Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 134: Tranh Đoạt Bảo Vật

Càng ngày càng nhiều lãnh chúa chạy đến, cũng theo sát lấy tiến vào trong rừng rậm.
Để rừng rậm lúc đầu vô cùng yên tĩnh, đột nhiên trở nên náo nhiệt.
Nhưng bọn họ lại không biết.
Lúc này, Lâm Hữu sớm đã đi tới chỗ sâu nhất rừng rậm, nơi cột sáng kia xuất hiện.
Chỉ thấy trên một mảnh đất trống trong rừng, một quyển trục tản ra tia sáng chói mắt yên tĩnh nổi bồng bềnh giữa không trung, chiếu tất cả cây cối xung quanh đến trong suốt.
- Bảo vật chiến trường!
Tinh thần Lâm Hữu chấn động, hai mắt của hắn không nhịn được trừng lớn.
……….
Lâm Hữu hoàn toàn không ngờ, trước đó những lãnh chúa kia ở trên kênh nói chuyện khu vực có nhắc đến bảo vật chiến trường, sẽ đột ngột xuất hiện ở trước mặt mình như vậy.
Sau khi hết khiếp sợ, hắn lập tức kịp phản ứng, đè nén kích động trong lòng, trực tiếp xông lên cầm lấy quyển trục.
Căn bản không kịp nhìn nhiều, ngay lập tức thu vào trong không gian cá nhân.
Sau đó cưỡi lên Sư Tử Gỗ, không chút do dự chạy về phía ngoài rừng rậm.
Một loạt động tác nước chảy mây bay, không có chút nào qua loa.
Nhưng làm cho Lâm Hữu không ngờ chính là, sau khi quyển trục bị lấy đi, cột sáng kia không ngờ lại không lập tức biến mất.
Mà lại lấy một tốc độ cực kỳ chậm rãi dần dần tiêu tán, chậm rãi di chuyển theo hắn.
Thật giống như làm một ký hiệu ở trên người hắn vậy!
Ngay sau đó, nơi xa lại đột nhiên truyền đến từng tiếng hô hoán dồn dập.
- Cột sáng kia động! Có người đã lấy bảo vật đi!
- Đáng chết, lại bị người vượt lên trước!
- Nhanh! Chính là ở đằng kia!
- Mọi người mau đuổi theo! Đừng cho hắn chạy!
Âm thanh càng ngày càng gần, trên mặt Lâm Hữu càng hiện đầy lo lắng.
Lấy tốc độ trước mắt của hắn, sớm muộn cũng sẽ bị những lãnh chúa chạy tới vây quanh, đến lúc đó hắn trừ phi ném quyển trục ra làm mồi dụ, nếu không khẳng định sẽ trở thành mục tiêu công kích, bị tất cả lãnh chúa vây công.
Cho dù hắn mạnh hơn nữa cũng không thể nào là đối thủ của nhiều lãnh chúa như vậy.
Nhưng giao ra bảo vật chiến trường như vậy, hắn thực sự có chút không cam tâm.
Dưới tình thế cấp bách, hắn đành phải hô to với thực vật bên cạnh:
- Dùng tốc độ nhanh nhất lao ra!
Trong nháy mắt, tốc độ của các thực vật lại đột nhiên tăng lên, trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng dù là như thế, tốc độ di chuyển của hệ Thực Vật vẫn chậm một chút.
Không bao lâu, những lãnh chúa có binh chủng thiên về tốc độ đã nhanh chóng đuổi theo.
- Chính ở đằng kia! Ta đã thấy cái bóng!
- Ta cũng nhìn thấy, giống như cưỡi một sư tử!
- Trước mặt ngăn hắn lại đừng để cho hắn chạy!
Nhìn thấy xung quanh liên tiếp xuất hiện lãnh chúa, còn có số lớn binh chủng.
Lâm Hữu quyết định thật nhanh, lập tức ra lệnh với thực vật bên cạnh:
- Chúng ta tách ra chạy!
Binh chủng thực vật vẫn có bộ phận thực vật tốc độ quá chậm, theo không kịp tốc độ của Sư Tử Gỗ.
Nếu tiếp tục như thế nữa, sẽ chỉ toàn bộ bị vây lại, ai cũng trốn không thoát.
Cho nên Lâm Hữu cũng không lo được nhiều như vậy.
Tiếng nói vừa ra, lập tức thay đổi phương hướng, rời khỏi đội ngũ binh chủng, đồng thời để Sư Tử Gỗ phát động kỹ năng Tàn Ảnh, hóa thành tàn ảnh bay lướt đi ra, đảo mắt đã bỏ lại các lãnh chúa đuổi theo ở phía sau.
Nhưng ngay lúc này, một lãnh chúa mang theo binh chủng dã thú đã vội vàng chạy đến, xuất hiện ở phía trước hắn.
Nhìn thấy trên người hắn mang theo ánh sáng, toàn thân vị lãnh chúa kia nhất thời chấn động.
- Nhanh! Ngăn hắn ta lại!
Không chần chờ chút nào, lập tức mệnh lệnh binh chủng dã thú bên cạnh nhào về phía Lâm Hữu, ý đồ ngăn cản đường đi của Lâm Hữu.
Lãnh chúa còn lại nghe được động tĩnh bên này cũng ào ào chạy tới, cuối cùng, nhìn thấy Lâm Hữu mang theo ánh sáng bảo vật.
- Chính là hắn ta! Bảo vật ở trên người hắn ta!
- Cùng tiến lên! Trước giết hắn ta!
- Giao ra bảo vật, tha cho ngươi khỏi chết!
Các lãnh chúa quát lớn một tiếng, binh chủng bên cạnh lập tức điên cuồng tuôn về phía Lâm Hữu, muốn đánh hắn rơi xuống khỏi lưng Sư Tử Gỗ.
Còn may Lâm Hữu phản ứng kịp thời, điều động Sư Tử Gỗ nhảy lên trên cành cây phía trước, tránh thoát công kích đầy trời kia, sau đó nhân cợ hội nhảy lên, bỗng nhiên nhảy ra khỏi vòng vây binh chủng.
Đồng thời, miệng Sư Tử Gỗ mở ra.
- Rống!
Tiếng gào thét đinh tai nhức óc truyền khắp cả cánh rừng.
Những binh chủng đang vây quanh, tất cả đều lâm vào trong thất thần ngắn ngủi.
Mượn chút thời gian này, cuối cùng Lâm Hữu cũng thành công bỏ lại bọn họ, tiếp tục chạy trốn ra ngoài rừng rậm.
- Không tốt, để hắn ta chạy rồi, mau đuổi theo!
- Ngươi cho rằng ngươi trốn được sao?
- Đuổi theo hắn ta!
Các lãnh chúa kịp phản ứng ào ào ra lệnh cho binh chủng của mỗi người, lần nữa đuổi theo.
Sắc mặt Lâm Hữu vô cùng ngưng trọng.
Hắn có thể cảm giác được, số lượng lãnh chúa xung quanh đang dần dần tăng nhiều.
Thậm chí ngay cả phương hướng hắn chạy trốn cũng bắt đầu hiện ra rất nhiều lãnh chúa, chuẩn bị tiến hành chặn giết đối với hắn.
Nếu như còn tiếp tục như thế nữa, lãnh chúa đuổi giết hắn sẽ chỉ càng ngày càng nhiều, một khi bị kéo chân lại sẽ có vô số lãnh chúa xuất hiện, chém hắn thành muôn mảnh.
Thật chẳng lẽ phải giao bảo vật ra sao?
Lâm Hữu nhíu chặt lông mày, mắt thấy phía trước lại có lãnh chúa xuất hiện, hắn lập tức thay đổi phương hướng, hướng một bên khác xông ra ngoài.
Nhưng xui xẻo chính là, lúc này phía trước hắn chỗ không xa đột nhiên xuất hiện mấy Tướng Lãnh Bộ Xương cấp 6, ngăn lại đường đi của hắn.
- Rồng Mộc Ảnh!
Lâm Hữu hét lớn một tiếng, ra lệnh đối với Rồng Mộc Ảnh trên trời vẫn luôn bay theo hắn.
Trong nháy mắt, tất cả Rồng Mộc Ảnh thì hóa thành tàn ảnh, thẳng tắp lao về phía trước Tướng Lãnh Bộ Xương.
Răng rắc!
Ngọn lửa y ám ở lồng ngực Tướng Lãnh Bộ Xương trong nháy mắt bị Rồng Mộc Ảnh đánh nát, tất cả đều ngã trên mặt đất.
Đúng lúc này, một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu Lâm Hữu.


Chúc mừng ký chủ, Rồng Mộc Ảnh thỏa mãn điều kiện thăng cấp cấp 7, thăng cấp cần tiêu hao một Tinh Hoa Lãnh Địa cấp 6, xin hỏi có thăng cấp không?

Thăng cấp?
Bạn cần đăng nhập để bình luận