Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 953: Gặp Lại Thất Sát!

Phía trên hư không, không khí rất sinh động.
Nhóm Đại Đế vây quanh cùng nhau, nhìn chăm chú vào bốn viên Thần Cách cấp mười hai tản ra ánh sáng bảy màu ngọc lưu ly và một viên Thần Cách tản ra u quang màu đen trước mắt, trên mặt đầy vẻ vui mừng.
- Đúng là Liên Minh Giới Vực thật hào phóng, trước khi đi đã để lại cho nhóm chúng ta nhiều Thần Cách như vậy.
- Đúng vậy, có nghĩa là kế hoạch lần này của chúng ta rất thành công.
- Nên xử lý đống Thần Cách này như thế nào?
Tất cả nhóm Đại Đế đều gắt gao nhìn chằm chằm vào đống Thần Cách trước mắt, dù bọn hắn đã đạt tới cấp bậc này, vẻ mặt vẫn không khỏi hiển lộ ra một tia khát cầu.
Sau khi lên tới cấp mười hai Thần Cách đã đạt tới đại viên mãn, là không thể tiếp tục dung hợp Thần Cách khác, nhưng vẫn có thể dựa vào Thần Cách để nâng cao thực lực.
Đây cũng nguyên nhân vì sao thực lực giữa các Đại Đế sẽ có chênh lệch.
Long Hoàng đứng một bên thoáng suy tư rồi thấp giọng nói:
- Quy củ cũ, ai ra giá cao thì được, sau đó giá cả này được chia đều cho tất cả mọi người ở đây. Về phần viên Thần Cách màu đen này, ta đề nghị cứ cầm đi nghiên cứu trước xem sao.
- Ta cũng đồng ý mang nó đi nghiên cứu trước, thứ lực lượng này thật sự rất quỷ dị.
Một vị Đại Đế khác lập tức nói theo.
- Đi, cứ tính như vậy đi.
Nhóm Đại Đế khác đều tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó Đại Đế các giới vây lại, bắt đầu tiến hành cạnh tranh bốn viên Thần Cách kia khiến cả hư không náo nhiệt không thôi.
Mà lúc này, trong chiến trường bên dưới, Lâm Hữu vừa chiến đấu xong, rất nhanh đã hội hợp cùng Kỷ Tinh Hà.
- Thế nào, có thành công đạt được mảnh nhỏ Thần cách hay không?
Kỷ Tinh Hà hỏi.
- Nào có dễ dàng như vậy.
Lâm Hữu cười khổ một tiếng.
Lãnh chúa cấp mười, dù chỉ là tồn tại sở hữu một mảnh nhỏ Thần Cách cũng cực kỳ khó giết, một khi bọn họ có cơ hội sẽ xuyên qua không gian chạy trốn, càng đừng nói tới những lãnh chúa có thực lực càng mạnh hơn kia.
Dù sao bất cứ ai lên được đến cấp bậc này mà không phải bò ra từ núi thây biển máu?
Cũng chỉ có xuất kỳ bất ý giống vừa rồi, hoặc một đám người cùng tiến hành vây công, mới có thể đắc thủ, dù chẳng dễ dàng tí nào.
- Ha ha, quen được là tốt rồi, nếu mảnh nhỏ Thần cách dễ dàng đạt được như vậy, lãnh chúa cấp mười một sẽ không ít nhường này.
Kỷ Tinh Hà cười vỗ bờ vai của hắn.
Lúc này không chiến đấu, khí tức quy tắc của Lâm Hữu không lộ ra ngoài.
Cho nên Kỷ Tinh Hà cũng không cảm nhận được số lượng mảnh nhỏ Thần Cách của Lâm Hữu, chỉ cho rằng hắn như chim non mới rời tổ, cần học hỏi nhiều kinh nghiệm hơn.
Nhưng lời đối phương nói cũng có đạo lý.
Sở dĩ cấp mười một ít như vậy, chủ yếu vì cấp mười khó giết.
Xem ra hắn cần phải nắm chặt thời gian tăng lên thuộc tính của mình và vương tộc mới được.
Lâm Hữu yên lặng nghĩ thầm.
Giống như vừa rồi chiến đấu cùng lãnh chúa máy móc, nếu thuộc tính bình quân của hắn có thể đạt tới 100 ngàn, lại kết hợp với kỹ năng của đám vương tộc, vẫn có cơ hội rất lớn có thể thành công chém giết đối phương.
