Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 409: Thập Tự Hồi Sinh

Sau khi, Lâm Hữu hít sâu một hơi, hắn bắt đầu kiểm kê thu hoạch vừa nhận được, gồm ba viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy do ma thú Lãnh Chúa tuôn ra, cộng thêm mấy viên Tinh Hoa Lãnh Địa nhận được do thừa dịp loạn đánh chết lãnh chúa, tổng cộng là 15 viên, cộng vào 5 viên hắn còn thừa lúc trước, vừa vặn đủ để nâng hai binh chủng lên cấp tám, quả thực thu hoạch lần này đã vượt qua hắn tưởng tượng.
Cứ như vậy, không chỉ có một mình Đại Pháo đã kiếm đủ tài liệu thăng lên cấp tám, còn có thể thăng cấp thêm một binh chủng nữa.
Sớm biết như vậy, lúc trước hắn đã để cho Đại Pháo đánh chết hết ma thú trong bí cảnh rồi.
Lâm Hữu bất đắc dĩ ấn mở giao diện thuộc tính của Đại Pháo, giá trị kinh nghiệm là 980/2500, còn chưa được một nửa.
Mà 300 điểm trong đó còn tăng lên do bảo châu kinh nghiệm.
Dù có Cổ Thụ Tri Thức tăng kinh nghiệm, cũng phải chờ một đoạn thời gian rất dài mới có thể chứa đầy.
Xem ra chỉ có thể tìm thời gian quét vài lần bí cảnh, kéo theo Hiền Giả Rừng Rậm tăng thêm kinh nghiệm cho nó.
Dù sao trong bí cảnh cũng có rất nhiều ma thú cấp bảy, chỉ cần quét hai, ba lần là đầy thôi.
Nếu vận khí tốt lại tuôn ra bí bảo hoặc là Lệnh Bài Binh Chủng, vậy thì kiếm lớn.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu lại cúi đầu, nhìn về phía bảo vật khác trong tay.
Hình chữ thập này có chút giống với thánh vật hệ thiên sứ đã bị hắn bán đi, chẳng qua màu sắc của nó thiên về vàng nhạt.


Tên đạo cụ: Thập Tự Hồi Sinh



Hiệu quả của đạo cụ: Đạo cụ sử dụng ở hạch tâm lãnh địa, có thể trực tiếp làm sống lại binh chủng chỉ định, cần tiêu hao lượng lớn ma năng, đạo cụ dùng một lần.

Đây là... Đạo cụ hồi sinh binh chủng?
Sắc mặt Lâm Hữu trở nên vui vẻ, trong số những bảo vật do ma thú lãnh chúa tuôn ra, còn có loại đạo cụ hiếm lạ bậc này?
Có thể trực tiếp làm binh chủng đã chết sống lại.
Nói cách khác, về sau hắn không cần lo lắng nếu binh chủng Vương tộc tử vong ngoài ý muốn.
Tuy cần tiêu hao lượng lớn ma năng, nhưng đối với trình độ trân quý của một binh chủng Vương tộc, tiêu hao nhiều hơn cũng đáng!
Đúng là một chuyến hành trình tới vị diện ma thú này thu hoạch thật lớn, khiến cho hắn đều có chút lưu luyến không nỡ rời khỏi nơi này.
Hơn nữa có liên quan tới chuyện hắn vừa đánh chết rất nhiều lãnh chúa cấp bảy khác, ma năng của hắn đã tăng hơn bốn triệu rồi, còn nhanh và nhiều hơn quét bí cảnh.
Tuy những lãnh chúa bị giết chết dễ dàng như thế đều có thực lực yếu kém, ma năng trên người không nhiều lắm, nhưng lại thắng ở số lượng lớn.
Mỗi người có hơn trăm, hai trăm ngàn, còn có mấy người vượt qua triệu ma năng, cộng thêm Tinh Hoa Lãnh Địa, hắn sắp giàu tới nơi rồi.
Đương nhiên, muốn giàu thì ngày nào cũng có phải có ít nhất một trận đại chiến như vậy.
- Quên đi, trở về nghỉ ngơi hồi phục trước đã.
Lâm Hữu bất đắc dĩ lắc đầu.
Mắt thấy sắc trời bắt đầu tối, hắn không nên tiếp tục đứng ở trong rừng nữa.
Bởi vậy Lâm Hữu cưỡi lên Rồng Yêu Vương, trực tiếp bay lên trời cao.
Từ rất xa, hắn đã nhìn thấy cổ thụ che trời sừng sững chắn ngay cửa vào bí cảnh, không lo bị lạc.
Rất nhanh, hắn đã trở về bên trên cột đá được quầng sáng bao quanh, và trực tiếp xuyên qua quầng sáng bước vào bên trong.
Không bao lâu sau, nhóm lãnh chúa tham gia thảo phạt ma thú Lãnh Chúa cũng lục tục xuất hiện, từ bên ngoài chạy trở về, nhìn kỹ thì thấy một đám đều vô cùng chật vật, có người bị nổ khiến khuôn mặt cháy đen, trọc một nửa đầu.
Vừa rồi ở khi loạn chiến, Lâm Hữu đã cố ý giảm bớt số lượng bồ công anh và cái nấm bên phía đại lục Nguyên Thủy, nên lúc phát động chỉ gây lên một hồi rối loạn mà thôi.
Nhưng dù như vậy, vẫn có khá nhiều lãnh chúa trúng chiêu, bị nổ đến mức mặt xám mày tro, vẻ mặt khó chịu.
- Đậu xanh! Nếu để ta biết tên vương bát đản khốn nạn nào dám nổ bom, kiểu gì ta cũng phải đánh hắn một trận.
- Ngươi còn may đó, chỉ bị nổ trọc đầu thôi, ta đây này, trực tiếp bị nổ úp sấp xuống đất theo tư thế chó gặm phân, thiếu chút nữa đã bị người ta dẫm chết.
- Cũng không biết là kẻ nào âm hiểm thế, dám chôn mìn xuống mặt đất từ trước, cực kỳ đáng hận!
- Cả đống Bồ Công Anh kia nữa, lão tử lọc nửa ngày mới lọc sạch, kết quả chưa kịp phản ứng gì, bảo bối đã bị người ta cướp sạch rồi, còn hại ta chết không ít binh chủng. Quả thực muốn chết vì mất máu.
- Không phải còn giải thưởng an ủi một triệu ma năng sao? Cũng đủ cho ngươi triệu hồi binh chủng một lần nữa...
Nhóm lãnh chúa vừa vội vàng trở về vẫn còn hùng hùng hổ hổ nhưng đảo mắt một cái đã bước vào cửa vào không gian, biến mất ở bên trong vị diện ma thú rồi.
Nói tóm lại, vì nơi Hình Chiếu Thiên Ma xuất hiện ở tương đối gần nơi này, cho nên lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy tổn thất khá ít, không xuất hiện tình trạng thương vong lớn.
Mà theo nhóm lãnh chúa không ngừng trở về, sắc trời bên ngoài, cũng dần dần tối sầm xuống.
Khi ánh sáng của vầng trăng máu lấn át tia nắng mặt trời trên không trung, bóng đêm cũng hoàn toàn bao phủ cả vị diện.
Trong mơ hồ, dường như mặt trăng và mặt trời trên không trung kia đã biến thành một đôi mắt đang lặng lẽ nhìn chăm chú xuống phiến cánh đồng mênh mông kia.
Khi Lâm Hữu trở lại lãnh địa, đã là buổi tối.
Bên trong thành Hoàng Sa đèn đuốc sáng trưng, vô cùng náo nhiệt.
Nhóm cư dân lãnh địa vừa chấm dứt một ngày bận rộn đều tụ tập trên đường đi dạo, xa xa đều có thể nghe được từng đợt âm thanh huyên náo.
Lâm Hữu không lệnh cho Cỏ Đèn Lồng dùng kỹ năng Tĩnh Mịch ngăn cách những âm thanh này.
Bởi vì hắn rất thích không khí sôi nổi như vậy và chỉ có như vậy hắn mới cảm giác được bản thân mình không xa rời thế giới.
Cũng có thể do tâm tình hắn hơi vui tươi vì vừa thu hoạch được đầy bồn đầy bát, thật hiếm khi hôm nay hắn lại muốn rời khỏi lãnh địa, đi dạo bên trên con đường vừa xây dựng của thành Hoàng Sa.
- Chào lãnh chúa đại nhân.
- Ra mắt lãnh chúa đại nhân.
Trên đường, rất nhiều cư dân lãnh địa nhìn thấy hắn đều chạy tới tiếp đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận