Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 921: Chẳng Lẽ Là Hắn?

Hơn nữa, trận doanh hai bên vừa trải qua một hồi đại chiến, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn đều có đề phòng, sẽ không dễ dàng phát động tiến công.
Kiểu gì hắn cũng không thể da mặt dày qua mượn Đại Đế được?
Càng nghĩ càng thấy không được.
Đại Đế đã đồng ý đưa cho hắn một mảnh lãnh thổ quốc lớn gia như vậy, nếu hắn dám mở miệng, kiểu gì cũng bị chửi rủa thậm tệ một trận.
Hơn nữa, hắn cũng chẳng có mặt mũi nào để đi nhờ vả Đại Đế.
Dù sao Đại Đế đã cứu hắn không chỉ một lần, nhân tình này còn chưa trả được đâu.
Trong lúc Lâm Hữu đang suy tư, hắn đã lơ đãng rời khỏi trụ sở Giới Nguyên Thủy, đi ra bên ngoài tới bên trên một khu đất trống tấp nập người đến người đi.
- Có người anh em nào muốn cùng nhau đến chiến trường thăm dò hay không? Đội ngũ cấp bảy còn thiếu một thành viên có binh chủng trị liệu.
- Đội tiền trạm vị diện ma thú đây! Cần tay lão luyện cấp tám trở lên, cùng nhau thăm dò chỗ sâu trong vị diện ma thú, tuyệt đối thành thực tin cậy không đâm sau lưng!
- Ra 10 điểm công huân chiến trường, có việc cần!
- Bên ngoài vị diện Ma Thú...
Lâm Hữu đi ở trên đường, nơi nơi đều là tiếng các lãnh chúa đang hò hét triệu tập đồng đội và tiểu đội, khiến cho cả chiến tranh doanh địa đều trở nên nóng bỏng xông thẳng tận trời.
Hơn nữa, theo càng ngày càng nhiều lãnh chúa truyền tống đi tới, nơi này đã mơ hồ xuất hiện dấu hiệu bị lấp đầy, tựa như người đến nơi đây còn nhiều hơn đến chiến trường lúc trước.
Chẳng lẽ số lượng chiến trường trở nên ít hơn?
Nhưng không đợi Lâm Hữu nghĩ nhiều, một tiếng hò hét hơi khác biệt với xung quanh đột nhiên khiến hắn chú ý.
- Có người bạn nào có chiến lực 35 ngàn trở lên hay không? Treo giải thưởng công huân hỗ trợ làm con đường thánh giả!
Con đường thánh giả!
Lâm Hữu nhướng mày, lại có người chuẩn bị đi làm nhiệm vụ con đường thánh giả?
Hắn mang theo kinh ngạc, lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy ở trên bãi cỏ xa xa, có bốn lãnh chúa cấp chín, hai nam hai nữ đang đứng.
Trên thân mỗi một người bọn họ, đều tản ra một luồng khí tức mạnh hơn rất nhiều so với lãnh chúa bình thường.
Nhất là một cô gái mặc quần áo thuần một màu trắng trong đó, quanh thân lại mơ hồ có lực lượng quy tắc vờn quanh, hình như đã ngưng tụ thành công mảnh nhỏ Thần cách rồi.
- Di?
Đột nhiên, Lâm Hữu khẽ di một tiếng, ánh mắt hắn bị cây đàn cổ được cô gái kia ôm trong ngực hấp dẫn, vẻ mặt trở nên hơi lạ thường.
Bộ quần áo thuần một màu trắng, đã ngưng tụ mảnh vỡ Thần cách, lại lấy đàn cổ làm vũ khí.
Chẳng lẽ lại trùng hợp như vậy...
Trong lòng Lâm Hữu kinh ngạc vô cùng, hắn hướng ánh mắt tò mò đánh giá đối phương.
Nhưng ánh nhìn chăm chú của hắn, lại khiến hàng lông mi thanh tú của cô gái kia hơi hơi nhăn lại, trong mắt cô hiện lên một chút không vui.
- Kẻ háo sắc.
Trong miệng cô nhẹ nhàng phát ra mấy chữ, sau đó ngoảnh mặt về hướng khác.
- Làm sao vậy? Lăng m.
Thiếu nữ bên cạnh phát hiện ra sự khác thường của cô, nghi hoặc hỏi.
- Không có gì, gặp phải một kẻ háo sắc mà thôi.
Diệp Lăng âm thấp giọng nói.
………
Thời điểm gặp mặt nhau ở tháp Khí Vận lúc trước, vì quy tắc che đậy, khiến cho bọn hắn không nhìn thấy hình dáng của đối phương.
Mà hiện giờ Lâm Hữu đã thay đổi trang phục toàn thân, Diệp Lăng âm lại càng không thể nhận ra thân phận của hắn.
Lâm Hữu có chút nghi hoặc khi thấy đối phương ngoảnh mặt qua một bên nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi qua.
- Các ngươi muốn đi làm nhiệm vụ con đường thánh giả sao?
Hắn đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Khi vừa rồi khi hắn đã nghe người nọ la lên, nói muốn dùng công huân treo giải thưởng, tự nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo như vậy.
Dù sao ai cũng biết nhiệm vụ con đường thánh giả khó khăn cỡ nào, dù giá thuê có thấp cũng chẳng thấp đến đâu, cho nên hắn trông kiểu gì cũng thấy cơ hội để kiếm đủ 30 ngàn tín ngưỡng lực đã tới rồi.
Hiển nhiên Diệp Lăng âm không dự đoán được kẻ háo sắc này lại thật sự đi đến, cô khẽ cau mày, nhưng không biểu lộ ra chút gì.
- Người anh em, ngươi có chiến lực 35 ngàn?
Người đàn ông trung niên đầu lĩnh nhìn qua đánh giá Lâm Hữu.
Khí tức toàn thân người này vô cùng hùng hậu, trong mắt còn mơ hồ có tia sáng lưu chuyển, vừa nhìn đã biết thực lực không tầm thường.
Tuy rằng thanh niên lạnh lùng đứng bên cạnh đối phương hơi yếu, nhưng trên người lại phát ra một luồng khí tức nguy hiểm tương tự như vậy.
Diệp Lăng âm tự nhiên cũng không cần nhiều lời, có thể ngưng tụ mảnh nhỏ Thần cách, dù yếu cũng chẳng yếu được đến đâu.
Ngược lại thiếu nữ bên cạnh cô lại khiến Lâm Hữu có chút ngạc nhiên.
Hắn vốn tưởng cô ấy là một lãnh chúa nhân tộc, nhưng đi tới gần lại phát hiện trên đỉnh đầu thiếu nữ kia có một đôi tai tinh xảo, phía sau còn có một cái đuôi lông xù.
Rõ ràng là một lãnh chúa tộc Hồ Nhân!
Lâm Hữu liếc mắt ở khoảng cách gần một cái, sau khi có đánh giá đại khái về bốn người trước mắt, hắn mới nói:
- Đó là đương nhiên, nếu không ta đâu có qua đây.
Từ sau khi tín ngưỡng lực vượt qua 200 ngàn, chiến lực hiện tại của hắn đã sớm vượt qua 35 ngàn, dù không dựa vào kĩ năng bạo phát, cũng đủ để sánh vai cùng lão lãnh chúa.
- Có tiện lộ ra binh chủng và giới vực không?
Người đàn ông đầu lĩnh lại hỏi.
Có thể nhìn ra được, người này cực kỳ cẩn thận, cũng không vì chiến lực đã đủ mà lập tức mời Lâm Hữu, dù sao cũng phải có tâm phòng người.
Thực hiển nhiên, người cần hoàn thành con đường thánh giả lần này chính là đối phương.
- Giới Nguyên Thủy, hệ Thực Vật, khống chế phòng ngự trị liệu đều có thể.
Lâm Hữu không giấu giếm, trực tiếp báo ra tin tức cơ bản.
Đây là điều kiện cần thiết để tham gia tổ đội vượt giới, vì phải biết rõ, mới có thể yên tâm hợp tác.
Nhưng hắn lại không biết, sau khi hắn vừa nói xong, Diệp Lăng âm đứng bên cạnh, vẫn đang đưa lưng về phía hắn không nhịn được quay đầu lại, trong mắt ẩn chứa đầy vẻ ngoài ý muốn.
Lãnh chúa hệ thực vật thuộc Giới Nguyên Thủy?
Điều này khiến cho cô không nhịn được nhớ tới người đã khiến mình thất bại triệt để ở bên trong tháp Khí Vận ngày ấy.
Chẳng lẽ là hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận