Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 576: Đại Pháp Sư Vong Linh Cấp Lãnh Chúa

Bọn họ đã được coi là người xuất sắc trong nhóm lãnh chúa cấp tám.
Nhưng sau khi nhìn đại quân thực vật của Lâm Hữu thì vẫn mang vẻ mặt khiếp sợ.
Đặc biệt phía trước đội ngũ là Chiến Tranh Cổ thụ xếp thành một hàng để mở đường, hình thể cao lớn đầy uy lực mạnh mẽ.
Cùng với dây đằng phía sau đang không đầy đất, còn có Hoa Tinh đang bay múa qua lại trên bầu trời, khiến cho bọn họ nhìn đến mức da đầu tê dại, không dám tới gần.
Đây là lần đầu bọn họ thấy nhịp đều đến vậy, quân đoàn thực vật được phân công rõ ràng.
Dường như mỗi loại thực vật đang nghiền áp ma thú rơi rụng trên chiến trường.
Nếu như không cẩn thận rơi vào trong đống thực vật kia, sợ là chết cũng không biết chết như thế nào.
- Mau xem cây cổ thụ phía trước, sao trên tay nó cầm thanh kiếm được vậy?
- Cái kia giống như là binh chủng phụ trợ!?
Mấy lãnh chúa lập tức kinh sợ, trừng lớn đôi mắt xem đội ngũ phía trước, cầm Kiếm Trúc mở đường Thanh Cương.
Bọn họ phải phí sức mới giải quyết được ma thú cấp 8, còn binh chủng này lại trực tiếp dùng kiếm khí chém thành hai đoạn, gục ngay tại chỗ.
Quả là khủng bố!
Hơn nữa còn binh chủng loại trang bị có tiếng thưa thớt.
Người này rốt cuộc là ai?
Sao chủng loại binh chủng lại nhiều đến vậy?
Chẳng lẽ nhà là cửa hàng bán sỉ lệnh bài binh chủng!
Dưới sự sợ hãi, nào còn ai dám lưu lại, lập tức mang binh chủng vội vàng rời xa, sợ bị loại quái vật này theo dõi.
Lâm Hữu cũng không để ý lúc trên đường đụng phải lãnh chúa.
Một đường xử lý ma thú, một đường tiến lên, rất nhanh thôi hắn lại đi vào phụ cận vị trí thăm dò ngày hôm qua, tiếp tục đi sâu vào chiến trường.
Mãi cho tới một giờ sau, cuối cùng hắn mới thấy được trở ngại theo lời của nhóm lãnh chúa.
Một biển xương khô mênh mông vô bờ, cùng những Vong Linh Cốt Long cấp thủ lĩnh đang du đãng trong biển xương khô.
Trực tiếp chặn con đường bọn họ đang đi.
Trong mơ hồ, còn có thể nhìn thấy nơi sâu nhất, một hắc ảnh to lớn bị mây mù vờn quanh.
Trông như toà kiến trúc nào đó nhỉ?
Đây chẳng kẽ là bóng đen ở sâu trong chiến trường trong lời của lãnh chúa kia?
Khuôn mặt Lâm Hữu mang vẻ nghi hoặc, chậm rãi tới gần, rốt cuộc cũng thấy được chính chủ.
Một bóng người áo đen, tử khí bao trùm quanh thân, tay cầm pháp trượng phiêu phù ở trên biển xương khô.


Tên: Đại Pháp Sư Vong Linh ( lãnh chúa )



Chủng tộc: Vong linh



Cấp bậc: Cấp 8 (SSS cấp )



Lực lượng: 4600(+4600)



Thể chất: 4600(+4600)



Tốc độ: 4700(+4700)



Tinh thần: 5000(+5000)



Kỹ năng: Triệu hoán vong linh, gió lốc hắc ám, hiến tế



Hỗn độn: Toàn thuộc tính tăng lên 100%



Giới thiệu: Đây là sự tồn tại chí cao vô thượng của Vong Linh, nắm giữ ma pháp hắc ám cường đại, phụ trách trấn thủ nơi năm vị quân vương quyết chiến.

Đúng là thuộc tính biến thái!
Cao tận mười ngàn điểm tinh thần.
Kể cả Linh Tịch trong trạng thái rít gào dã man, cũng chưa thể đạt tới được.
Kể cả bí bảo ở Thanh Cương với thiên phú riêng thêm vào, chỉ có thể thắng nó ở phương diện thể chất thôi.
- Cũng được, chắc là có thể giết chết.
Lâm Hữu cộng lại một phen, cảm thấy vẫn còn tương lai.
Chỉ cần có thể chống được công kích từ xương khô, vậy Linh Tịch của hắn khi được cộng +20% uy lực kỹ năng chuyên chúc thiên phú, hoàn toàn có thể đấu một trận với ma thúPháp hệ.
Làm chị đại trong nhóm binh chủng, Linh Tịch theo hắn lâu nhất, cũng là người có năng lực tác chiến một mình mạnh nhất.
Điểm này Lâm Hữu hoàn toàn tin tưởng, suy nghĩ xong thì nói với Linh Tịch ở bên cạnh:
- Linh Tịch, chờ sau đó thì giao gia hoả kia cho người, để nó nhìn thử, ai mới là người mạnh nhất trong hệ Pháp Thuật!
Nghe được lời Lâm Hữu nói, Linh Tịch cầm pháp trượng trong tay, lập tức bay múa đến trước mặt hắn.
Trên khuôn mặt của nó khéo léo tinh xảo, cũng nhiều hơn vài phần lạnh lùng và uy nghiêm, lại kết hợp với vương miện trên đỉnh đầu, khiến phần khí thế này được khếch tán đến cực hạn.
Lâm Hữu cảm nhận được suy nghĩ cực kỳ kiên định được chuyển tới từ liên hệ tinh thần, mỉm cười, ngay sau đó sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng.
- Tất cả đội ngũ nghe lệnh, tiến công!
Nghe Lâm Hữu hét lớn một tiếng, tất cả thực vật đã chia làm mấy đội ngũ, do mỗi một binh chủng Vương tộc dẫn dắt, lao thẳng về phía biển vong linh bên kia.
Đồng thời, không trung tối sầm lại.
Lâm Hữu trực tiếp triệu hồi Thanh Đằng từ bên trong Không Gian Bản Nguyên ra.
Sưu!
Sưu!
Sưu!
Trong nháy mắt khi Thanh Đằng xuất hiện từng sợi dây leo to lớn lấy bản thể nó làm trung tâm, nhanh chóng lan tràn ra phía ngoài, lập tức bao trùm phạm vi 800 mét.
Sau đó, cấu thành một mảnh rừng rậm dây leo khủng bố phủ kín bốn phía.
Động tĩnh thật lớn này, lập tức khiến đám ma thú khô lâu vòng ngoài cùng chú ý, bọn chúng đều quay đầu lại, trong tiếng ca ca vang vọng, đám khô lâu hóa thành nước lũ màu trắng vây quanh bọn họ.
- Quân đoàn cổ thụ, bày trận!
Lâm Hữu đứng giữa đội ngũ, lớn tiếng chỉ huy.
Cổ Thụ Chiến Tranh và Cổ Thụ Tự Nhiên nhận được mệnh lệnh, lập tức cấu thành tường thụ, hung hăng va chạm cùng đại quân khô lâu.
Trong đó dũng mãnh nhất, chính là Thanh Cương đang phụ trách vị trí chính giữa.
Chỉ thấy nó trực tiếp vọt lên dẫn đầu, Kiếm Trúc Tai Ách trong tay không ngừng múa may, chém rơi toàn bộ đầu của lũ khô lâu vừa xông lên, như vào chỗ không người.
Binh chủng Vương tộc phụ trách phương hướng khác cũng không thua kém, nhất là Thôn Thiên dẫn dắt quân đoàn Hoa Ăn Thịt Người.
Một đường đi tới, đã có lượng lớn Hoa Bất Tử sống lại, biến thành biển hoa không ngừng khuếch tán về bốn phía.
Cộng thêm Thụ Yêu do Cổ Thụ Tự Nhiên triệu hồi, số lượng tổng hợp lại không thua gì đại quân khô lâu.
Chỉ một lần hành động đã ngăn cản được đám khô lâu không ngừng xuất hiện, sau đó hai bên điên cuồng tranh đấu giữa chiến trường.
Đám thực vật khác cũng không nhàn rỗi, chúng nó ở hậu phương ra sức tiến hành trợ giúp, điên cuồng oanh tạc cho đám đại quân khô lâu kia một trận.
- Sưu!
Lúc này, hai gốc Kiếm Trúc Tai Ách trong đội ngũ cũng hành động.
Một mảnh lá trúc hóa thành kiếm khí bắn nhanh ra, bay múa đầy trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận