Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1423: Tất Cả Ngọn Nguồn (Phần 2)

Sau khi trải qua mấy ngày hành quân, bọn hắn đã thông qua các loại đại trận dịch chuyển đi đến gần Thần Quốc, trú đóng trong mấy toà thành thị ở biên cảnh.
Cư dân trong những thành thị này đều đã sớm nhận được tin tức thoát đi, chỉ để lại từng tòa thành trống không thôi.
Vừa tốt trở thành trú điểm hành quân của bọn hắn, bọn hắn tiến hành tu chỉnh ở đây, chuẩn bị nghỉ ngơi dưỡng sức một lần hành động đánh vào trong Thần Quốc.
Mà lúc này, khoảng cách biên cảnh mấy ngàn km.
Đội ngũ của Thần Quốc cũng không dừng lại, trực tiếp phi tốc tiến tới gần bên phía bọn hắn.
- Thậm chí ngay cả tu chỉnh cũng không làm, quả nhiên đám người kia vẫn luôn tự đại giống như trước đây.
Nghe thủ hạ báo cáo, Đoạn Trường Phong đang thương nghị với Thiên Thần còn lại đột nhiên nheo mắt, hàn quang chợt lóe lên.
- Đã như vậy, vậy thì động thủ đi, cũng là lúc chúng ta nên đòi lại món nợ này.
Một vị Thiên Thần cấp 10 bên cạnh trầm giọng nói.
- Đúng là phải đòi lại món nợ này.
Một Thiên Thần cấp 10 khác gấp nói theo.
Đoạn Trường Phong nhìn về phía mấy người còn lại, gặp bọn hắn đều đồng ý gật đầu, sau đó chậm rãi đứng dậy:
- Vậy thì tốt, truyền lệnh xuống, chuẩn bị tiến công!
Dứt lời, các Thiên Thần lập tức vượt qua không gian, biến mất tại chỗ, trở về thống soái đội ngũ của mỗi người.
Cũng không lâu lắm, đại quân lãnh chúa gần như trải rộng toàn bộ vùng phía Nam của Thần Quốc lần nữa tập kết, chậm rãi đẩy mạnh về hướng Thần Quốc.
Rốt cục tại tới gần buổi trưa đã gặp gỡ đội ngũ khổng lồ của Thần Quốc ở trước một dòng sông chảy ngang qua bình nguyên.
Hai bên đại quân bị ngăn cách bởi nhánh sông đó, ở hai đầu Nam - Bắc xa xa nhìn nhau, một mực kéo dài đến mấy trăm dặm, bầu không khí căng cứng tới cực điểm.
- Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ hả, Đoạn Thiên Vương.
Đột nhiên, một âm thanh bình tĩnh phá vỡ sự yên tĩnh của đại quân hai bên.
Phía trước đội ngũ Thần Quốc, một bóng người tuổi trẻ tóc trắng phơ xuất hiện, đạp không mà đứng.
- Là ngươi, Quý Canh!
Nhìn thấy người tới, vẻ mặt Đoạn Trường Phong trầm xuống, khí thế trên người bỗng nhiên điên cuồng táo động.
Mấy người Lâm Hữu cách đó không xa nghe vậy thì trong lòng thất kinh.
Quý Canh.
Đây chính là người danh xưng là gần Chủ Thần nhất, cũng là người thống trị chính thức bây giờ của Thần Quốc, không ngờ, không ngờ lại đụng phải nhanh như vậy.
- Ta nhận qua tin tức, hình như gia hỏa này chính là người chống lưng cho Vạn Thần điện.
Long Hoàng nó ở bên cạnh nói nhỏ.
- Thì ra là hắn?
Vẻ mặt của Lâm Hữu và một đám Đại Đế lập tức lạnh xuống.
Cho nên nói.
Kẻ địch chân chính của bọn hắn, kẻ đã hủy diệt Vạn Giới, lại phái người đuổi giết bọn hắn chính là người đàn ông không nhìn ra tuổi tác trước mắt này?
Trải qua cuộc sống đào vong lâu như vậy, cuối cùng bọn hắn cũng biết đây tất cả ngọn nguồn đến cùng đến từ nơi đâu.
Nhất thời trong mắt nguyên một đám hiện đầy sát ý, hận không thể lập tức xông đi lên báo thù cho những đồng bạn đã chết của mình.
- Quả nhiên, làm Thiên Vương đứng đầu, hắn cũng không cam lòng đứng dưới Thiên Thần, muốn tự mình ngồi lên vị trí kia.
Tư Đồ Kiếm lạnh giọng nói.
Thậm chí hiện tại hắn có lý do hoài nghi.
Người đã cấu kết với Ma Chủ hại chết Chủ Thần chính là tên trước mắt này.
Nếu thật là như vậy, vậy thì tất cả thì đều nói thông được.
Đầu tiên là cấu kết Ma Tộc hại chết Chủ Thần, lại thanh trừ người trung với Chủ Thần như Đoạn Trường Phong, thuận tiện tiêu diệt hậu nhân của Chủ Thần, như vậy đối phương sẽ thuận lý thành chương kế thừa Đế vị.
Thì ra tất cả đều là gia hỏa kia bố trí!
- Thế nào, nhiều năm không gặp, sao lại biến thành xa lạ như thế?
Chính khi bọn hắn đang thấp giọng nghị luận, âm thanh của Quý Canh lại lần nữa vang lên, rõ ràng truyền khắp trong tai mỗi một người.
Trong đó mơ hồ còn có thể cảm nhận được một cơn gió nhẹ xuất hiện, chậm rãi thổi khắp toàn bộ chiến trường.
Hệ Nguyên Tố?
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn đối phương.
Từ trong gió nhẹ này, hắn có thể cảm nhận được một lực lượng nguyên tố nhàn nhạt, thật giống như hòa làm một thể với thiên địa, đã đạt tới cấp độ vô cùng tinh thuần.
Thậm chí còn cường thịnh hơn mấy phần so với cảm giác Đoạn Trường Phong mang đến cho hắn.
Chỉ là trong lúc lơ đãng chảy lộ ra ngoài khí tức đã đạt tới loại tình trạng này, thực lực chân chính của tên kia rốt cuộc phải mạnh cỡ nào?
Đây chính là người mà Đoạn Trường Phong nói muốn hắn giúp đỡ giết chết à?
Thời gian dần trôi qua, vẻ mặt của Lâm Hữu biến thành ngưng trọng lên, vốn cho là thực lực của mình hôm nay đã không sợ bất kỳ một vị Thiên Vương nào, hiện tại hình như cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.
Xem ra sau này lại cần phải giết thêm mấy Thiên Thần trong đại chiến, chí ít phải tăng thực lực lên tới Thiên Thần cấp 5 trở lên mới được.
Cho dù như thế nào thì hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho thủ phạm gây tai họa cho Vạn Giới bọn hắn!
Bởi vì cái gọi là cừu nhân gặp nhau, hết sức đỏ mắt.
Ngay khi tối cường giả hai bên là Đoạn Trường Phong và Quý Canh đang giằng co thì trong đội ngũ Thần Quốc, nhóm Thần Tử đi theo rốt cục cũng phát hiện Lâm Hữu, vẻ mặt cả đám trở nên đầy cừu hận.
- Lâm Hữu, quả nhiên ngươi đến rồi!
Trong mắt của Tư Đồ Thắng chứa đầy sát ý, xuyên qua đại quân hai bên nhìn chằm chằm về phía Lâm Hữu.
Lần trước ở trong Khởi Nguyên Thần Điện, vốn phải là hắn có cơ hội lớn nhất có thể đoạt được truyền thừa của Chủ Thần, nhưng lại bị Lâm Hữu chặn ngang một chân, làm cho hắn một mực như nghẹn ở cổ họng.
Bây giờ lần nữa nhìn thấy Lâm Hữu, đương nhiên sát ý ngập trời, hận không thể chém Lâm Hữu thành muôn mảnh.
Các Thần Tử còn lại tuy không có hận ý với Lâm Hữu kịch liệt như vậy, nhưng cũng ngấp nghé truyền thừa của Chủ Thần trên người hắn, nguyên một đám làm xong chuẩn bị xuất thủ bất cứ lúc nào.
Nhưng làm cho bọn hắn vạn lần không nghĩ đến chính là.
Đúng lúc này, một người có mấy phần tương tự Tư Đồ Thắng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lâm Hữu, ngăn cản tầm mắt của bọn hắn.
- Ngươi chính là Tư Đồ Thắng?
Tư Đồ Kiếm dạt dào chiến ý, nhìn Tư Đồ Thắng từ trên xuống dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận