Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1037: Đại Thụ Thế Giới Tiêu Vong, Cuối Cùng Luân Hồi Cũng Bắt Đầu.

Rất nhiều người vừa truyền tống tới đã hào hứng bắt đầu tìm kiếm tung tích thân nhân mình khắp nơi, có người sau khi tìm hiểu được tin tức đã trực tiếp chạy tới trung tâm giới vực.
Nhiều người, tự nhiên mâu thuẫn cũng theo đó mà nhiều lên.
Giữa lãnh chúa Vạn Giới và người dị năng cùng người biến đổi gen Giới Sinh, bắt đầu liên tiếp xuất hiện xung đột và chiến đấu.
Sau đó bọn hắn phát hiện, thực lực cá thể cũng như khả năng bạo phát của người dị năng và người biến đổi gen rõ ràng còn mạnh hơn một số những lãnh chúa ngang cấp.
Mà lãnh chúa lại dựa vào binh chủng hỗ trợ để rút ngắn chênh lệch này.
Đến sau cùng, không ai làm gì được ai.
Lại bởi vì quy tắc không thông, các lãnh chúa đánh giết Zombies bên này cũng không có tài nguyên thu hoạch, khiến cho rất nhiều người đều chuyển lực chú ý đến hạt giống thế giới.
Phải biết rằng, đó chính là bảo vật cấp thế giới có thể khiến người ta một bước lên trời.
Bởi vậy, phàm là lãnh chúa có chút thực lực có thể vượt ngang giới vực, hoặc truyền tống đến gần trung tâm giới vực, đều ào ào chạy tới giới vực trung tâm, tìm kiếm vị trí mảnh đất khởi nguyên.
Mà lúc này, Lâm Hữu trải qua ba ngày ba đêm không ngủ không nghỉ đi đường, cũng đã đi tới gần trung tâm giới vực.
Một đường này, hắn từng vượt qua rất nhiều khu vực chủng tộc khác biệt.
Tộc Tinh Linh trong rừng rậm, Hải tộc ngoài hải dương, Trùng tộc ở Trùng triều, bộ lạc Thú tộc, những chủng tộc này xem như thường gặp.
Nhưng khu vực nơi những chủng tộc thưa thớt tựa như Linh tộc, Bỉ Mông, Thái Thản sinh tồn, lại khiến hắn mở rộng tầm mắt, dường như đã mở ra cánh cửa lớn đi thông thế giới mới.
Có điều, hắn xâm nhập càng sâu, hoàn cảnh xung quanh càng trở nên nguy hiểm.
Trong suốt quãng hành trình, Lâm Hữu không chỉ một lần cảm giác được khí tức cấp mười một trở lên, nếu không phải hắn chạy nhanh, đối phương lại không có ý xuất thủ, đúng là hắn cũng không nhất định có thể an toàn đi đến nơi này.
May mắn, chuyện ngoài ý muốn trong tưởng tượng không xảy ra.
Sau khi hắn xuyên qua một mảnh bình nguyên cuối cùng, khung cảnh vô cùng hoành tráng cũng theo đó mà xuất hiện ở trước mắt hắn.
- Đó là …
Lâm Hữu vốn đang buồn ngủ, bỗng nhiên mở trừng mắt, nhìn về phía một cây cổ thụ cao vút trong mây cuồn cuộn xa xa.
Đây là lần đầu tiên hắn được chứng kiến một cây cổ thụ to lớn như vậy.
Giống như nó là cột chống đỡ toàn bộ thế giới, cứ một mình ngạo nghễ đứng vững giữa thiên địa, cành lá xòe ra xung quanh như một chiếc ô lớn màu xanh, gần như đã bao trùm toàn bộ trung tâm thế giới.
Mà ở trên cành cây giống như đất bằng kia, mơ hồ có thể thấy được từng tòa thành thị, kéo dài từ đồng bằng dưới đáy đến tận đỉnh rồi khuất sau tán cây không thấy rõ kia.
Bốn phía đều là mây mù lượn lờ, tràn ngập một luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm tới tột cùng.
Một cây cũng là một thế giới.
Đây mới là một gốc Đại Thụ Thế Giới chân chính!
Ở trước mặt nó, Lâm Hữu mơ màng cảm giác bản thân mình chỉ nhỏ bé tựa như một con giun dế, không có ý nghĩa gì.
Nhưng có điều khiến hắn hơi kinh ngạc chính là bây giờ Đại Thụ Thế Giới, lại tản ra một chút dáng vẻ già nua, hình thành hai loại cực đoan cùng khí tức sinh mệnh bốn phía.
Thật giống như nó đã là một lão giả gần đến tuổi già, lá cây trên cành đã héo úa hơn phân nửa, chỉ còn lại tán cây trên đỉnh còn miễn cưỡng duy trì sự xanh tốt um tùm.
Đây là một gốc Đại Thụ Thế Giới sắp chết đi!
- Chủ nhân, ta có thể nghe được lão đang thống khổ gào thét.
Lúc này, đột nhiên Linh Tịch xuất hiện ở bên người Lâm Hữu, thấp giọng nói.
- Tựa như lão đã sắp không chống đỡ nổi cái thế giới này rồi.
Đây là lần đầu tiên Linh Tịch xuất hiện biểu cảm ưu thương từ sau khi nó được khai mở linh trí đến này, dường như nó thật sự có thể cảm nhận được sự thống khổ hiện giờ của Đại Thụ Thế Giới.
- Ngươi có thể cảm giác được?
Lâm Hữu kinh ngạc quay đầu lại.
- Đúng thế.
Linh Tịch nhẹ nhàng gật đầu:
- Hoa Tinh nhất tộc chúng ta vốn là thủ hộ giả của tất cả thực vật, có thể cảm nhận được tình cảm của chúng.
- Thì ra là thế.
Lâm Hữu hơi giật mình, khó trách hắn càng tiếp cận trung tâm thế giới, Long Vương Phỉ Thúy dưới thân càng xao động.
Hiển nhiên nó cũng cảm nhận được khí tức do Đại Thụ Thế Giới kia phát ra.
Lâm Hữu đang nghĩ ngợi.
Đột nhiên mấy bóng người cưỡi phi hành tọa kỵ xuất hiện, lướt nhanh qua bên cạnh hắn lao về phía Đại Thụ Thế Giới.
- Lãnh chúa!
Lâm Hữu thầm giật mình, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có lãnh chúa chạy tới nơi này.
Hắn vội vàng nói với Linh Tịch bên người:
- Đi thôi, trước đi qua nhìn tình huống một chút lại nói.
Nói xong, hắn bỗng nhiên tăng thêm tốc độ, đi theo sau lưng mấy lãnh chúa kia.
Giờ này khắc này, hắn đã xác định được cơ bản, gốc Đại Thụ Thế Giới đang chống đỡ lấy thiên địa kia cũng là trung tâm của toàn bộ Giới Sinh.
Muốn tìm được mảnh đất khởi nguyên, nhất định phải đi vào bên trong dãy thành thị kia tìm hiểu tin tức mới được.
Mà ngay khi hắn cùng mấy lãnh chúa kia chạy tới Đại Thụ Thế Giới.
Bên trên mỗi một phương hướng của Giới Sinh, cũng bắt đầu có càng ngày càng nhiều lãnh chúa phát hiện ra nơi này, sau đó bọn hắn từ các khu vực khác nhau, nhanh chóng chạy đến.
Thậm chí dị năng và chiến sĩ gen cường giả bản địa bên trong Giới Sinh, giống như cũng bị một loại triệu tập nào đó ảnh hưởng, để ào ào tụ tập tới.
Ở vùng bình nguyên ngay gần vị trí của Đại Thụ Thế Giới, có thể nhìn thấy rất nhiều những bóng dáng đang lao tới từ khắp các nơi, khung cảnh vô cùng hùng vĩ.
- Đại Thụ Thế Giới tiêu vong, cuối cùng luân hồi cũng bắt đầu.
Bên trong một tòa kiến trúc rộng rãi trên tán cây Đại Thụ Thế Giới, một lão giả tóc trắng xoá đứng ở nơi cao nhất, nhìn bóng người đang tụ tập tới nơi đây từ bốn phương tám hướng, phát ra một tiếng thở dài dằng dặc.
- Không biết lần này, lại do ai đến khởi động đồ đao, hủy diệt mọi việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận