…!
Lạc Lỗi khiếp sợ trừng lớn hai mắt, nhìn một màn khủng bố kia.
Ngay cả Lâm Hữu, cũng bị hình ảnh trong hoàng cung làm rung động thật sâu.
Nơi tầm mắt hắn quét tới, tất cả đều là Zombie và thi thể đầy đất, và những đoạn rễ cây màu xám trắng cơ hồ bao phủ mọi việc hoàng cung.
Thậm chí một mảnh hồ nước xa xa, cũng bị nhuộm thành màu đỏ đen, không ngừng tản ra bên ngoài một cỗ khí tức tanh hôi làm cho người ta buồn nôn.
Nhưng điều khiến bọn họ khiếp sợ, vẫn là nơi rễ cây tập trung lại. Đó là một tòa cung điện rộng lớn ở khu vực trung tâm hoàng cung, nơi nuôi dưỡng một gốc cây yêu dị nở ra đóa hoa thật lớn, cứ như vậy đứng sừng sững giữa đất trời,
Đóa hoa có màu đỏ xinh đẹp ấy, quả thực không hợp chút nào với một mảnh rễ màu xám trắng bao phủ khắp hoàng cung kia.
- Dường như là… Hoa Bỉ Ngạn?
Lạc Lỗi kinh hoàng nói, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hoa Bỉ Ngạn lớn như vậy.
Nó còn lớn hơn Thanh Đằng của Lâm Hữu mấy lần!
Trên bầu trời có đầy mây đen đang không ngừng hội tụ về phía khoảng không nơi này, thoạt nhìn vừa đồ sộ vừa khủng bố.
- Chẳng lẽ thứ kia chính là Ngọn Nguồn Ôn Dịch?
Lâm Hữu nhíu mày nói.
Không biết vì sao hắn cứ cảm giác đóa hoa kia không hề giống bình thường. Nó rất lạ lùng.
Mà ngay tại khi bọn họ đang quan sát tình huống trong hoàng cung, một tiếng nhắc nhở cũng đồng thời vang lên.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, Ôn Dịch Trí Mạng sắp co rút lại.



Đến lúc đó, phạm vi chiến trường sẽ giảm bớt một nửa so với hiện giờ, xin các vị chuẩn bị sẵn sàng.

Một tiếng nổ “Ầm vang”!
Vòng độc vốn đang dừng lại ở bên ngoài thành Đại Nhạn, lại bắt đầu di động, từ từ co rút lại về phía trong thành.
Dựa theo khoảng cách để đo lường, lần này chắc chắn nó sẽ trực tiếp co rút về phạm vi bên trong ngoại thành.
Nói cách khác, tất cả lãnh chúa đều bị buộc phải đi vào nội thành, cuối cùng còn trực tiếp phải vào trong hoàng cung tị nạn.
- Đi thôi, thời gian không còn nhiều lắm, chúng ta phải hành động nhanh mới được.
Giữa trưa ngày mai chính là thời gian chấm dứt chiến trường, Lâm Hữu không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, hắn lập tức mang theo nhóm thực vật lao qua tường vây, tiến vào bên trong hoàng cung.
Rất nhanh, Zombie gần đó đều bị khí tức máu thịt hấp dẫn, trực tiếp rống giận lao tới vây quanh bọn họ, thậm chí trong đám này còn có hai con cấp tám, khí thế cường hãn vô cùng.
Nhưng chúng nó đã bị quân đoàn Hoa Bất Tử nhanh chóng ngăn cản.
Sau đó chỉ nghe một tiếng rống giận vang lên, hai con cấp tám này đã bị Linh Tịch Thanh Đằng và hai thụ ma cấp tám cùng lao tới công kích, chỉ còn cách không cam lòng té trên mặt đất.
- Thật mạnh!
Hai người Lạc Lỗi nhìn thấy hai con Zombie cấp tám bị giải quyết lưu loát sạch sẽ, tròng mắt cũng muốn rớt cả ra ngoài.
Rút cuộc tới lúc này bọn họ cũng chân chính được chứng kiến thực lực khủng bố của Lâm Hữu.
Mà lúc này, ở ba cánh cổng có thể tiến vào hoàng cung, đám lãnh chúa khác cũng bắt đầu hành động. Bọn họ mang theo binh chủng của mình trực tiếp xâm nhập vào hoàng cung, không ngừng quét sạch Zombie ven đường, ai ai cũng muốn mình là người tìm được Ngọn Nguồn Ôn Dịch đầu tiên.
Thế nhưng bọn họ không biết.
Ngay khi bọn họ vừa tiến vào hoàng cung, bên trong cung điện ngay dưới đóa Hoa Bỉ Ngạn nọ, một bóng dáng ngồi trên long ỷ đột nhiên mở to mắt.
…………..
- Mau! Bên kia lại có Zombie xông tới! Mau ngăn chúng nó lại!
Tiếng la lên không ngừng vang vọng khắp các góc trong hoàng cung.
Sau khi trải qua hơn nửa giờ chiến đấu, cuối cùng ba phương hướng cửa cung đã được thuận lợi đả thông, nhóm lãnh chúa các giới vực bắt đầu dũng mãnh xông vào trong hoàng cung.
Sau đó, bọn họ phát hiện một chuyện cực kỳ nghiêm trọng.
Đó là trong hoàng cung, có rất nhiều Zombie cấp tám trải rộng khắp nơi và tất cả bọn chúng đều lẫn vào bên trong đám Zombie cấp bảy, khởi xướng tiến công bọn họ.
Một ít lãnh chúa tìm gặp được đồng bạn còn tốt, ít nhất cũng có thể dựa vào số lượng miễn cưỡng chống đỡ.
Một số ít lãnh chúa khác tự mình có được binh chủng cấp tám, cũng có thể đánh bại từng con rồi từ từ tiến tới.
Nhưng đám lãnh chúa không có binh chủng cấp tám, lại không có đồng bạn thì thê thảm hơn, trực tiếp bị Zombie cấp tám xông lên làm cho suy sụp, không thể không lui ra phía ngoài hoàng cung.
- Đáng chết, nhiều Zombie cấp tám như vậy, căn bản không thể nào đuổi tới trung tâm hoàng cung trước khi trời tối!
Bạn cần đăng nhập để bình luận