- Đi thôi, chúng ta cũng nên trở về hội hợp cùng đội ngũ.
Nói xong, thân hình Kỷ Tinh Hà chợt lóe, đã chạy về phía đại quân Phản Liên Minh.
Mà Lâm Hữu lại nhìn cột sáng tận trời ở cách đó không xa một cái thật sâu, sau đó mới theo bước chân của đối phương rời đi.
Rất nhanh, Hai người đã trở về bên trên bình nguyên nơi đại quân tụ tập.
Điều khiến cho Lâm Hữu không nghĩ tới chính là, hắn vừa xuyên qua không gian xuất hiện, đã gặp phải một “người quen cũ”, quốc vương Thất Sát của Giới Thái Huyền.
- Là ngươi, Kỷ Tinh Hà!
Thất Sát vừa nhìn thấy Kỷ Tinh Hà xuất hiện, gương mặt đang đầy nét tươi cười lập tức trầm xuống.
- Hoá ra là ngươi, thật là xui xẻo.
Ánh mắt Kỷ Tinh Hà cũng trở nên lạnh lùng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Thất Sát.
Thất Sát còn muốn nói cái gì nhưng khi hắn ta nhìn thấy Lâm Hữu bên cạnh Kỷ Tinh Hà, lại sửng sốt đến mức không nói được nữa.
Tiếp theo dường như hắn ta nghĩ đến cái gì, hai mắt dần dần nheo lại.
- Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi cũng lên đến cấp mười rồi.
Thật hiển nhiên, hắn ta nhận ra thân phận của Lâm Hữu.
Lúc trước, con kiến bị mình tiện tay đánh cho trọng thương kia, hiện giờ lại đứng trên cùng một độ cao với mình, khiến cho hắn ta không khỏi có chút kinh ngạc.
Đồng thời tâm tư bắt đầu lung lay, ánh mắt nhìn Lâm Hữu cũng trở nên không giống hồi nãy nữa, thậm chí còn mơ hồ ẩn chứa một tia sát ý.
- Thất Sát, ta khuyên ngươi đừng nhìn chằm chằm vào hắn, bằng không Giới Nguyên Thủy chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Hiển nhiên, Kỷ Tinh Hà vừa nhìn thoáng qua đã hiểu được suy nghĩ trong đầu Thất Sát, kẻ này muốn thừa dịp Lâm Hữu vừa thăng cấp, cánh chim chưa đón gió để cướp lấy mảnh nhỏ Thần cách trên người hắn.
Bình thường loại lãnh chúa vừa lên tới cấp mười này, là dễ giết nhất.
- Xem ngươi nói cái gì kìa? Hiện giờ chúng ta là minh hữu, ta đâu thể có tâm tư gì lệch lạc chứ?
Thất Sát ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Sau đó kẻ này nhìn Lâm Hữu một cái thật sâu mới trực tiếp xoay người rời đi, thật dứt khoát, lại không thèm dây dưa cùng bọn họ.
Nhưng cũng vì như thế lại khiến cho Kỷ Tinh Hà không thể không cảnh giác, lập tức nói với Lâm Hữu bên người:
- Về sau lúc ra ngoài phải cẩn thận một chút, có thể gia hoả này sẽ nhìn chằm chằm vào ngươi.
- Nhìn chằm chằm vào ta?
Lâm Hữu không khỏi nhìn về phía Thất Sát rời đi, trong mắt chợt lóe hàn mang.
Hắn vẫn còn nhớ rất rõ mối thù ngày ấy.
Nếu không phải trên người hắn mang theo Thần Cách, chỉ sợ đã sớm bị đối phương giết chết, đâu còn nguyên vẹn đứng ở nơi này?
Thù cũ chưa báo, hiện giờ kẻ đó còn muốn cướp lấy mảnh nhỏ Thần cách trên người hắn?
Đến lúc đó còn không biết ai cướp của ai đâu!
Đương nhiên, hắn cũng không phải người lỗ mãng.
Trước khi quyết định ra tay, hắn phải chuẩn bị kế hoạch chu toàn mới được.
Cho nên Lâm Hữu cũng không có nghĩ nhiều, chỉ nói với Kỷ Tinh Hà:
- Yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận