Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1204: Nếu Đã Không Ai Nguyện Ý Làm Ác Nhân Này Thì Để Ta Làm.

Loại chiến đấu trình độ này, binh chủng bình thường đã không có bao nhiêu tác dụng.
Chỉ còn lại mười hai binh chủng anh hùng đi theo, cũng đều đang điên cuồng đối oanh.
Nhưng cuối cùng, hai người người này cũng không làm gì được người kia, sau khi bọn hắn vẫn luôn kịch chiến mấy ngàn chiêu thì mới ngừng thân hình lại, ngăn cách hư không từ xa giằng co.
- Vô dụng, có ta ở đây, các ngươi không công vào trong được.
Mười hai Tôn giả Nguyên Tố khí thế dồi dào, trường bào của Đại Đế Thiên Cơ không gió mà bay, con mắt nhìn chằm chằm Long Hoàng.
- Có tấn công vào được hay không cũng không phải do hai người chúng ta định đoạt.
Cả người Long Hoàng được bao trùm bởi một tầng vảy rồng màu vàng kim, bên cạnh cũng có mười hai Cự Long năm màu uy nghiêm bá khí, hình thể khổng lồ bao trùm vài dặm.
- Vậy thì ngươi phải thắng được chúng ta mới được!
Một tiếng quát lớn, Đại Đế Thiên Cơ lại ra tay lần nữa, hung hăng chạm vào Long Hoàng.
Hai khí tức kinh khủng tới cực điểm liên tục va chạm trong hư không, nhất thời làm cho thiên địa tối diệt, quy tắc hỗn loạn.
Toàn bộ bầu trời của đại lục Vạn Giới, đều là bóng người của nhóm Đại Đế đang kịch chiến.
Dù không thể nhìn thấy, nhưng có thể nghe được tiếng nổ không ngừng truyền đến, nhìn được một mảnh bầu trời sụp đổ.
Mà đại quân hai bên phía dưới cũng hô "Giết" rung trời.
Thân thể và máu tươi điên cuồng xen lẫn, nhuộm mặt đất màu đen dưới chân thành màu đỏ sậm, máu tươi bị lửa ác ma đốt cháy phía dưới hóa thành một mùi máu tanh gay mũi, tràn ngập toàn bộ chiến trường.
Trận chiến đấu này liên tục kéo dài sáu ngày.
Đại quân Phản Liên Minh điên cuồng tiến công, cuối cùng vào buổi chiều ngày thứ sáu đã thành công công phá phòng tuyến của Liên Minh Giới Vực, đẩy mấy ngàn cây số vào trong địa bàn của Liên Minh Giới Vực.
Nhưng đáng tiếc là, thời gian ròng rã sáu ngày, mấy người Lâm Hữu đều không thu hoạch được gì.
Lãnh chúa đối phương giống như đều đề phòng đối với bọn hắn, cũng giống như tạm thời thay đổi sách lược, thấy tình thế không ổn thì lập tức lùi lại, không cho bọn hắn cơ hội tấn công.
Đây cũng là nguyên nhân bọn hắn có thể đẩy mạnh nhanh như vậy.
- Thật sự là xui xẻo, không phải đoạn thời gian trước đám gia hoả này rất dũng mãnh à? Sao mấy ngày nay lại nhát như thế?
Bách Thú hùng hổ nói, nhìn chiến tuyến Liên Minh Giới Vực trước mắt lần nữa rút lui.
Vừa rồi hắn thật vất vả mới bắt được một lãnh chúa lạc đàn, đang chuẩn bị bạo phát toàn bộ khai hỏa một đợt chém giết thì kết quả đối phương chẳng thèm để ý đến hắn, trực tiếp mở kỹ năng bảo mệnh chạy trốn.
- Chắc bọn hắn biết không thể thủ khu vực ngoài này được, cho nên mới lựa chọn lui vào giữ khu vực bên trong.
Bắc Đẩu nghiêm túc phân tích.
Tuy Liên Minh Giới Vực dựa vào thần cách Hỗn Độn đã san bằng chênh lệch số lượng lãnh chúa cấp cao, nhưng dù sao cũng chỉ là chút "Tàn thứ phẩm", thực lực chênh lệch với bọn hắn không ít.
Lại thêm lãnh chúa cấp thấp bên phía bọn hắn gần như gấp đôi đối phương, có thể sử dụng biện pháp thay nhau ra trận.
Chiến đấu lâu dài, đối phương đương nhiên sẽ tiêu hao rất lớn.
Cuối cùng, bên địch chỉ có thể lựa chọn rút lui.
- Nếu cứ tiếp tục theo tiến độ này, chúng ta rất nhanh sẽ có thể đẩy mạnh đến ngoài giới Ma Nguyên.
Lâm Hữu ngẩng đầu nhìn về phía từng tòa sơn phong màu đen mơ hồ có thể thấy được cuối tầm mắt, và một vòng huyết nguyệt treo cao trên bầu trời.
Giới Ma Nguyên là một trong các đại bản doanh của Liên Minh Giới Vực.
Chỉ cần tấn công vào chỗ đó thì tương đương với chém đứt một cánh tay của Liên Minh Giới Vực, giảm mạnh uy hiếp đối với đại lục Vạn Giới bọn hắn.
Đến lúc đó đội ngũ của hai bên chiến trường tụ hợp, liên hợp vây công giới Vĩnh Hằng còn lại là sẽ có thể triệt để phá huỷ căn cơ của Liên Minh Giới Vực, thu hoạch được thắng lợi cuối cùng nhất trong đại chiến trận doanh lần này.
- Tất cả mọi người, tại chỗ chờ lệnh.
Lúc này, một âm thanh vừa to vừa uy nghiêm vang lên trong hư không.
Nhóm Đại Đế kết thúc chiến đấu ào ào xuất hiện phía trên quân đội.
Biểu lộ trên mặt của mỗi người bọn hắn đều không giống nhau, có kích động có âm trầm, thậm chí có thân chịu trọng thương, cả người là máu, hiển nhiên cảnh ngộ không giống nhau.
Mà bên phía đối diện, tình huống bên phía Liên Minh Giới Vực cũng không kém nhiều, có thể nói ra được là có người vui có người buồn.
Một trận chiến đấu kéo dài sáu ngày cũng tạm thời hạ màn.

Ở giới Ma Nguyên.
Trong cung điện cao nhất ở trung tâm đại lục.
Đại Đế Thiên Cơ vừa mới rút lui quay trở về thì gặp phải Đại Đế Ma La đang chờ ở nơi đó.
- Sao vậy? Tình huống bên này còn tốt đó chứ?
Trong đại điện trống trải, âm thanh của Đại Đế Ma La giống như chuông đồng, quanh quẩn bốn phía.
Trên người hắn ta mang theo không ít vết thương, mà tất cả đều bị thánh quang gây thương tích, hiển nhiên cũng vừa giao chiến với Thánh Đế không bao lâu.
- Ừm, tổn thất không tính quá lớn.
Thiên Cơ yên lặng gật đầu:
- Nếu bên phía ngươi đã kết thúc, vậy ta trước hết về giới Vĩnh Hằng, có biến cố gì thì thông báo cho ta.
Nói xong, hắn ta trực tiếp mang theo mấy tên thủ hạ vượt qua không gian, đi về phương hướng giới Vĩnh Hằng.
Mãi cho đến khi rời khỏi phạm vi giới Ma Nguyên, trong một thủ hạ cũng nhịn không được lên tiếng:
- Đại Đế, ta không hiểu, chúng ta thật sự phải làm đến loại tình trạng này à? Người chết hai bên đã đủ nhiều.
Đại Đế Thiên Cơ nhìn hắn một cái, ánh mắt lạnh lùng lúc đầu cũng dần dần hoà hoãn lại, sau đó hắn phát ra một tiếng thở dài nhỏ bé đến không thể nhận ra.
Một lát sau, âm thanh bình tĩnh của hắn ta mới dằng dặc truyền ra:
- Thời gian của chúng ta đã không nhiều lắm, không làm như vậy thì tất cả mọi người đều phải chết, ta chỉ đang tăng nhanh tốc độ mạnh lên của bọn hắn mà thôi.
- Nếu đã không ai nguyện ý làm ác nhân này thì để ta làm.
…..
Làm người cùng một thời kỳ với Long Hoàng Thánh Đế, sống sót từ mười ngàn năm trước.
Thiên Cơ hiểu rõ bí mật sau lưng Vạn Giới hơn bất cứ người ngào.
Trận biến cố mười ngàn năm trước đã đánh gãy luân hồi vốn nên khởi động, cũng hoàn toàn thay đổi bố cục của đại lục Vạn Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận