Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1129: Trả Nhân Tình! Quốc Hội Triệu Tập.

Nhưng hiện thực lại là, giá trị của mảnh vỡ thần cách thường cao hơn rất nhiều, không có 10 ngàn đến 20 ngàn là tuyệt đối không mua được, thậm chí gặp được những người gấp thiếu mảnh vỡ thần cách còn có thể quý hơn!
Dù sao thì mảnh vỡ thần cách vốn là thứ có tiền mà không mua được, có tiền rất khó có thể mua được.
Lâm Hữu có thể đưa ra giá tiền 5 ngàn này, cơ bản đã xem như tặng không.
Quan trọng nhất là hắn lại thật còn có dư mảnh vỡ thần cách!
Kỷ Tinh Hà cực kỳ kinh hãi, lại có chút kích động hỏi:
- Ngươi thật sự bán cho ta với giá này à?
- Có phải là quá đắt không?
Lâm Hữu hỏi.
- Không! Không đắt chút nào, gần đây ta trùng hợp thu được không ít mảnh vỡ quy tắc từ lần ma thú xâm lấn kia, 5 ngàn vẫn có thể lấy ra được.
Kỷ Tinh Hà vội vàng nói.
Vào giờ phút này, lão nào còn không biết Lâm Hữu là bởi vì nhớ tình cũ, mới cho lão giá tiền thấp như thế.
Làm cho lão không nhịn được cảm thấy may mắn, may mắn lúc trước mình làm ra lựa chọn sáng suốt.
Mặc dù chỉ là một chút chuyện nhỏ râu ria, nhưng dù sao lão cũng đã trợ giúp Lâm Hữu không ít trên đường trưởng thành.
Bây giờ mới thời gian hơn ba năm, hắn đã đạt được thu hoạch ngoài dự tính của mình.
Lần mua bán này, đáng giá!
Cứ như vậy.
Sau đó hai người lại ở trong chính điện nói một chút chuyện có liên quan đến Vân Sương và chuyện thành lập Công Quốc, Kỷ Tinh Hà mới cầm lấy mảnh vỡ thần cách đạt được từ trong tay Lâm Hữu, kích động rời khỏi.
Mà Lâm Hữu cũng từ chỗ của lão đạt được 5 ngàn mảnh vỡ quy tắc, cũng coi như giúp hắn giải quyết vấn đề cấp bách trước mắt, tiếp theo chỉ cần chờ ba mảnh vỡ thần cách kia đấu giá thành công là được.
Lúc đầu, Lâm Hữu là muốn đổi tất cả mảnh vỡ thần cách thành mảnh vỡ quy tắc, dùng để nâng cao thực lực.
Nhưng cân nhắc đến còn phải thành lập Công Quốc, tìm người hỗ trợ quản lý kia phần quốc thổ mới mở rộng, cho nên cuối cùng hắn vẫn lưu lại ba mảnh.
Lại thêm một mảnh ở trong Bản Nguyên Vũ Trụ nữa thì tổng cộng hắn có bốn mảnh, trước thành lập bốn Công Quốc, chắc tạm thời đủ rồi.
Hắn nghĩ xong, lập tức triệu tập toàn bộ những đại thần khác, còn có Tiết Trường Quý tới, bắt đầu thảo luận tiếp theo nên phân chia Quốc Vương như thế nào.
Đảo mắt, một đêm đã trôi qua.
Cùng ngày hôm sau, mặt trời mọc, ngay khi ánh nắng xuyên qua sa mạc rơi xuống thành Hoàng Sa.
Các lãnh chúa cao tầng trong vương quốc Thánh Hữu đều nhao nhao dùng phi thuyền ma năng hoặc tọa kỵ đuổi tới, tụ tập ở trên bình đài dùng để đáp tàu phi hành.
Vừa hạ xuống đất, các lãnh chúa quen biết đã bắt đầu hàn huyên chào hỏi lẫn nhau.
- Ồ, đây không phải là Vương thành chủ thành Cửu Khúc à? Đảo Quốc của ngươi ở xa như vậy mà cũng có thể chạy tới sớm như vậy à?
- Thật đúng là lão Vương ngươi à, trước đó ta nghe nói ngươi mới bị điều đến thành Cửu Khúc cách đây mấy ngày, đây chính là lãnh địa rất giàu có, gần đây lẫn vào cũng không tệ lắm phải không?
- Ha ha, vẫn được, nhờ có Quốc Vương bệ hạ coi trọng, đem giao thành trì quan trọng như vậy cho ta quản lý, cho nên khi vừa nhận được chiếu lệnh của bệ hạ, trời còn chưa sáng ta đã chạy tới, may mà vẫn đuổi kịp.
Lãnh chúa cấp 8 được xưng là lão Vương, trước đó là vài ngày đã được điều đến thành Cửu Khúc, cũng được coi là lão nhân trong vương quốc Thánh Hữu.
Cho nên việc thu thuế ở khu vực đó đều do lão quản lý, làm các lãnh chúa khác hâm mộ muốn chết.
Dù sao thì thành Cửu Khúc được xây dựng ở bờ sông Cửu Khúc, lại tiếp giáp với công quốc khác.
Chỉ riêng hai khoản vận tải đường thuỷ và mậu dịch xuyên quốc gia đã giàu đến chảy mỡ, bao nhiêu lãnh chúa cấp cao đều tranh nhau muốn di chuyển qua đó, kết quả cuối cùng tiện nghi cho lão Vương.
Cũng khó trách trong giọng nói của bọn hắn nghe đều có chút chua chua.
Một chỗ khác trên quảng trường.
Hai mươi mấy vị lãnh chúa cấp 9 của vương quốc cũng đang tập hợp ở đây, thấp giọng nghị luận.
- Không biết quốc vương đột nhiên triệu tập chúng ta đến đây để làm gì.
- Chắc chỉ là quốc hội thông lệ mà thôi!
Dù sao thì vừa tấn thăng vương quốc nên sẽ có rất nhiều chuyện cần phải an bài.
- Ta cảm thấy rất có thể là có liên quan đến khu vực quốc thổ mới.
- Chẳng lẽ là sắp thành lập Công Quốc à?
Vừa nghe lời này ra, các lãnh chúa cấp 9 đều giật mình, đồng thời lại nhịn không được mong đợi.
Quốc thổ mở rộng gấp mười tất nhiên là sẽ phải thành lập Công Quốc trợ giúp quản lú, nếu không thì một cương thổ to lớn như vậy, vương quốc cũng không có cách nào điều ra nhiều thuộc hạ đến quản lý hết được.
Nói cách khác, quốc hội lần này thật sự có khả năng chính là vì bàn bạc chuyện này!
Lập tức, các lãnh chúa cấp 9 đều nhao nhao nhìn về phía ba người cầm đầu kia, Viêm Vũ, Doãn Thiên Ca còn có Bạch Hải Đường.
- Đừng nhìn ta, ta cũng không biết mục đích quốc hội lần này là gì.
Viêm Vũ nhún vai, đáp.
- Thật ra thì chúng ta cũng giống như các ngươi, cũng vừa nhận được tin tức mà thôi.
Doãn Thiên Ca vội nói theo.
Đám người nghe vậy thì lập tức nổi lên nghi ngờ.
- Không phải ba vị đã từng có giao tình với Quốc Vương à? Thậm chí ngay cả các ngươi cũng không biết?
Ba người Viêm Vũ và Quốc Vương bệ hạ cùng thuộc một khu vực tân thủ, từng cùng nhau vượt qua giai đoạn sinh tử, sớm đã không phải bí mật gì.
Vốn cho là bọn hắn sẽ biết chuyện gì, nhưng kết quả lại làm cho bọn hắn vô cùng ngoài ý muốn.
- Ngụy lão đệ và Mạnh huynh thì sao?
Thành Mặc Uyên và thành Song Diệp các ngươi đều cách gần đây, lại là Quốc Vương tự tay bồi dưỡng ra, chắc phải biết chút gì chứ?
Sau đó, các lãnh chúa lại nhìn sang Ngụy Quân và Mạnh Thanh An ở bên cạnh.
Hai người này được Lâm Hữu dùng rất nhiều tài nguyên nâng đỡ hạ, đã giống với mấy người Viêm Vũ, trở thành lãnh chúa cấp 9, phụ trách quản lý xung quanh Quốc Đô.
Có thể nói là một trọng thần.
Nhưng làm cho không ngờ bọn hắn là.
Nghe được bọn hắn hỏi thăm, Ngụy Quân và Mạnh Thanh An cũng đều bất đắc dĩ lắc đầu, biểu thị mình cũng không biết gì hết.
Như vậy xem ra, sau này chỉ có thể chờ đợi Quốc Hội bắt đầu mới có thể biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận